1 P/s: đã viết lại chap 1 Có một chiều mưa, anh đi sau tôi, nhìn tôi không chớp mắt. Có một chiều nắng, tôi vẫn đi sau em, vẫn là cô bé tôi yêu ngày ấy.
2 " Anh bạn của anh không phải rất thú vị sao?"- Tôi trả lời thành thật. Anh nghe tôi nói, ánh mắt thăm dò :" Thú vị? Thật sự thú vị??" Anh hỏi làm gì chứ.
3 Sân học viện đầy nắng. . . . Thơm tho và dịu mát. Anh đang ngồi trên ghế đá, ôn nhã nhìn lên những đám mây, tôi hỏi anh:"Anh có vẻ thích ngắm trời nhỉ?" Anh nhếch môi cười.
4 "Reng. . . . reng. . . reng". Chuông điện thoại đổ từng hồi. Tôi liếc nhìn màn hình. Là. . mẹ tôi. Tôi nhấc máy: -" Mẹ à?" -" Dạo này thế nào rồi con?"- Giọng mẹ tôi đầy tình yêu và quan tâm.
5 Ngày hôm nay. . . . Trời nắng ráo, nhưng phảng phất mây đen. . . Tôi vừa đi mua đồ ăn về. Đứa như tôi chỉ cần qua loa bữa trưa, rồi bữa tối mới quan trọng.
6 Năm đó tôi năm tuổi, quen với những trận say của bố đẻ. . . Quen cả những trận đòn roi của bố với mẹ tôi. Gia sản vì tính cờ bạc và rượu chè của bố tôi cũng tiêu tan hết.
7 Tôi là diễn viên, còn đạo diễn là tạo hóa. . . . . Nhưng từ đầu đến cuối tôi yêu anh thật lòng, không hề diễn xuất. Vậy mà cuối cùng anh cho rằng tôi là diễn viên.
8 Có lẽ tôi nên rời bỏ anh. . . Nên thả tự do cho anh. . Vì lời của anh, khiến tôi quá mệt mỏi. . . "Tôi không hận mẹ em, tôi hận em. " Câu nói này khiến tôi mệt mỏi, khiến tôi đau khổ, khiến tôi.
9 -Anh à, anh còn hận em không? Mặc dù biết rằng câu hỏi này rất ngốc, nhưng là câu tôi muốn hỏi nhất. . . Anh đã đến đây, lại còn chấp nhận chuyện cá cược của mẹ anh, chứng tỏ ít nhiều anh đã tin tưởng tôi.
10 " Hạnh phúc là gì? Chỉ khi ta có nhau. . Bao lâu ? Mãi mãi" Nắng, sáng sủa và tươi đẹp: Chúng tôi gặp nhau ở công viên, anh qua kí túc xá đón tôi. . 9h sáng, nắng vàng nhuộm hết những lá cây.
11 Dượng tôi sắp phá sản!! Không phải chứ, công ti của dượng tôi là một công ti nhỏ, ngày tôi ra ngòai Hà Nội học, công việc kinh doanh còn rất tốt, sao đương nhiên lại như vậy.
12 P/s: thật sự là sorry những bạn đợi hòan rồi mới đọc, mình lỡ tay xóa mất chap 1 rồi:(((( hậu đậu quá. Mong mọi người lượng thứ. Mình cx đang rất đau khổ vì xóa chap 1 đi mất 2000 views lận:((((( **** Nói là kỉ niệm ngày thành lập trường, mà lại tổ chức tiệc ngoài trời, có cả dạ vũ nữa chứ.
13 Tôi không biết rằng 5 năm rồi tôi vẫn không thể quên. Vẫn quá rõ ràng. . . Thân thể anh và tôi dán chặt lấy nhau. Tôi thật không thể thở được. Nếu trên đời có phép màu dành cho mỗi người, thì phép màu của tôi là anh đã xuất hiện.
14 Nắng lên, xuyên qua bức rèm mỏng. . . A, đầu tôi đau quá, hạ thân cũng cứng ngắc, xương khớp cũng như rụng ra, đau đớn không thể cựa mình được. Khoan, tôi ngửi thấy mùi bạc hà thoang thoảng, mở mắt ra.
15 CÔ GÁI KHÔNG HẸN GẶP Năm thứ 4 đại học của Hạo Phong. . . Nhàm chán. Chán đến mức vô vị. Tên bạn Hải Dương quái quỷ cuối cùng cũng có người yêu thương.
16 OAN GIA NGÕ. . . RỘNG Ngay ngày hôm sau, Hạo Phong lập tức đến trường, xem cái cô Minh Trang đó là ai. Tìm đến vài mối quan hệ, cậu đã nắm sơ sơ về lí lịch trích ngang của cô gái này: - Họ tên: Nguyễn Minh Trang - Thể lực: 7 năm karatedo.
17 . . . ANH THÍCH MAI LAN À? Từ sau hôm ở con hẻm đó, quan hệ giữa Hạo Phong và Minh Trang tốt hơn nhiều. Họ bên nhau như đôi bạn tốt thật sự. Nhưng không có nghĩa là họ đã hòa hợp: Giả như *Khi xem phim trinh thám cùng nhau: - Anh câm ngay, hung thủ là thằng hầu kia kìa.
18 lời tác giả: thật xin lỗi vì để các bạn chờ lâu, lại tòan hết ở những đoạn lôi cuốn :)))) Nói thật là mình đang có vấn đề về sức khoẻ nên mong các mem thông cảm.