1 Tháng sáu mưa ngâu, trời mưa dầm dề từ ngày này sang ngày khác. Ông trời vừa cười hửng nắng thì chiều đã vội khóc xối xả. Trời mưa nên sẽ lạnh, mà lạnh thì người ta chỉ muốn nằm trên chiếc giường êm ấm.
2 -Sao đánh tôi? -Tại kêu hòai anh không tỉnh, làm vậy cho nhanh. Tôi có chuyện muốn hỏi anh -Gì!? -Sao tôi ở đây? Trong. . . khách sạn? -Tối qua cậu say quá, tôi lại không biết nhà cậu ở đâu nên đành đưa tới khách sạn! -Thế.
3 Sau này nghĩ lại, tôi biết hắn ta chưa làm gì tôi. Vì ngoài cơ thể mệt mỏi tôi không đau nhức chỗ nào như trong mấy cái manga yaoi thường nói. Thế ra tên đáng ghét đó dám lừa tôi, xem tôi như con dế hắn quay trong tay à.
4 -Xin chào, em tên là Tường Vy, còn đây là Thọ. Tụi em là bạn thân của tiểu Thiên, rất vui được biết anh ! -Hân hạnh được làm quen, cứ gọi tôi là Phong ! -Anh Phong, bọn em cùng đi ăn với anh và tiểu Thiên được chứ ?_thằng Thọ giở giọng lợi dụng -Được mà, càng đông càng vui ! -Hay quá, chúng ta đi thôi tiểu Thiên ! Tôi ú ớ phản đối nhưng ba con quỷ đâu thèm nghe, nhỏ nắm dây kéo tôi đi về phía nhà ăn.
5 -Tao không cần biết Thọ và mày dùng cách gì, ngày mai mà dàn xếp không xong thì đặt vé sẵn trong bệnh viện đi !!! Tôi tên Vương Thiên Thiên, mười chín tuổi, là sinh viên năm nhất khoa văn Đại học Tự Nhiên.
6 -Tương ! -Đây ! -Dầu mè ! -Có ! -Đưa chén đây ! -Có liền ! Hắn lăng xăng bên cạnh giúp tôi, kể cũng tội hắn dù sao cũng là một đại công tử, làm sao biết nấu ăn được.
7 Nhỏ nói cái quái gì vậy, tôi đỏ mặt đẩy nhỏ ra thụt lùi ba bước. Hình như dây thần kinh ngôn ngữ của tôi bị chập mạch cúp điện rồi, tôi giải thích với hai đứa nó mà chẳng biết mình đang nói tiếng Campuchia hay Lào nữa.
8 -Làm gì thế !? Sao tự nhiên đánh người !? Hô, thì ra biết nói tiếng Việt à. Càng tốt, sẵn đây tôi sẽ lật bộ mặt giả dối của Duy Linh cho gã ngu này biết luôn.
9 Típ típ. . . . . . . . . . . . . . . . -Làm cái khỉ gì vậy hả !? -Thì nụ hôn chào buổi sáng ! -Có chào thì một cái là đủ rồi, bộ muốn anh nghẹt thở mà chết à !? -Vậy mới không đụng hàng, thôi anh theo em lên xe nhanh lên.
10 -Anh mới nãy định làm gì vậy !? -Tôi khổ sở lôi em từ dưới biển lên, ít ra cũng phải nói cám ơn tôi một câu chứ ! Hắn vừa nói gì, hắn đã cứu tôi à. Tôi quay sang đám bạn dò hỏi bằng ánh mắt thì nhận lại một cái gật đầu xác nhận.
11 -Thôi, tao ở nhà chờ tin ! -Đâu có được tiểu Thiên ! Chúng ta là một nhóm mà, sao nỡ để tiểu Thiên ở nhà một mình cô đơn chớ ! Nhỏ Tường Vy ngọt ngào nói, thà tụi nó bỏ tôi lại một mình còn tốt hơn.
12 -Trịnh Uy Phong, nếu anh yêu tôi thì mau về cùng tôi về nhà !!! Mọi người bị bất ngờ nên đứng sững ra nhìn, xui xẻo là mẹ hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, bà ta la toáng lên.