1 " Oaaaaaaa. . . . . Sao mà nhức đầu quá vậy trời, chóng mặt dã man. Á thế này là thế nào, đây là. . . nơi mô? "
Trước mắt ta, một căn phòng màu trắng toát, sặc mùi thuốc khử trùng, xung quanh bày biện vật dụng y chan như trong bệnh viện, ý không đây chính là bệnh viện thật mà chỗ ta đang nằm hình như khu phòng VIP mới ghê.
2 Bên cửa sổ, những tia nắng ban mai đầu tiên của một ngày mới cũng đang lấp ló, chiếu sáng cả căn phòng.
Cạch! Cánh cửa phòng bệnh chợt mở ra, một đôi chân dài thong thả đầy hoan thai chậm rãi bước vào.
3 Từ buổi sáng hôm đó xong, sau khi Lạc Mẫn Doanh cô nói mình không nhớ gì cả, thì cuộc sống của cô cũng theo đó mà vô cùng thê thảm. Cái gì đâu mà ngày nào cũng khám với cả chụp, không khám cái này thì kiểm tra cái kia, thiệt hết sức chịu nổi! Cô chỉ cần có 3 từ MẤT TRÍ NHỚ từ bác sĩ thôi, mà sao khổ sở vậy! Đã thế, cái tên khốn kiếp ôn nhu như ngọc mặt người dạ thú Doãn Hàn kia thật như bị nước vào trong não, giành luôn vị trí làm bác sĩ riêng cho cô thì thôi, vậy mà còn suốt ngày cứ lãng vãng xung quanh cô, hỏi hết cái này, lại nói cái khác.
4 Chiếc siêu xe Bugatti Veyron màu trắng đen viền đỏ trong thật cá tính, nó là một trong những chiếc siêu xe đắt tiền nhất trên TG, chỉ được sản xuất có 8 chiếc.
5 Tắm rửa sạch sẽ, lựa một bộ trang phục mát mẻ, Mẫn Doanh lếch cái thân đói muốn mốc meo xuống lầu. Như lang hổ, cô càng quét hết tất cả mọi thứ ngon miệng trên bàn vào bụng.
6 Thượng Quan Mặc thật sự tức giận, nhìn trước mắt cô gái thiên sứ vừa bị hắn yêu thương, giờ đây lại ngoan ngoãn nằm gọn trong vòng tay tên nam nhân khác.
7 Sau khi ăn uống no say mà chẳng cần tốn đồng xu cách bạc nào, thì Lạc Mẫn Doanh yên lặng, ngoan ngoãn theo Doãn Hàn đến bệnh viện khám bệnh định kì tổng quát.
8 Không quan tâm Tư Đồ Thanh Vũ nói gì, một lần nữa Lạc Mẫn Doanh xoay người nhìn về phía của cô ả Kiều Lộ Lộ kia. Hay lắm, nếu như tên Tư Đồ Thanh Vũ kia bảo tôi phải buông tha cho cô thì.
9 Bên kia trường, khung cảnh giờ đây im lặng một cách lạ thường. Phải tốn gần nửa canh giờ thì Tư Đồ Thanh Vũ cùng Thượng Quan Thần mới chợt giật mình, quay đi kím bóng dáng nhỏ bé lãnh đạm kia.
10 Trông chờ mòn mỏi, thì cũng đến ngày được đi du lịch với mỹ nam ca ca Lạc Thiên Tề rồi.
Nói thì nói vậy thôi chứ cô cũng chỉ chờ có 3 ngày à, vì Tề ca ca cần phải xử lí xong đóng tài liệu và bàn giao công việc cho Trầm Vãn Tu- trợ lí riêng của ca ca á.
11 Nhìn trước mắt là khu vui chơi giải trí, Lạc Mẫn Doanh tí ta tí tởm chạy vào. Thật sự là lâu lắm rồi cô mới được đến khu vui chơi á, trước kia không phải vì nhà không có điều kiện, mà là vì.
12 Có vẻ như vai của ai đó người bên cạnh quá ấm áp, vững chắc nên Lạc Mẫn Doanh đánh bài với chu công một cách ngon lành. Mà không hề hay biết phía sau cô, người nào đó đang nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt lớn ghen tỵ với người bên cạnh cô đang bám đu y như con gấu kola vậy!
Sau một khoảng thời gian ngủ ngon đến đông tây cũng không hay biết, Lạc Mẫn Doanh cùng Lạc Thiên Tề cuối cùng cũng đáp máy bay xuống Hoa Hạ.
13 Lạc Mẫn Doanh thoát khỏi vòng ôm ấm áp của gia gia, nắm lấy đôi bàn tay vững chắc đầy vết chai sẹo theo năm tháng, cô nũng nịu nói:
" Gia gia à, con tốn gần buổi trời làm bánh kem sinh thần cho người đó.
14 Trong phòng cấp cứu của bệnh viện Dương Viễn, chiếc đèn đỏ vẫn cứ sáng lấp lánh. Xung quanh phòng, những vị anh tuấn mĩ nam kia giờ lại mang bộ dạng nhếch nhách thảm hại, từng cặp đôi mắt vô hồn cứ nhìn chầm chầm vào cách cửa đóng chặc kia, tâm trạng ai ai cũng thẩn thờ có, lo lắng có, hoang mang có, tự trách có.
15 Màn đêm nhẹ nhàng buông xuống, phía cửa sổ gió vẫn cứ thổi hiu hiu. Trong phòng, Lạc Mẫn Doanh vẫn nhắm nghiền đôi mắt xinh đẹp ngủ say sưa, ngọt ngào!!
Cạch!! Cánh cửa phòng hé nhỏ mở, một chiếc ống nho nhỏ từ ngoài luồn vào phía trong cửa, khói từ ống nho nhỏ kia từ từ bay ra.
16 Xoảng!! Bịch!!! Chát
" A. . . . A. . . . A. . . Khốn kiếp, đúng là một lũ ăn hại mà. Tại sao vậy ??? Chỉ có một việc chơi nát con ả Lạc Mẫn Doanh kia thôi mà bọn ăn hại kia cũng làm không xong!! Mẹ nó, làm sao bây giờ?? Có ai biết ta làm hay không??! Làm sao bây giờ!!! Khốn kiếp, đáng chết, đi chết hết đi.
17 Thẩn thơ ngồi ngây ngô nhìn ra cửa sổ, Lạc Mẫn Doanh thả hồn ra bên ngồi. Cô thật sự không thể hiểu nổi, không phải lúc trước bọn người kia chán ghét cô lắm à?? Sao giờ họ lại thay phiên nhau làm phiền cuộc sống của cô vậy!! Cô chỉ hi vọng có một cuộc sống bình yên cùng gia đình thôi mà, sao lại quá khó khăn!
Còn con ả Giang Mộ Tuyết cũng lại bắt tay vô tìm cách lăng nhục cô rồi, hừ hay lắm Giang Mộ Tuyết hi vọng là món quà tôi chuẩn bị sắp tặng cho cô.
18 " Buổi giảng sáng nay kết thúc, mọi người nghỉ thôi!!"
Nói xong, vị giảng viên cầm cặp bước nhanh ra khỏi giảng đường. Lạc Mẫn Doanh cảm thấy cô thật sự vừa được cứu sống lại sau cơn nghiền ngủ.
19 Trong căn phòng yên tĩnh tại một căn biệt thự sang trọng, đầy hiu quanh, lạnh lẽo.
Bụp! Xoảng !!
Từng tiếng vỡ tan tành vang vọng cả căn hộ yên tĩnh, từng tiếng gió hiu hiu thổi qua, cùng tiếng la hét giận dữ1 điên cuồng của chủ nhân nơi đây!!
"Khốn kiếp!! Giang Mộ Tuyết, cô dám.
20 ~~ Cuối cùng mình cũng quay trở lại, và nghĩ ra chap mới nên viết làm sao!! Mọi người xem truyện vui vẻ nhé !! Cảm ơn mn đã luôn theo dõi, tiếp theo sau hằng tuần mình sẽ ra chap điều đặng ~~
•••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••
Mặc dù bên ngoài đang sóng to bão táp, phong vũ mịt mù như thế nào.
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Teen
Số chương: 115