41 Trận thảm cảnh giả mạo hôm đó đã khiến cho Viên Phúc Khang đề phòng nhiều hơn thế nữa , anh bắt đầu siết chặc mọi hoạt động của cô , luôn mang cô theo , cô phải luôn xuất hiện trước mặt anh và ở bên anh 24/24.
42 Anh đã về , về vì biết cô đã trải qua 1 ngày đau khổ thế nào , về vì đã hối hận vì giận cô. Giờ đây người anh rung rẫy không phải vì thời tiếc mùa đông mà là vì đang đau lòng khi thấy người con gái anh yêu đang tự hành hạ mình , ngồi dưới trời tuyết lạnh , cố gắng nuốt lấy ly mì.
43 Lại thêm một ngày mới đã đến , hôm nay cô nhất định phải thoát khỏi tay anh , hôm qua triền miên cả ngày không dứt , hôm nay cô thật sự không cong hơi sức đâu để mà cùng anh nữa.
44 Hôm nay , anh đi ký hợp đồng , nên trưa cô không phải đến công ty ăn cơm cùng anh , liền cầm máy đi dạo thành phố. , Quả thực tiền nào của đó , và với mức độ chuyên nghiệp của cô thì cái máy này phải làm việc hết công xuất của mình , cô rất hài lòng với cái máy này.
45 Đã 1h sáng rồi , anh vẫn chưa về phòng, cô hết chat với ekip , lại tham khảo hình trên mạng , rồi đọc báo , tất cả đều vì chờ anh về ngủ. Cạch - tiếng mở cửa của anh , do Nhu Nhi cứ luyên thuyên chuyện cũ , anh không thể bỏ đi giữa chừng nên chờ đến khi cô nói mệt rồi ngủ đi , anh mới có thể trở về phòng.
46 Anh nắm tay cô đi về phía công viên nơi anh gặp cô lần đầu tiên , cả 2 cùng ngồi trên chiếc ghế đá dưới gốc cây liểu lâu năm , cảnh vật thật đẹp. Đúng vậy thời khắc này đúng là cái thời khắc anh nhìn thấy cô lần đầu tiên trong cuộc đời và đã quyết định cô là của anh ngay từ lần gặp đó.
47 Ánh sáng lại chiếu xuyên qua cửa sổ , hôm nay tự Viên Phúc Khang dậy sớm , cùng Hồng Nhi xuống bếp phụ nấu bữa sáng , Nhu Nhi không biết , nên cố tình dậy muộn tí , sau đó giả bộ vào phòng anh đánh thức anh dậy , Nhưng cô nào biết anh đã cùng Hồng Nhi lây hoay dưới bếp.
48 Hồng Nhi cứ đứng đó khóc , khóc đến khàn cổ họng mới bắt đầu ngừng lại. Cô cứ ngồi đó , ngồi từ sáng sớm đến giữa trưa , điện thoại thì cứ reng , cô thì cứ như không hay không biết.
49 Cô và anh cùng nhau đi lên phòng , để mặt cho Nhu Nhi tức giận bên dưới , họ cùng nhau lên phòng , hôm nay anh lo kiếm cô , nên phải rất nhiều việc đem về nhà , còn cô thì phải lên bàn chuyện với êkip , công việc hằng ngày với bọn họ cũng thế chẳng gì khác , chỉ có tâm tình của họ có vẻ tốt hơn.
50 Sang sớm ngày thứ 2 , Nhu Nhi đã dậy sớm hơn , chạy nhanh lên lầu 3 , cộng thêm trên tay cầm 1 cái cây gậy. Cô đang tính đánh lén Hồng Nhi ? Đi khẽ , đi khẽ , từ phía sau Hồng Nhi , Nhu Nhi có lẽ đang trong tư thế 2 tay cầm lấy cây gậy đã đưa lên cao , có lẽ là sẽ đánh vào đầu Hồng Nhi ?.
51 Một ngày mới lại bắt đầu , Hồng Nhi có trạng thái hôn mê lạ , bình thường giờ này cô đã tỉnh nhưng hôm nay Khang lại tỉnh trước cô , lây cô dạy nhưng không thể được.
52 Anh ôm cô ngủ , nhưng trong lòng thật sự rất bận tâm nên không thể ngủ sâu được. Trong cơn ngủ chập chờn , anh chợt thấy như đang mơ lạc vào 1 thế giới lạ , thế giới này có mỗi 1 màu xanh lá , chẳng có gì , nơi đó chỉ có 1 ông lão đang ngồi , 1 cái bàn gỗ trước mặt ông , anh nhíu mày bước lại gần ông , sự phản ứng điềm tỉnh của anh cũng không có gì khác thường , vốn là người không sợ trời không sợ đất , sinh ra lại là con nhà Ấn bang , thủ lĩnh của 1 bang phái hùng mạnh nên các trò nhát ma hại quỷ không có gì làm anh sợ.
53 _ Hồng Nhi ! Hồng Nhi - tiếng của cụ ông đang gọi cô ở 1 cánh đồng xanh mát. _ Sư phụ , sư phụ. Tiểu đồ nhi đang ở đây - cô đang đứng ở giữa cánh đồng lúa xanh ngát.
54 _ Khang ! Chúng ta chừng nào trở lại đất liền ? - vừa ngồi trên đuồi anh , đút anh ăn và tự mình ăn _ Khi nào em muốn chúng ta sẽ quay về - anh vừa ăn muỗng cô đút vừa nhàn nhạt nói.
55 Thời gian cũng đã thoáng đưa , cuộc sống của Hồng Nhi cũng đã trở nên tỉnh lặng , những cơn sóng kia cũng không còn thấy , cô cũng đã bình thường trở lại , cô xin anh lại được đi học và đi làm chơi đàn ở 1 nhà hàng sang trọng.
56 Một ngày lễ hội đã trơi qua , cô về nhà an giất , cứ nghĩ rằng ngày mai sẽ lại như cũ , mọi người chỉ rằng tò mò thôi ngày mai sẽ không còn nữa , nhưng mà ngờ , sáng sớm ngày hôm sau , vừa đến trường , mắt của Hồng Nhi đã mở thao tháo khi thấy cái poster dán đầy trường , các tờ rời cũng đầy trường , in hình của 1 cô gái ôm cây đàn đen thui với dòng chữi màu đỏ " Who is she ? " cô đi vào trường được 1 bạn phát cho tời giấy , cầm trên tay thật sự cô ngớ người rồi.
57 Bước ra khỏi khu vườn sau lưng trường , Hồng Nhi khá run sợ , cô biết chuyện không chỉ cô và Mộng Thanh mà giờ hội trưởng của đã biết , ngày tháng tới lại có gió bão nữa rồi.
58 Ánh mặt trời đã lên , Hồng Nhi khẽ quay mình , giờ thì cô đã bắt đầu hối hận vì đã chiều Khang quá mức rồi. Sau này sẽ phải tìm biện phát kiểm soát anh mới được.
59 Sau 1 ngày nghỉ ngơi , vui chơi sảng khoái cùng Viên Phúc Khang , Hồng Nhi nhà ta lại phải trở về trường , nhưng cô đầu óc khá đơn giản nên không hề động chút gì về chuyện hôm qua của Hoàng Nghiệp Du , Cô tới trường trong tâm trạng rất tốt.
60 5 tiếng chờ đợi , nay đã 6h sáng , Hồng Nhi trong phòng cấp cứu vẫn chưa hay tin gì cả , Viên Phúc Khang ngoài này vẫn tư thế ngồi quỳ xuống 5 tiếng , Viên lão gia do tuổi cao đã đã được Trần quản gia đưa về nhà trước đợi tin.