1 _ Đã lâu rồi ! Ta và con không cùng tản bộ thế này nhỉ ? - Giọng nói khàn khàn , chậm rãi của ông lão không ngoài 60 đang nheo mắt , chậm rãi đi về phía trước cùng 1 đoàn người theo sau.
2 Nhìn chầm chầm vào khuông mặt điển trai đang cười với mình kia. Hàn Hồng Nhi không khỏi sửng sốt vì vẻ đẹp mê người của anh , đôi mắt màu hổ phách hút cô vào sâu không thể rời , sống mũi cao hoàn mỹ đến khó tả.
3 _ Dạ ! em đang làm việc. - Bắt máy nghe Viên Phúc Khang khẽ hỏi chợt cô nhìn lại toàn thân hình của mình lúc này vội trả lời. _ Ở đâu ? Anh qua chơi ! - Nhíu đôi mày đẹp nhìn cô gái đang vừa nghe điện thoại , vừa đứng trên bật thang , tay không ngưng hoạt động gắng đèn.
4 Để lại 1 bãi chiến trường ở ban công. Viên Phúc Khang quay người , mở cửa đi xuống lầu. _ À há ! Ờ hớ. . . ok ok. . . . yup yup. . ok. . . i like it. .
5 _ Uhm. . . . . Lạnh. . . . Lạnh quá , mẹ ơi. . . con lạnh. . . uhm ! - Trong cơn mê sảng , như vị bác sĩ đã nói với anh là cô sẽ bị sốt nóng lạnh. nó đang bắt đầu phát huy.
6 _ Viên Phúc Khang ? Giám đốc tập đoàn Viên Thanh ? Con trai Viên Phúc Hạo - nghe tên anh , ông liền nghiêm mặt trả lời. _ Da vâng ! Bác trai biết cháu à ? - khi thấy ông có vẻ nghiêm mặt , anh liền nhìn hỏi lại.
7 _ Hồng Nhi ! Sau khi ăn xong , con dẫn Phúc Khang đi tham quan Sài Gòn ta con nhé. - Ngồi trên bàn ăn sáng , mẹ của cô quay sang nói khi cô đang trong trạng thái chuẩn bị bỏ miếng trừng vào miệng.
8 Từ nhà băng đăng đi ra công cũng khá là xa , nên mọi ánh mắt của các cô gái đều đổ dồn vô chàng trai 1m90 , đẹp như 1 phong thần đang sải bước bên 1 cô gái quê mùa , bính sam , kính to tròn quê mùa đến khinh thường , những ánh mắt ngưỡng mộ có , ganh tỵ với cô gái có , bài mu lập kế để tiếp cận chàng trai có , lấy điện thoại ra chụp mỹ nam cũng có.
9 Câu nói của anh khiến cho Hàn Hồng Nhi như người trên mây. Sau khi ăn bữa tối cùng gia đình , Hồng Nhi cùng anh đem hành lý của mình đến khách sạn của anh.
10 Thời gian cứ thế mà đã đến 1 tuần , hôm nay là ngày Viên Phúc Khang và Hàn Hồng Nhi lên máy bay đi Thượng Hải , sau 5 tiếng ngồi trên máy bay. Bước xuống sân bay trong trạng thái khá mệt vì tối qua Hồng Nhi phải dự tiệc chia tay cùng lũ bạn đến 2h sáng mới về , mà 6h sáng phải lên máy bay rồi.
11 Trong bữa ăn ! Chỉ có 3 người rôm rả nói chuyện vui vẻ , chỉ có Viên Hồng Nghi lặng lẽ như người vô hình ngồi ăn cho hết phần cơm của mình , sau đó đi lên lầu cũng chẳng ai thèm nói tới.
12 Thời gian cũng trôi đi khá nhanh , mới đây cô đã ở Thượng Hải 2 tháng , cũng đã quen dần với nhịp sống ở đây , bây giờ công ty anh đang ở thời điểm 3 tháng cuối năm , nên hầu như anh đi sớm về trễ , lúc cô chưa dậy anh đã đi , lúc cô đi ngủ anh chưa về , họ chỉ ôm nhau ngủ vào mỗi tối , nhưng lại có nhiều khi anh ngủ lại tại công ty vì công việc quá nhiều.
13 _ Anh biết , lỗi của anh , anh biết , ngoan ! - cô cố sức đánh anh , nhưng anh không hề giận dữ , chỉ có cô gái này mới dám đánh anh như vậy , anh nhẹ nhàng , dịu dàng nhận lỗi với cô.
14 Thời gian sao cứ trôi lẹ đến như vậy , mới đó đã đến 1 tháng , cô và ang phải thu sếp quay về , để cô chuẩn bị đi học còn anh thì phải sang mỹ công tác vì công ti mới thành lập bên đó , anh cần sang đó để chỉnh chu mọi thứ.
15 Mọi chuyện cứ thế trôi qua nay đã 4 ngày rồi cô và anh không hề nói chuyện với nhau , bên này cô nghĩ rằng sẽ làm anh giận nếu gọi điện thoại , sẽ làm phiền anh nếu như nhắn tin , còn anh thì công việc 4 ngày không ngủ , thức để kiểm duyệt tài liệu , nên cũng đã quên lấy lời hứa của mình sẽ gọi cho cô mỗi tối.
16 Công việc tại Mỹ rất trôi chảy , kế hoạch làm sớm hơn dự định , anh cũng đã tuyển được giám đốc điều hành cho nơi công ty này , nên đã thu xếp chuyến bay sớm nhất , bay về , lòng anh chỉ muốn quay về , xin lỗi Hồng Nhi , xuống khỏi sân bay , anh không về nhà mà chạy thẳng tới cửa hàng hoa , mua 1 bó hoa oải hương , ghé cửa hàng thú bông , mua 1 con gấu bông khá to để về tạ lỗi với cô , và giải thích cho cô nghe vì sao ngày hôm đó anh lại nổi nóng , mong cô hiểu.
17 Cô đang ngồi trên giường bị anh ôm nên phản cũng không kịp , chỉ biết là cơ thể to lớn kia đang ôm cô , rung rẩy , cô giờ phúc này thật sự yên lòng , rất yên lòng khi được anh ôm , cô không đẩy anh ra , cũng không ôm anh , chỉ để anh ôm , khẽ mỉm cười ,đôi mắt to đen láy kia từ từ nhắm lại , nước mắt cứ tuông rơi.
18 Đúng như lời Viên Phúc Khang nói , sau khi anh đưa Hồng Nhi đi thì 1 tiếng sau , một chiếc xe sang trọng màu đen dừng trước cửa nhà họ Hàn , bước xuống xe là 1 cô gái vô cùng xinh đẹp , rất giống với cô gái đi ra trước kia nhưng lại chững chạc , rành đời , đầy mạnh mẽ.
19 Sau khi trở về biệt thự của Viên gia , trước của Viên Phúc Hạo đã đứng trước cửa chào đón cô. Ông thấy cô gái nhỏ đã quay trở về , sắc người cũng tươi tỉnh hơn rồi.
20 Ánh sáng bang mai lại đến ! Chiếu vào căn phòng nơi một mỹ nữ đang nằm co người , ánh sáng chiếu vào mắt cô nhưng đang bảo " Sáng rồi dậy thôi ". Hồng Nhi khẽ nhíu mày , ứng mình , do hôm qua buồn bã khóc đến ngủ đi ,mà Phúc Khang lại không về phòng nên không ai chỉnh lại tư thế cho cô.