1 ". . . Yêu một ai đó. . . Là yêu cả con người của họ. . . Hai tâm hồn. . hoà vào một. . . Thích cậu. . . yêu cậu. . . . . . Từ lúc nào không hay. . . " “- Không được đâu, cậu phải chơi với tớ.
2 Chiều, nắng toả một màu dìu dịu trên khắp nẻo đường, trên mọi ngóc ngách của thành phố Hà Nội của một chiều đầu thu. Bầu trời xanh trong mang đến cho lòng người một cảm giác xốn xang đến lạ kỳ.
3 Đôi môi khẽ cười. Phải chăng những nỗ lực từ bấy lâu nay của cậu đều có mục đích. . . . Vì ai kia. . . Ngày mới, ánh mặt trời nhẹ nhàng rọi vào từng bông hoa lay-ơn nhỏ hãy còn đọng sương đêm.
4 * * * -Chào các chiến hữu, đại ca đã đến rồi đây. -Ái chà, ngủ kĩ gớm, giờ này mới thèm vác mặt vào. Đại ca không sợ dọn WC hả? -Ấy. . . . sợ chứ. . .
5 * - * - * -Anh à, con nó bị ốm rồi, sốt nặng lắm, anh về được không ? -. . . -Em xin anh, không vì em thì anh hãy vì con, con rất cần. . . -. . . Bà Lan thẫn thờ nhìn chiếc điện thoại trong tay mình.
6 •*** Tại phòng học lớp 11B8: -Chúng mày. . . nghe tin. . . gì. . . chưa?. . . tin nóng. . hổi. . . vừa. . . thổi. . . vừa. . . . nghe đây. . . . !!! - Yến lùn không biết từ đâu sồng sộc chạy vào, thở không ra hơi.
7 •* * * Trong khi đó, tại lớp 11A1 : -Chào mọi người, mình là Nguyễn Minh Nhật. Rất vui được làm quen. Nói rồi , anh chàng cười rõ tươi lại còn bắt tay thân thiện với mọi người nữa chứ, dễ thương thế chứ lị.
8 *** -Là cậu. . . hồi sáng. . . đó hả??? – Nó vẫn chưa hết ngạc nhiên. Mà nói ra cũng hơi. . . ngại, nó hỏi vô. . duyên thật. Đáng nhẽ nó phải đoán ra từ trước rồi chứ.
9 Nói rồi, nó vứt điện thoại xuống đuôi giường, trùm chăn. . ngủ tiếp. ( Thế mà nói sẽ dậy ngay đấy). Đến khi mẹ nó gọi, nó mới bừng tỉnh, cuống cuồng chạy đi tìm đồ, có lẽ, đây chính là lí di lí giải vì sao nó chả nhớ cái gì.
10 *****. . . Gió lại thổi, mạnh mẽ, khẽ khàng luồn qua mái tóc mỏng manh của một cô gái trẻ. Như thường lệ, đôi môi cô khẽ cong lên, nụ cười. . . . hồn nhiên, tự do.
11 ***** Một ngày mới lại bắt đầu. Mệt mỏi!! Buồn ngủ!!! Xui xẻo!!! Thần xui gõ cửa. . . Hôm nay, nó bị mẹ gọi dậy sớm lắm. Mới 6h đã gọi dậy. ( Khủng khiếp!!!).
12 Nó lại suy nghĩ, một cảm giác là lạ vụt qua nơi khối óc nó. . . Dự báo chẳng lành ư ? Kì lạ. . . Nó với cái Trang đều được mời. Cũng có nghĩa là Huy cũng thế.
13 Thế là từ đó, nó thề là sẽ không bao giờ để bà Vân động đến nó dù chỉ một lần nào nữa. Dù chi là cái móng tay. Với nó, một lần là quá đủ. ***** -Tin tao đi.
14 Lách tách. . . Tách. . . . Hai mắt Trang mờ đi, nó không thể nghe thấy gì khác ngoài tiếng nước chảy nhẹ. Từng giọt, từng giọt một. . . . Những gì nó vừa nghe thấy.
15 Nắng sớm tràn vào khung cửa sổ, rọi thẳng nào khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu cuẩ nó. Con bé khẽ cựa quậy, dần mở mắt. Bất chợt, Nó thở dài. Haizzz!!! Ngày mới đến rồi, hôm nay là thứ 7, phải !!! Thứ 7.
16 -Hà Linh. . . -Tránh ra đi Trang, tao đang buồn ngủ mà. -Tớ là Vy. -Vy?? *** -Tớ không biết có nên nói cho cậu nghe không? Nhưng tớ đã suy nghĩ và tốt hơn là nên nói trước với cậu.
17 -Xong rồi đấy nhé. Ôi chu choa, 2 đứa xinh quá đi. – Vân xuýt xoa khi chiêm ngưỡng thành quả của mình. 2 đứa nó cũng trố mắt khi nhìn vào gương. Thật không thể tưởng tượng nổi.
18 Nhỏ Uyên hôm nay mặc bộ váy lụa màu đỏ bóng, cổ áo được may cầu kỳ, diêm dúa khoe nước da trắng cùng đôi chân dài thẳng tắp hệt như dáng người mẫu. Mái tóc không còn màu hung đỏ nữa mà thay vào đó là màu vàng tây tây được búi cao.
19 Huy, thì ra cậu ở đây, Uyên đi tìm Huy mãi từ nãy đến giờ. Ra nhảy với Uyên 1 bản đi. -Uyên à, mình. . . -Đi mà, tiệc tổ chức cho Uyên mà. Đừng làm Uyên thất vọng thế.
20 Ở một khóc khác của căn phòng. Vy thở dài, khẽ lắc đầu. Nó biết mà. Sự việc sẽ còn hơn thế nữa. Bà Châu là người phụ nữ nham hiểm. Vy lo lắng, lo lăng cho Linh.