1 Tác giả: WeeThể loại: Ngôn tình hiện đại, HE, H nhẹTình trạng: Đang viếtĐộ dài: Long - ficRating: K+Văn án:Cô chỉ là một cô gái bình thường, à không, phải nói là được ông trời cực kỳ "ưu ái".
2 - Còn con chuột nhắt kia, muốn đợi tới khi nào mới ra đây? Người Hiểu Lan Yên khẽ run lên như vừa bị tạt một xô nước lạnh. Không phải chứ? Đừng nói là, cái tên họ Vương gì đó kia đã biết cô trốn ở đây từ trước rồi đi! Nhưng.
3 - Tôi. . . có cần phải biết tên anh không? - Không cần. Hiểu Lan Yên hỏi xong lập tức thấy mình ngu ngốc, cái gì mà cần hay không chứ. - A, không phải, ý tôi là, anh tên, gì.
4 - Về đi, anh không rảnh. - Hàn, sao anh nỡ đuổi người ta như vậy. . . Mới sáng sớm đã có cảnh xuân đập vào mắt, cô gái xinh đẹp ăn mặc hở hang quấn lấy cái tên họ Vương mà ưỡn ẹo.
5 Từ cái hôm Lan Yên ý thức được rằng não mình chỉ có chức năng làm đẹp hộp sọ, thì Vương Hàn cũng liên tiếp mấy đêm không về. Mấy đêm rồi Lan Yên cũng không ăn khuya, đến đêm nay thì thật sự không chịu nổi, lần mò xuống bếp tìm đồ ăn.
6 - Bác gái, bác có việc gì sao, sao bác về quê lâu như vậy? - Yên Yên, bác về mấy ngày, con ở nhà thế nào? - Con vẫn khỏe, vẫn còn có chị Tiểu Phương nói chuyện với con mà bác.
7 - Nếu tôi nói, người đêm đó là tôi, thì sao? Hiểu Lan Yên đơ ~~ - Đừng. . . cậu chủ đừng nói vậy. . . Tôi biết không phải cậu mà. . . - Sao biết không phải tôi? - Vậy là cậu??? Vương Hàn chán chường không đáp, thay đổi nhanh thật đấy.
8 Từ hôm Vương Hàn hôn cô, cũng không về nhà nữa Lan Yên nhiều lúc vẫn tự hỏi, trong lòng cô là nhẹ nhõm, hay là mất mát? Hắn ta cuối cùng vẫn chỉ coi cô là ô sin không hơn không kém.
9 Sáng hôm sau Hiểu Lan Yên thức dậy, gọi khắp nhà cũng không thấy chị họ bác Trần đâu. Cô tự nhủ chắc bác ấy có việc gì nên đã đi rồi, cô còn chưa kịp tạm biệt.
10 - Em tới xem phu quân tương lai hiện sống thế nào. Có được không, Hàn? Phu quân tương lai. . . Lan Yên không hiểu sao lại không thấy bất ngờ gì khi nghe mấy chữ này.
11 - Dây dưa với Vương Hàn, tức là cô đã động tới tôi rồi. . . Gì nữa đây? Kiếp trước phải chăng cô ăn ở thất đức, nên kiếp này toàn bị người ta đe dọa thế này.
12 - Hiểu Lan Yên, em vẫn ngốc như xưa nhỉ. . . Hiểu Lan Yên đần mặt, chưa hiểu gì, một lúc sau mới mở miệng nặn ra vài chữ - Anh nói tôi? - Còn không phải em? - Chúng ta quen nhau sao? - Quả nhiên, mới vài năm đã quên anh rồi Làm ơn đi, đừng làm ra vẻ phim kiếm hiệp ấy nữa.
13 Tôi sinh ra trong một gia đình không khá giả. Tôi không có cha, chỉ có mẹ. Tôi và mẹ sống trong một ngôi nhà nhỏ, không đủ đầy nhưng vô cùng ấm áp. . .
14 Theo lời cậu chủ, Hiểu Lan Yên quả thực đã xóa đi địa chỉ của Hình Long. . . Thế là giờ cô chẳng còn lại thông tin gì về anh cả, nhưng vì cậu chủ dọa nếu không xóa hắn sẽ đuổi việc cô, đương nhiên cô phải nghe rồi.
15 Vương Hàn dẫn Hiểu Lan Yên tới công ty trước bao ánh mắt ngỡ ngàng của nhân viên. Ông chủ có đối tượng mới sao? Nhưng nhìn Hiểu Lan Yên, quả thực là không thể có khí chất ấy! Vương Hàn bấm đợi thang máy riêng, rất nhanh đẩy cô tới tầng cao nhất, tới phòng làm việc của anh.
16 Hiểu Lan Yên ngồi trên xe, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cái túi trong tay. Như chợt nhớ ra điều gì quan trọng, cô quay sang Vương Hàn mở miệng: - Cậu chủ, vừa nãy hình như anh nói anh biết anh Long? Nghe hai chữ "anh Long" quả là thân mật quá mà.
17 "Oa". . . Hiểu Lan Yên ngáp dài một tiếng. Cơ thể cô đáng lẽ ra phải rất mệt mỏi, nhưng kì lạ là hiện tại cô lại thấy vô cùng thoải mái. Nắng nhẹ tràn ngập căn phòng, Hiểu Lan Yên nhăn nhó mở mắt, lại phát hiện ra một điều vô cùng kinh khủng: Cô đang nằm trên giường cậu chủ!!! "Không được hét lên.
18 - Là vì cô ta? Vương tiểu thư xinh đẹp kiều diễm, gương mặt trắng bệch, ánh mắt cố kìm nén đau khổ nhưng không thể, bộ dạng có điểm khó coi. - Vì cô ta mà anh đối xử với em như vậy? Vương Hàn vẫn như trước im lặng, ánh mắt cũng lười không nâng lên, lạnh lùng ngồi đọc báo.
19 Chân thành xin lỗi các bạn đang chờ chap vì đây không phải chap mới :)))))) Tớ đang tâm thần không ổn định nên hóng bạn nào cmt: 1. Cho tớ hỏi, nếu giờ tớ đăng thêm một truyện nữa (tớ viết), mọi người có ủng hộ không? Nếu có, các bạn thích thể loại gì?Nếu không.
20 Hiểu Lan Yên về tới nhà, thấy bác Trần thì vui gần chết. Chỉ có điều chẳng thấy chị Tiểu Phương đâu cả. Thì ra chị ấy đã qua nhà phu nhân giúp việc. Hiểu Lan Yên buồn chán thấy rõ.