1 Nếu trước kia có một điều ước, tôi ước tôi có một trăm điều ướcCòn bây giờ, nếu có trăm điều ước tôi chỉ ước tôi có thể bắt nạt Trần Gia Kỳ dù phải chấp nhận bất cứ giá nào.
2 Uhmm. . hình như lúc đó “Alo ! Cho cậu 5p tới nhà tôi, bằng không, tôi cam đoan chưa đầy 10s toàn bộ bài kiểm tra sinh động của cậu sẽ được trưng bày trên youtube, không chỉ bà mẹ yêu quý của cậu được chiêm ngưỡng mà toàn thế giới cũng sẽ cảm động đến rớt lệ”Tôi chưa kịp định thần thì đầu dây bên kia đã ngắt máy!Vốn thuở nhỏ tính tình tôi đã vô cùng tốt, sau khi lớn lên lại tốt vô cùng do vậy, tôi sẽ không bao giờ nổi nóng với kẻ nào đó khiếm nhã phá phĩnh giấc xuân nồng thiếu nữ.
3 Nhìn cái bản mặt đại thiếu gia của hắn chỉ chăm chăm tìm kiếm việc sai vặt, biến tôi thành ô sin cao cấp, bắt làm việc này, việc kia, trông thật ghét!Không hiểu sao, vẫn có mấy đứa mất trí vẫn thường xuyên học đòi cổ nhân tiền bối viết thư tỏ tình ướt át.
4 Ọc ọcÁi da, bụng tôi bắt đầu biểu tình, tôi nhăn mũi“Trong vali có gì ăn không, em đói chết mất”Hắn ta nhìn tôi rồi phán“Có chút bánh ngọt trong vali nhưng cho Milu, không phải cho cậu”Hừ, tên khốn, không cho thì thôi, việc gì phải so tôi với Milu nhà cậuTing ! Ting!Thôi chết, sao cậu ta đến rồi, chị Mai đang ở đây mà biết tôi dám đi lông bông, cam đoan chết chắc.
5 Chờ mòn mắt cuối cùng chị hai thân mến của tôi cũng trở về với đống đồ ăn nhanh. Tôi chỉ biết cắm đầu vào ăn mà chẳng thèm để ý đến chị Mai và hắn đang nhìn tôi.
6 Sáng sớm, sau khi chuông đồng hồ đổ n lần, tôi quyết định thân chinh rời khỏi giường. Vươn vai, ngáp ngáp một chút thì có điện thoại của chị Mai gọi đến“Còn chưa đến trường ?”Lúc này, tôi mơ màng nhớ ra chuyện vừa sảy ra cách đây 1 tiếng, hình như lúc đó chị Mai và Gia Kỳ có vào phòng gọi tôi dậy đi học.
7 Đang suy nghĩ mông lung thì gương mặt của kẻ tôi không ưa: Gia Kỳ lại hiện lên trước mặt tôi, hắn đập mạnh vào cửa kính xe “Tiểu Khuê, còn không mau về nhà, mẹ cậu đang giận dữ trong phòng khách kìa”Mẹ tôi? Những sợi dây thần kinh vội rung lên, tôi hóa đá giữa mùa hè…thôi, lần này tiêu rồi.
8 Cả đêm tôi trằn trọc không sao ngủ được, không biết ngày mai lên chùa sống thì sẽ ra sao đây? Cuộc đời nở hoa hay cuộc sống bế tắc tôi cũng không thể nào biết trước.
9 Theo như quan sát, địa thế của ngôi chùa rất có lợi thế cho việc tu tâm dưỡng tính nhưng lại không có lợi thế cho việc lao động công ích. Ở đây được một tuần, mới đầu tôi còn đang sung sướng khi không phải đến trường học hành vất vả, thế nhưng tôi đã sai, một sai lầm nghiêm trọng.
10 Hiện tại của tôi, tương lai của tôi đang ở đây, đang ở ngôi chùa này “Tiểu Khuê, con ngồi đây làm gì?”Trụ trì từ xa đi đến, tay vẫn cầm chuỗi tràng hạt đếm đếmTôi lắc đầu “Con chỉ ngồi đây nhớ lại một chút những chuyện con đã gây ra thôi, trụ trì ạ”Trụ trì ngập ngừng một chút, đôi mắt kia lại hướng về phía tôi,thỉnh thoảng nhìn về hướng con mấy con chim đang bay trên bầu trời, trầm mặc nói “Con ở đây đã khá lâu rồi,cuộc sống của con trôi qua theo bánh quay thời gian, một khi trôi qua rồi sẽ chẳng thể nào lấy lại được.
11 Những cánh lan mỏng manh đang bị gió đùa giỡn, nghiêng mình cùng đùa theo, nhìn nó mà tôi chợt nhớ tới papa đại nhân, không biêt giờ này bố đang làm gì? Tự dưng nhớ papa quá! Chắc hẳn papa đang miệt mài vùi đầu vào mớ giấy lộn ở công ty đến nỗi quên cả ăn đây màHồi trước khi bố mẹ tôi chưa li thân, ngày nào bố cũng chỉ chăm chăm tới công việc mà không chăm sóc gia đình, mặc kệ mẹ ở nhà chăm sóc tôi và chị.
12 Từ trước đến nay, chị em tôi cũng không buồn vì chuyện bố mẹ li thân bởi chúng tôi biết, nhất định có một ngày bố tôi sẽ ra Hà Nội để xin lỗi mẹ tôi. .
13 Choang!Trước mắt tôi, sự kiện vĩ đại nhất đã diễn ra: Chậu lan của trụ trì bị vỡ!Tôi vội xoay người lại thì bắt gặp tiếng cười khanh khách của tên tội đồ kia, bằng chứng là vật khiến chậu lan yêu quý của trụ trì vỡ tan tành là.
14 Hắn vừa đi vừa cười trước bộ mặt đau khổ của tôi, tiện tay nhéo má tôi một cái,giảng giải“Phật dạy rằng Làm con phải nhớ nghĩ luôn luôn đền ơn sanh thành, dưỡng dục, để lo báo đáp cho kịp trong lúc cha mẹ còn sanh tiền, thế mà cậu lại trốn ở chùa không về, cậu là đứa bất hiếu”Bữa nay cậu ta còn bày đặt giảng giải đạo Phật với tôi, tên này đúng là hết thuốc chữa“Cậu đừng tỏ ra biết đạo Phật với tôi, tôi không muốn nói chuyện với cậu.
15 Sau khi về nhà, tôi trở lại thành cú đêm với mấy cuốn tiểu thuyết các thím giới thiệu trên diễn đàn. Ngày nào cũng như giờ nào, tôi hầu như không ra khỏi phòng đi nhảy nhót hay tập luyện võ vẽ gì chỉ suốt ngày đọc truyện xuyên Việt.
16 “Quang Quý” Tôi ngơ ngác như nai. Có chuyện gì mà Quang Quý lại đến tìm Gia Kỳ, sắc mặt lại không ổn, không lẽ Gia Kỳ kia đắc tội với Quang Quý?“Tiểu Khuê, Gia Kỳ đâu?”Hừ, tôi cũng muốn tìm cậu ta tính sổ đây, không biết cậu ta đi đâu từ sáng đến giờ“Biết chết liền! Quang Quý, tìm Gia Kỳ có chuyện gì?”Cậu ta thản nhiên trả lời “Còn sao nữa, đến tẩn cho cậu ta một trận tơi tả vì chính cậu ta là nguyên nhân khiến cậu bị phạt lên chùa sống cả tháng.
17 Gần tối, công việc coi như tàm tạm, bụng cũng bắt đầu biểu tình. Tôi vươn vai, xoay khớp cổ tay cổ chân, khớp cổ, nhân lúc cậu ta đang coi phim, tôi co cẳng chạy mất hút về nhàTôi đang khao khát đắm mình trong làn nước êm dịu, mát lạnh để xua tan mệt mỏi thì chị Tiểu Mai gọi dật lại “Nhóc, có người gọi kìa”Tôi ngây ngô hỏi “Đứa nào bất lịch sự vậy”Tiếng trong ipad phát ra một tần số không hề nhỏ cộng thêm gương mặt vô cùng quen thuộc đang bốc hỏa “Giang Tiểu Khuê, khôn hồn khai mau,mấy bữa nay con làm gì mà không ở nhà”Tôi”Con???”Mama đại nhân nhìn qua màn hình, ánh mắt hình viên đạn thẩm thấu qua não “Con cái gì mà con,con muốn ta tức chết phải không? Tiểu Mai bận bù đầu để chuẩn bị thi đại học thế mà con còn dám nhởn nhơ sao?Con coi trời bằng vung chắc? Khôn hồn thì học hành tử tế vào, kì thi sát hạch tuyển sinh mà không qua thì con sẽ lãnh hậu quả.
18 Tôi “Hả?” lên một tiếng chói tai thì bị mama đại nhân nhà tôi nhanh tay bịt miệng lại, đẩy tôi ngồi xuống ghế, cảnh cáo “Đây không phải trại huấn luyện thú, chớ làm ồn!” Đánh mắt về phía Gia Kỳ, mẹ tôi lại nghiến răng mà rít lên “Khốn nạn thật! Con còn ngồi đó nữa à, mau, mau chăm sóc nó để ta với chị của con về ,ngủ, con mà dám bỏ về nhà thì đừng trách!”Tính mẹ tôi từ trước vẫn tốt chưa bao giờ văng tục chửi bậy, mẹ tôi thường nói rằng “mình là người có học, chửi phải có văn hóa.
19 “Con tò mò không biết tại sao Gia Kỳ cậu ấy lại như vậy?”Mẹ tôi nhìn tôi với ánh mắt truy điệu, hận không thể mai táng luôn cho tôi không bằng “Con tò mò hỏi thì ta cũng tức giận trả lời con rằng, Gia Kỳ ra nông nỗi này không phải là do thằng nhóc Quang Quý làm sao? Để ta tóm được nó thì canh xương hầm chắc chắn sẽ ngon đây” “…” tôiNhưng sao lại là Quang Quý, đã xảy ra chuyện gì? Tâm trạng của Quang Quý trước cổng nhà Gia Kỳ hôm đó, không lẽ???“Là sao hả mẹ?” lòng tôi bỗng trùng xuống, cảm giác có chút mất mátTôi ngồi thẫn thờ nghe mẹ nói mà hai mắt đã mờ trắng đi tự bao giờ.
20 Quang Quý luôn cho rằng lâu nay người tôi thích là Gia Ký nên vẫn mang sự ghen ghét đố kỵ trong lòng. Mãi đến khi tôi bị phạt phải lên chùa rồi một mực không chịu về nhà cùng bất cứ một ai,chỉ Gia Kỳ đến thì tôi mới chấp nhận.