1 Vào một buổi sáng sớm , trong một căn hộ nhỏ , có một gia đình đang bận rộn chuẩn bị đồ đạc , bữa sáng để chào ngày mới. Nhưng trong căn phòng tím-xanh dương có một con người còn đang đi chơi xa vời vợi với thần ngủ mà không hề biết rằng hôm nay là ngày đầu tuần , ngày đi học , đón tuần mới.
2 Trong lớp thì nhỏ Linh ngồi với Lân và tôi ngồi cùng với Hương. Thế nên giờ to chuyện thật rùi. Bước vào lớp , Linh ném cặp sách xuống , kéo ghế ngồi sát ta mép bàn và chống tay lên cằm quay ra cửa sổ.
3 Vừa mới bước qua cổng trường , tạm biệt Lân , Hương và Linh thì đi cách đấy 50 mét là một chiếc môtô phân khối lớn , có một tên con trai đứng đó. Nhìn thấy tôi thì anh ta giơ hai ngón tay lên tạo thành chữ J.
4 Tôi vừa bước xuống thì gặp Linh , chúng tôi chơi rất thân là đằng khác nhưng có một số bí mật nó không biết nên lúc chơi thân với nó tôi cứ cảm thấy tội lỗi (đầy mình ).
5 _Mày ơi xuống canteen đi , nay tao đãi vì có Sến haha - Linh
_Ừ , ăn mà không mất tiền thì cứ ăn tự nhiên mày ạ - tôi
Đi từ lớp xuống canteen , hai đứa nó cứ cười như con thần kinh rồi xen thêm mấy cái cảnh hôn hít , anh anh em em ,.
6 Haizz , không biết hôm nay có gì hay. Mà mặc kệ cái đã đi học trước thui. Đến trường , cảnh đầu tôi nhìn thấy là Hương và Lân , sao bọn nó lại ở đây ? Tôi ngồi rình xem.
7 _ Ê kế hoạch xong rồi đúng không ? - Linh
_ Ừ - tôi
_ Start game - Hương cũng biết
Vừa kết thúc thì Minh cũng bước vào lớp , trên tay là 1 món quà to.
8 *Bụp *
Trong phim ảnh hay truyện tranh lãng mạn thì con gái phải ngã đè lên con trai mới phải nhưng cuộc đời không như là mơ nên thằng con trai lạ mặt kia ngã đè lên người tôi nữa.
9 Tác giả xin mỗi mọi người nha ! Tác giả đã ăn quỵt của mọi người nhiều cháp òi nên tác giả sẽ cố bù. Trước khi vào truyện , tác giả có một số vấn đề trục trặc nên sẽ sửa : Hương , Ly và Linh là bộ ba thân nhau Cảm ơn nha , mọi người đọc tiếp đi ha
Haizzz , lại học.
10 Tôi với Linh đi học chung nhau , đến lớp thì tôi với nó cứ tám hoài tám mãi chưa chán. Nên thằng Lân với Minh phải quay xuống , lôi hai thị nở này quay lên.
11 _Ly mày. . . . sao. . . . mày. . . . làm. . . . vậy ? -Hương
_Tao đã nói là không phải tao mà - Tôi
_Thôi đi , bạn bảo tôi làm vậy mà !- Chi
_Không phải đoạn ghi âm đó không phải mà - tôi hét lên minh oan
Cùng lúc đó , Như bước đến chỗ chúng tôi _Thôi đi , Ly à mày muốn trọi nổi thì cứ nói hẳn ra.
12 Sau hai ba phút thì có một tin nhắn đính kèm đoạn ghi âm đã được phân tích. Không rõ người gửi là ai chỉ biết đoạn ghi âm này là chứng cứ để tôi minh oan.
13 Đúng , Minh là kẻ giết chết ba tôi. Nhờ anh mà mẹ tôi đã sống vật vã , mắc bệnh trầm cảm. Cũng nhờ anh mà mỗi ngày , mỗi năm tôi chẳng bao giờ được gặp mẹ.
14 Sáng dậy , tôi ngó nghiêng , không thấy hai đâu thay vào đó chỉ là một tờ giấy nhớ màu vàng :
" Nhóc đi học đi nha ! Hai phải đi đón bọn trẻ ranh ở sân bay ! Yêu nhóc con của hai !
Anh hai đẹp trai nhất của lòng em ! "
Hì hai đáng yêu quá ! Mấy giờ rồi ? 5 h thôi á , dậy sớm vậy ! Ngủ thêm tiếng đi đã !
5 phút.
15 Sáng sớm , giọt sương còn đọng trên lá , hòa hợp với ánh nắng ban mai ! Hai thứ không hợp nhau mà hòa vào nhau sẽ gây ra thứ gì ? Tác hại hay lợi ích ! Nó cũng như tình yêu và trả thù.
16 Trong lúc tôi nhào lộn thì đã có người để một miếng gỗ gần chỗ tôi đáp xuống. Và không may chân tôi bị đập đến nỗi xương bị nứt ra một chút và cây đinh đâm thẳng vào chân nữa.
17 Tôi bước đến chỗ mẹ để những đồ hóa trang trên bàn. Vừa dứt tay ra , tay mẹ đã gạc phăng đồ hóa trang xuống , tay còn lại đập bàn đứng lên , nói mà như mắng tôi :
_Ly, con học ở đâu ra thói nói dối với cả giấu cả mẹ hả.
18 Vì không thể hoãn những tiết mục kia nên tôi vẫn phải làm nốt. Đến cuối cùng kết quả cũng thuộc về lớp tôi và hai lớp giải nhì , ba còn lại. Và tát nhiên phần thưởng là đi sang Hàn Quốc trong 1 tuần nhưng mà hai ngày nữa mới bắt đầu.
19 Hôm nay đến lớp mấy đứa kia cũng chẳng nói chuyện gì với tôi nên cũng không dám ho he. Vì cái chuyện đó. . . . Hôm qua sẽ là ngày cuối cùng mình khóc thôi.
20
Sáng dạy , bước xuống phòng khách thấy cả đống vali chồng chất trước mặt. Vừa mơ màng vừa ngáp , xém tí nữa là té. Nhìn thấy mọi người tập trung đầy đủ quá mà mình còn chưa có bộ quần áo hay dụng cụ nào cả.