21 Vậy là tôi là lẽo đẽo theo chị đến bệnh viện thăm hắn. Hắn vẫn nằm đó,mặt vẫn nhợt nhạt, chưa có chút hồng hào sức sốngTôi liếc chị, thở dài ngao ngán“Cậu ta vẫn như xác ướp thế này mà chị kêu tỉnh,chị định biến ảo tưởng thành sức mạnh đấy hả?”Chị Mai chẳng nói chẳng rằng gì đi ra ngoài.
22 Dựa theo tình hình khả quan, không chừng vài ba hôm nữa là Gia Kỳ có thể xuất viện. Tin này còn vui hơn là khi gíao viên thông báo “ Ngày mai là Tết. các em được nghỉ”.
23 Mấy tuần nay, thời tiết ngày càng lạnh, thỉnh thoảng còn kèm theo mưa phùn. Cái lạnh tê dại len lỏi vào từng thớ thịt khiến tôi rùng mình không khỏi thốt lên rằng “Chỉ có ngữ người có thần kinh bất ổn mới thích màu đông”Phát ngôn xong câu này, mấy đứa con gái nhìn tôi chằm chằm, không quên đả kích nhẹ“Những kẻ không có gấu mới ghét mùa đông”“Đúng thế, chỉ có như thế mới ghét mùa đông, ghét noel”“.
24 Cả nhà cậu ngốc, dám mắng tôi ngốc!Đúng như đã nói, Gia Kỳ đưa tôi một chiếc Iphone 6 mới cứng, không khách khí nhắc nhở“Điện thoại trả thì cũng đã trả, đừng có gọi lung tung thôi!”Tôi đâu biết làm gì ngoài việc toe toét cười nhận lại vật phẩm.
25 Hoàng Quân cao 1m78,thân hình rắn chắc không thể cưỡng lại được, tôi, 1m53, thân hình có chút…không được đẹp, bữa nay tôi lại có diễm phúc được Hoàng Quân dậy chơi bóng.
26 Trên đường trở về nhà, tôi tận mắt chứng kiến nước mắt như mưa của toàn bộ nữ sinh khoa xã hội. Họ vừa ôm nhau vừa khóc than cho Gia Kỳ. . hừ. . khóc gì.
27 Đưa tay vuốt lại mặt mình, có thể nào có một ngày tôi có thể thoát khỏi tên ác ma này không đây? Hức. . hức…hứcTôi dáo dác tìm kiếm tiếng khóc. Tôi thất kinh, miệng há hốc khi tận mắt chứng kiến toan fbooj nữ sinh khoa văn hóa đứng ôm nhau khócNếu tôi nhớ không nhầm, hôm nay đâu có vị đại tướng lẫy lừng nào qua đời đâu, khóc gì chứ! Tôi tò mò tiến về phía họ “Hức.
28 Sáng sớm hôm sau, không biết ăn phải thuốc súng gì mà mama đại nhân đã trịnh trọng tới tận giường , thân thương lôi cổ tôi dậy. Biết tính mama bá đạo nên tôi ngậm miệng, ngoan ngoãn xuống nhà cho xong.
29 Hai cậu cháu đáng thương nhà tôi nơm nớp lo sợ, chỉ cầu mong khi về đến nhà thần chết không gõ cửa sớm. Tôi cũng hơi sợ. Tôi biết tính tình của mama đại nhân nhà tôi, người quyết không tha cho bất cứ ai làm trái ý người, người đó nhất dịnh phải trả giá rất đắtTôi từng nếm giá đắt đó là gì, còn ông cậu đáng thương ơi, cậu nhất định sẽ được nếm trải cảm giácVề đến nhà, không khí u ám bủa vây xung quanh căn phòng.
30 Về đến nhà, tôi mệt mỏi nằm vật xuống giường, nhìn lên trần nhà màu trắng, than thầm tên khốn nào đó trong lúc tôi đang lấy hết can đảm để đưa bức thư tình kia cho Hoàng Quân thì hắn ta không thương tiếc dựt phắt lấy, đã vậy lại còn nhả ra một câu rất kinh hồn bạt vía “Cậu đã thích thầm Hoàng Quân thì cứ tiếp tục thích thầm đi, nói với thằng đó để làm cãi gì? Bộ mạt cậu chưa đủ độ dày hay sao? Cậu bảo cậu thích thằng Quân ý hả? Liệu nó có thích cậu hay không? Trong hàng vạn đứa con gái liệu nó có thèm để ý tới cậu.
31 Tôi nhanh chóng kéo Gia Kỳ đến quán cà phê Lee Mountain để xem màn kịch của ông cậu. Hình như quán cà phê này nghịt người, thậm chí còn hết chỗ để ngồi.
32 Tôi nhanh chóng kéo Gia Kỳ đến quán cà phê Lee Mountain để xem màn kịch của ông cậu. Hình như quán cà phê này nghịt người, thậm chí còn hết chỗ để ngồi.
33 Sau khi bị uống viên GH8, tôi hôn mê bất tỉnh trong một thời gian dài, do vậy, toàn bộ những lời kể dưới đây là của Cúc Tiên tỉ chứ không phải là Giang Tiểu Khuê tôi, cho nên, đừng thắc mắc, nếu thắc mắc thì xin liên hệ với Cúc Tiên tỉ nha!Trở lại thời điểm khi Tiểu Khuê bị chị gái là Giang Tiểu Mai cho uống thuốc gây mêTIểu Mai chỉ lướt nhìn cô em gái một chút, xoay người đi ra ban công.
34 Trên du thuyềnMột cô gái có nước da trắng, đôi mắt đen láy, trên người mặc một chiếc váy trắng voan mỏng nhẹ,kết hợp với ly rượu vang trên tay cô làm cô càng toát lên sự quyến rũ.
35 “Tỉnh chưa? Tỉnh chưa?” Hòa Nhã sốt ruật nhìn Tiểu khuê đang nằm trên giường, bàn tay bóp chặt lấy tay người bên cạnh “Gia Kỳ, cho con bé uống thuốc hai 3 ngày rồi mà nó không chịu tỉnh thế?”Gia Kỳ buồn rầu đáp “Con cũng không biết nữa, làm sao bây giờ?”Hòa Nhã nhăn mặt, nhìn về phía ông chồng nào đó đang thảnh thơi ngủ.
36 Tiếng sóng biển dịu dàng mang theo hơi mặn của biển khiến người ta có cảm giác dễ chịu, bình yên. Những làn sóng nhỏ lăn tăn chạy dài trên biển như đứa trẻ con ngây ngô chạy nhảySáng sớm tinh mơ, những tia nắng đầu tiên len lỏi qua khe lá, êm dịu chiếu vào giường.
37 Mấy hôm nay,Giang Hồng Phong cứ lang thang khắp các quán cà phê để tìm cho được quán cà phê ngon nhất. Dạo này, bà vợ yêu dấu kia ngoài công việc ở sở cảnh sát ra thì lại còn phải bận bịu với mấy cái xác khiến ông xanh xao mặt màyCó hôm, thấy vợ về muộn quá, ông cằn nhằn “Bà xã, em có thể dành tình yêu ấy cái xác kia san bớt cho anh đi, dạo này em bỏ bê anh suốt.
38 Tay chiên trứng, tay cầm đĩa, Beo căm phẫn nhìn bà vợ hổ đói của mình. Khốn thật! Đời thuở đâu có chuyện đàn ông phải xuống bếp. Khuê nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ, không quên tặng cho hắn châm ngôn vĩ đại mang tính toàn cầu “Vợ ấy à, vợ là để yêu thương chứ vợ không phải là con ở”Hắn nhổ vào.
39 Sự hợp tác dựa trên đôi bên cùng có lợi quả cô quả nhiên lợi hại,tên Beo không khỏi trầm trồ khen ngợi lão đại này quả nhiên có tư chất là cướp!Nhan Thông là một con tàu lớn chuyên trở dầu và một khoáng sản lậu khác, bằng đường biển tuần ra nước ngoài.
40 Có ai biết được ước mơ của tôi Khi tình yêu còn nhiều điều gian dối Ai có hay có hiểu nỗi lòng tôi Khi tình em nay gieo bao dối lừa Chẳng ai biết ai yêu ai thật lòng Mà chỉ thấy dòng đời nhiều đổi thay Ai có hay đươc trái tim tình em Khi mình em phải ngậm ngùi đắng cay Hãy cho anh biết anh là ai trong trái tim em Mà trái tm em quá nhiều vách ngăn Dòng tình chảy qua không bao giờ giữ lại Mà tình yêu em là gian dối Giờ em đã biết bao ngày qua chỉ là lấp trống vắng Khi anh đang thiếu vắng hình bóng ai Em biết chia ly sẽ mãi là đắng cay vẫn xin chấp nhận Xin chúc anh trọn giấc mơ bên ngườiLời bài hát ngân vang, Gia kỲ mệt mỏi xoa hai bên thái dương.