81 “May quá! Anh ấy vẫn chưa về. ” Nigi thở phào nhẹ nhõm khi không thấy đôi giày của Fuu trên kệ dép ngay cửa ra vào. Cô nhanh chóng chạy lên phòng thay đồ rồi giở sách vở ra làm bài như thể nãy giờ không có chuyện gì xảy ra.
82 Nhìn đồng hồ, thấy vẫn còn sớm, Nigi cùng cô bạn thong thả bước về. “Ủa sao mày có tới hai hộp quà thế?” “À, cái to là của Fuu, còn cái còn lại, là cho anh trai tao” “Anh trai mày về nước à?” “Không có, người này nhận là anh trai tao, tốt lắm!” “Ghê dữ! Sao mày quen vậy? Ãnh đẹp trai không?” “Nhắc đến trai là mày chỉ có thế!”, nói rồi, để thỏa sự tò mò của cô bạn ấy, Nigi kể tóm tắt lại nội dung về những lần gặp mặt của cô và Ayman.
83 Có nhiều quà thế rồi nên chắc chẳng cần quà của cô đâu nhỉ. Cô vừa quay đầu đi thì bắt gặp Ayman cũng đang cười tươi với các bạn nữ xung quanh. Hai chàng này, đều được mọi người yêu mến, chẳng bù cho cô, một nhỏ con gái chả ai biết tới, mờ nhạt nhỏ bé giữa các cô nàng tiểu thư xinh đẹp học giỏi lung linh của trường.
84 Chợt Nigi thấy rợn cả sống lưng lên. Lúc này cô mới để ý xung quanh, các cô nàng đang vây quanh mặt mày cau có tức tối hầm hực giương đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống Nigi vậy.
85 “Ý nhìn kìa! Là Fuu kìa, anh ấy giỏi quá!” “Bên kia bên kia nữa kìa!!! Là Ayman đấy! Anh ấy là con lai đúng không? Tuyệt quá!” Bọn con gái trong lớp Nigi hò hét lên khi nhìn sang sân tập của lớp 12.
86 Sắp hết tiết 4, là tiết thể dục rồi. Trước đó 10 phút, thầy giáo bên lớp Nigi cho nghỉ sớm để kịp tay dọn dẹp dụng cụ bày ra trên sân. Còn bên Fuu thì các anh chàng vẫn đang miệt mài luyện tập bóng rổ với nhau.
87 Khán giả hô to lên rầm rộ cổ vũ cho cả Fuu và Nigi. Hai người đứng đối diện nhau, ánh mắt đầy kiên quyết. “Biết chơi à?”, Fuu lên tiếng trêu chọc. Cô nàng bản lĩnh đáp lại “Tất nhiên! Không phải chỉ có một mình anh đâu!” “Người yêu tôi giỏi phết nhỉ?” “Hứ!” Bóng trên tay Nigi đập xuống sân, một nhịp, hai nhịp, cô khụy gối xuống, rồi, bụp, Nigi lướt ngang qua người Fuu, mang theo trái bóng bên mình, chạy thật nhanh đến cây rổ cao phía trước.
88 Trong lớp thì im ru thế thôi chứ giờ ra về là chuyện đấu bóng rổ lúc nãy bàn tán xôm xao cả lên. Lớp Fuu thì “Trời ơi Fuu ới!!! Em gái đó tên gì thế!!???” “Đáng yêu quá! Mày có thấy em ấy mã số mấy không?” “Eiiii mày cùng tao qua lớp ẻm làm quen đi!!!”.
89 “Alo!” Nigi nhấc máy điện thoại trả lời Fuu. Anh thở hồng hộc hỏi “Em ở đâu vậy?” “Em đang ở phòng thay đồ nữ ah” “Đứng đó, dòm ngó xung quanh cẩn thận đấy!” Nói rồi, cúp máy cái bụp, anh lao thẳng đến phòng thay đồ nữ, nơi Nigi đang đợi.
90 Cô lại có bóng trên tay, lần này chỉ có hai người thôi, nên sự tập trung được đặt cao độ hơn. Tuy thế, Fuu vẫn buông lời “Quà anh đâu?” “Đã bảo là không có mà!” “Sao Ayman lại có quà?” “S.
91 Nghĩ lại thì, dù gì cô cũng tốn công tốn sức làm quà cho anh rồi, hẳn anh cũng mong đợi lắm. Thế nên, Nigi liền mò tay vào cặp lấy ra một hộp quà trái tim được gói xinh xắn “Ai nói không có chứ! Của anh nè!” Cô đỏ mặt, giơ thẳng hộp quà trước mắt anh.
92 Bỗng dưng, Fuu đứng dậy, bước ra ngoài phòng khách. Vài giây sau, anh quay lại, trên tay cầm một hộp quá rất quen thuộc. Hộp socola hình trái tim màu vàng kim lấp lánh sang trọng, kèm với một cái nơ bạc ấy, anh chìa ra trước Nigi “Cho em nè” Nigi ngạc nhiên “Ơ, nhưng mà đó là của Gin cơ mà?” “Thì Gin cho anh là của anh.
93 Cuộc vui đang lên cao trào thì có tiếng điện thoại vang lên. Là của Nigi cơ mà, cô vơ vội tay chộp lấy chiếc điện thoại trong túi quần kế bên “Alo!” “Nigiiiii!!!! Tao nên làm gì đây!!!!????” Là tiếng của cô bạn cùng bàn kia mà.
94 Người con trai mạnh mẽ ấy bế cô nàng đang mềm nhũn lên phòng ngủ. Nằm trong vòng tay anh, Nigi tựa sát đầu vào lồng ngực ấm áp vững chãi đó. Vì muốn hiểu hơn về người con gái mình yêu, Fuu cất tiếng hỏi “Ba mẹ em, định cư nước ngoài à?” “Đúng rồi, sao anh biết?” “Thì đã hơn một học kì rồi mà có bao giờ thấy họ ở đây đâu” “Ba mẹ hay đi công ty xa lắm, thường là bên châu Mỹ và châu Âu, nên họ chuyển sang định cư với anh trai em ở bên Pháp cho dễ di chuyển hơn” “Sao em không đi?” Fuu nhẹ vuốt lấy đôi gò má mềm mại của Nigi “Vì em phải ở đây giữ nhà! Để sau này ba mẹ nghỉ hưu còn nơi yên tĩnh để ở” Xem ra, ba mẹ cô là những người thành đạt, họ không chỉ tính cho tương lai trước mắt mà còn tính cho cả việc nghỉ ngơi sau này.
95 Để thõa mãn sự tò mò của Nigi, Fuu buộc gật đầu đồng ý trong khi cô cứ nài nỉ được đến căn trọ nhỏ của anh. Lúc đầu hí hửng thế thôi, khi được tận mắt trông thấy căn phòng trọ bé xíu cũ rích của anh, cô thắt tim lại.
96 “Kính Cooonggg!” Có tiếng chuông cửa. Tối rồi ai còn tới tìm cô nhỉ? Ba cô liền đứng dậy bước ra mở cửa thì bắt gặp một người con trai lịch lãm trong bộ áo sơ mi trắng.
97 “Này” Fuu khẽ gọi Nigi lại gần. Lúc này, ba mẹ cô đều ra chỗ khác rồi, tranh thủ điều đó, Fuu hôn lên môi cô một cái, thật nhẹ nhàng, thật ngọt ngào mà bất ngờ.
98 Sáng, sau khi tạm biệt ba mẹ, Nigi chạy vội đi đến trường. Có dáng người quen quen đứng ngay trước cửa ga. Chẳng còn ai khác, là Fuu đứng đợi Nigi từ nãy giờ.
99 Nigi nhìn vẻ ngoài hơi bối rối thế thôi chứ bên trong, ruột gan cô như muốn trào ngược ra hoài hết vậy. Thế mà trông Fuu vẫn bình thản như thể chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
100 “Thôi ông ơi, ngủ đi” Mẹ Nigi vỗ vai người chồng đang trằn trọc nằm trên giường mãi không ngủ được. Lí do, chắc hẳn ai cũng biết. Là một người ba, khi biết tin con gái mình ăn ở chung cùng một đứa con trai khác, rồi hẹn hò, mà còn lén lút giấu mình rồi nói dối, hỏi xem người ba nào không tức giận.