1 Vào 10 năm về trước,tại trường tiểu học XX,lớp YY:-Này mập,làm bài tập cho tôi- với giọng hắc dịch nó nói ,trong khi đang dán mắt vào chiếc điện thoại.
2 Vào một buổi tối yên tĩnh, nhưng không khí trong gia đình nó chẳng yên tĩnh chút nào , nào là đèn, sách , báo , gối,. . . . vươn vãi khắp nơi mà thủ phạm khiến cho chúng phải như vậy chính là ba của nó.
3 ại phòng hiệu trưởng-xin chào, em tên là. . . Phạm Ngọc Băng -nó ngập ngừng vì tiếng anh là môn nó tệ nhất. -À thì ra em là con của anh Nam,mời em ngồi,thật ra em không cần phải nói tiếng anh với tôi đâu vì chúng ta đều là người Việt.
4 10 h30' sáng tại sân thượng của trường. Chàng trai có ánh mắt màu hổ phách có thể nhìn thấu tâm can con người cùng với mái tóc màu đỏ rực kèm theo đôi khuyên tai hình chữ thập càng làm tăng sự đáng sợ khi nhìn vào mắt anh , anh hiện đang nằm ở chỗ cao nhất trên sân thượng nơi mà mọi tiếng ồn của ngôi trường không thể nào chạm tới ,nhưng lại có một giọng nói như xoá tan bầu không khí yên tĩnh :-Thiệt tình! Cái ông thầy Anh Văn vô duyên , ổng nói cái thứ tiếng gì mình hiểu,mình đập đầu vô tàu hũ chết liền , lại còn bắt mình ra hành lang đứng nữa chứ ,chắc tại mình dễ dãi quá mà,nào là du a xô ru (you are so rude ) xô với chả thao ,lần sau nhất định mình sẽ kiếm cớ dìm hàng ổng mới được - nói xong nó đá vào bước tường gần đó và lãnh hậu quả là ngồi ôm chân la đau.
5 7h45' sáng tại trường Nó với mái tóc màu hạt dẻ hiện đang rối tung cùng với đôi mắt mang màu xanh của ngọc lục bảo hiện tại y như con gấu trúc đó là hậu quả của việc trằn trọc cả đêm và hiện tại trong lòng nó chỉ muốn trở về bên cái bàn * yêu quý * (mà ngày nào nó cũng dùng trút giận) để nó thả hồn vào những giấc mơ-Hây.
6 9 h sáng chủ nhậtCó một cô gái đang lấp ló ở bụi cây trước cổng nhà họ Lê đội khăn lên đầu mắt đeo kính đen miệng thì đeo khẩu trang đang định đột nhập vào nhà thì có tiếng của ông quản gia:-Này cô kia làm gì đó.
7 Vào một ngày đông giá rét , có một cô bé với mái tóc màu hạt dẻ đang bước đi những bước chân mệt mỏi đến lớp và đó cũng là ngày không thể nào BÌNH THƯỜNG hơn đối với nó:*Rầm * cánh cửa bị đạp không thương tiếc và có 4 người đàn ông cao to khoẻ mạnh đi đến chỗ của nó- Con nhỏ kia, mày dậy ngay cho tao - tên to con nhất lên tiếng.
8 Buổi sáng ở thành phố Luân Đôn nhộn nhịp , có một cô bé đang đạp xe dạo quanh thành phố bằng chiếc xe đạp mới mua của mình thì * Rầm * chiếc xe của cô gái mái tóc màu hạt dẻ đó chính là nó đã đâm vào chiếc xe hơi yêu thích của hắn , và như lần đầu tiên gặp mặt nó liền vén tay áo lên chửi :- Tổ sư nhà chúng bây , con mắt chúng bây để ở đâu vậy hả , không thấy cô gái xinh đẹp nhỏ nhắn xinh xắn như tao đang đạp xe hả , bộ mấy người Anh lúc nào cũng đi không nhìn đường thế này à.
9 sau 2 tiết học mệt mỏi của nó , thì đây chính là thời khắc mà nó mong mỏi nhất GIỜ RA CHƠI , tại lớp học nhỏ bạn người ngoài hành tinh của nó đang ngậm cây viết bỗng nhớ ra một điều gì đó có vẻ quan trọng :- Ê Băng , thím có nhớ hôm nay là ngày gì hơm.
10 h sángTại công viên XX , nơi có hai thanh niên trẻ :*Rầm* hắn đang yên vị chiếc xe đạp thì bị bay xuống đất vì tông vào một cái cây ở trong công viên-Ui da , tất cả là tại cô bắt tôi học cách chạy xe đạp tồi tàn nên từ sáng tới giờ cái mông tôi tê tái luôn rồi - hắn lườm nó vì đây là lần thứ n hắn té do tập chạy xe đạp.
11 những người ở phần đầu giới thiệu thì chắc mn biết dòi nhể nên mình giới thiệu mấy anh chàng, cô nàng khác- đầu tiên là anh chàng Lăng Gia Hạo (anh) là một người sở hữu gương mặt baby đáng yêu khiến ai đi ngang cũng phải ngoảnh lại nhìn.
12 Kể từ cái ngày định mệnh đó , nó đã bắt đầu chuyển sang chế độ* tấn công trực diện* hắn ,bằng đủ mọi cách như đưa cho hắn một con vật mà hắn * yêu * nhất trên đời đó chính là sâu , người ta thường nói đường đi đến tình yêu nhanh nhất đó chính là dạ dày , thế là nó lấp đầy cái bụng của nó bằng cách chôm thức ăn của hắn.
13 Trong lúc nó mãi mê bắt côn trùng thì có một cô gái mái tóc dài ngang lưng với giọng nhỏ nhẹ hỏi :- Bạn gì đó ơi , cho mình hỏi lớp 11a ở đâu vậy , mình tìm mãi mà chẳng thấy- Thì đi vào trường , quẹo phải rồi đi thẳng thấy chữ 11a là tới nơi - nó có vẻ bực bội vì đã để vuột mấy con bướm trắng cực kì đẹp , cô gái đó đi được 5' thì quay lại.
14 vào buổi sáng tại thành phố Luân Đôn nhộn nhịp , có một cô bé cùng với chiếc xe đạp của mình , một mình , cô bước đi mặc cho dòng người đang chen chúc nhau :- Thiệt tình , đã bảo là cậu ta sẽ chở mình đi học thế mà dạo này không thấy tăm hơi - nó buồn bã nhìn lên bầu trời ánh nắng ban mai của mùa xuân như đang sưởi ấm cho trái tim nhỏ bé của nó.
15 Sáng hôm sau , nó vẫn tiếp tục bước đi trên con đường đến trường với chiếc xe đạp thân quen nhưng hôm nay thì lại có một thứ gì đó khác với ngày thường đó chính là có hai anh chàng đẹp trai , một người thì tựa lưng vào cột đèn , một người thì tựa lưng vào chiếc xe hơi của mình và hai người đó chính là cậu và hắn :- cô / bà chậm quá đấy -đồng thanh tập 1 -hehe , tại tui mỏi chân quá -nó gãi đầu.
16 -Thế là hắn cứ chạy,cho đến khi chạy đến sân thượng nơi không có dấu hiệu của nó :- Cô ta làm vậy chỉ vì không muốn mình hôn cô gái khác sao. . . . Cô ta đúng là một cô gái kì lạ mà Nhưng rồi tiếng vàng oanh của nó cất lên phá tan bầu không khí yên lặng của sân trường :- Lê Hoàng Lâm cậu ở đâu ra đây đi , sự việc không như cậu nghĩ đâu tôi hoàng toàn không cố ý mà , đó là một sự cố nên xin cậu hãy bỏ qua cho tui đi - nó nói như với vẻ mặt sắp khóc.
17 Vở kịch kết thúc , những diễn viên của lớp 11A và 11B cúi chào khán giả và những tiếng vỗ tay giòn rã vang lên , giờ đây trên môi những diễn viên trên khán đài trừ hắn ra đều nở một nụ cười mãn nguyện.
18 Kết thúc một lễ hội vui tươi và sôi nổi , mọi người đã trở lại với nhịp sống hằng ngày và mọi thứ lại trở về quỹ đạo của nó , mọi người đều rất vui vẻ cất bước đến trường ,nhưng riêng nó thì chẳng khác nào một zombie sống giữa ban ngày vậy , mọi người xung quanh đều cố gắng tránh xa nó :- Này bạn hiền , bà bị gì mà mặt y chang như đưa đám thế - Cậu từ phía sau bước đến vỗ vào vai nó.
19 Đã một tuần trôi qua kể từ khi chuyện đó xảy ra , hắn trở lại lạnh lùng như trước đây nhưng nó thì chẳng hề có thứ gọi là cảm xúc nữa , nó vô hồn bước đi đến trường và chỉ dám ngắm hắn từ phía sau chẳng dám bước đến gần , mỗi ngày đều như vậy nó cứ lặp đi lặp lại khiến cho nó gần như phát điên , nó rất muốn khóc nhưng lại khóc không ra vì thế nó cứ giữ ở trong lòng , dù bây giờ trái tim nó rất khó chịu như muốn nổ tung , nhưng nó đành phải chấp nhận thôi vì đó là quyết định của hắn.
20 - Aissh , cái váy này thật là vướng víu quá đi - Nó mặt nhăn mày nhó bước đi về phía mấy người kia. - A lết ới ời , tui vừa mới tìm được cái này hay lắm nà - nó chạy lại chỗ của cậu , nắm tay cậu và lôi đi- E hèm - Ba nó hằn giọng- Ahihi , con chào ba , con chào bác A léc sì , con chào bác Lê ạ - Nó quay đầu lại cười gượng rồi liên tục cúi đầu chào.