1 Ngày 10/12/2106. tại thành phố A phía tây trung quốc.
Trong một căn nhà hai tần màu trắng xen kẻ lam ở khu hành chính Fujian. Trong phòng có một cô gái nhỏ đang cuộn tròn trong chăn.
2 Bỗng đang chìm suy nghĩ thì
“Rầm!!!”
Cửa phòng bị bật tung ra, có một người con trai sắc mặt hoảng hốt nói.
“!@#$%^%”
“hả?” cô ngơ ngác nhìn người to gang cắt gang suy nghĩ của mình còn nói lung tung những từ mà cô chẳng thể hiểu nỗi.
3 Người con trai ban sáng gọi cô dậy, theo như trí nhớ trong đầu là anh trai song sinh của chủ thể tên Nam Cung Khánh Hạo, cô trước kia khi chưa bị xuyên qua tên là Bạch Thanh Diễm là tên trươc khi xuyên qua của cô,theo trí nhớ cô biết được.
4 “sẽ không sui như vậy chứ? Vậy thì đi chơi trước chuyện đó lo sao cũng được a~” cô bắt đầu là nũng với Khánh Hạo.
“ đừng náo nữa!!! Đã nói là đi trễ sẽ bị phạt mà không nghe, giờ thì hay rồi không bị phạt nhưng ký túc xá lại hết phòng.
5 Kéo Khánh Hạo đi nhanh đến một tiệm trang sức cách tân khá bắt mắt, xem từ đầu đến cuối và vừa mắt đúng bộ trang sức hình cánh thiên sứ bằng bạc khá tinh sảo.
6 (tác giả: vì đây là cháp viết riêng cho cảm nhận của anh nên Hải Thiên gọi bằng anh, Khuynh Diễm gọi là cô ấy và nhược Dao là cô ta.
7 ------------------------ta đi----ta đi------------------------
Và đó là phần của nam chính, bây giờ chúng ta chuyển máy quay đến hai anh em nhà Nam Cung thôi!!!
“oa!!!thì ra tần này là nhà hàng sao?”
“đúng!! Nhưng chúng ta sắp trễ rồi ‘chị ạ’!!”
“nhưng chỉ vào lắp đầy bụng thôi mà, sẽ không tốn bao nhiêu thời gian đâu!”
“haiz.
8 Trước cổng trường LENO có một cặp nam nữ đang đứng, vâng đó là hai anh em nhà Nam Cung của chúng ta.
“bây giờ tính sao?” Khánh Hạo khoanh tay nói.
9 Trước cổng trường LENO có một cặp nam nữ đang đứng, vâng đó là hai anh em nhà Nam Cung của chúng ta.
“bây giờ tính sao?” Khánh Hạo khoanh tay nói.
10 Trời xanh mây trắng, nhưng đường phố vẫn qua lại tấp nập như dòng hải lưu duy chuyển không ngừng nghỉ.
hiện giờ trên đường cao tốc đang diễn ra một cuộc nối đuôi ngoạn mục.
11 Sau khi cằn nhằn một lúc Khuyng Diễm thở sâu một hơi bình ổn lại tam trạng đang rối loạn của mình, nhìn trung tâm thương mại người ra người vào tấp nập không kể siết cô cũng lấy lại được tâ trạng lạnh nhạt thường thấy.
12 “chắc hẳn cô biết mục đích tôi mời cô đến!” ông nhấp nhẹ ngụm trà ròi đi thẳng vào vấn đề, nhìn Khuynh Diễm bằng ánh mắt đầy tìm tòi nghiên cứu.
13 Không biết Khuynh Diễm ngồi đây bao lâu, đến lúc sực tỉnh thì đèn đường đã sáng, bên dưới những con đường dần tỏa sáng bởi ánh đèn của những dòng xe qua lại.
14 Sân sau trường LENO khung cảnh yên bình khi học sinh đã quay lại ký túc xá, sân sau lại càng yên ắng, những tia nắng xuyên qua kẻ lá tạo nên khung cảnh.
15 “vậy phải làm sao?” Khánh Hạo lo lắng nhưng không thể làm gì ngoài việc hỏi hai tên trước mặt.
“chỉ còn cách. . ”
“nè sao mấy anh còn ở đây? không về ký túc xá sao?!.