1 I
Qua một mùa đông lạnh giá, hoa tươi lại nở rộ dọc bờ sông Salchia. Những tia nắng bình minh rơi lắc rắc trên từng nhành cây, lá cỏ. Trong ánh sương đang tan dần, một cô bé tay xách giỏ dâu tây đang chạy trên con đường mòn vắng vẻ.
2 II
Vallemmoon là một thành phố nhỏ bé và hiền hòa trong cái thế giới phép thuật đầy biến động này. Hamyna, Falachy và Paharo đã cùng lớn lên bên nhau trong thành phố ấy, những năm tháng tuổi thơ đẹp huyền ảo.
3 III
Hamyna và Falachy vẫn thường hẹn nhau trên cây cầu Braja vào mỗi buổi hoàng hôn, thời điểm mặt trời dần trôi xuống dưới đường chân trời, ánh nắng êm đềm trải đều trên khắp mặt sông óng ánh.
4 IV
Ba năm đã trôi qua. Hamyna ngày càng trở nên xinh đẹp hơn, mái tóc dài suôn mềm như dòng suối huyền ẩn, làn da trắng mịn như cánh hoa trinh tuyết, nhưng trên gương mặt cô vẫn luôn phảng phất nét u hoài.
5 V
Ngày hôm sau, Falachy đã hẹn Paharo ra một cánh đồng cỏ hoang, anh vẫn không thể tin được những gì Hamyna đã nói.
"Cậu giải thích đi, Paharo! Chuyện cậu và Hamyna là thế nào?"
Paharo lạnh lùng nhìn Falachy, anh đáp:
"Falachy, cậu chẳng là gì để tôi phải giải thích cả.
6 VI
Rạng sáng một ngày không xa sau đó.
Trên cây cầu Braja vắng lặng, sương mờ vẫn giăng. Trong bộ váy trắng, Hamyna đang chậm bước về phía Falachy, những bước chân rất khẽ dù nhịp tim cô đang tăng nhanh.
7 Đi hết cây cầu Braja, Hamyna và Falachy cùng ngồi xuống một băng ghế dài ven bờ sông Salchia, biết bao nhiêu điều muốn nói trong suốt 3 năm hai người xa cách.
8 I
Hamyna nhặt lấy mảnh vàng Falachy để lại, rồi chầm chậm đứng dậy. Nước mắt cô vẫn rơi, và trong lòng cô là muôn vàn những lo lắng.
Cô gái cưỡi rồng ấy là ai? Tại sao Falachy lại tự nguyện để cô ta bắt đi như vậy? Tại sao anh không chống trả? Giờ cô ta đã mang anh tới phương trời nào? Cô ta muốn gì ở anh? Số phận anh sẽ ra sao? Hamyna biết làm gì để giải cứu anh?.
9 II
Rạng sáng ngày hôm sau, trên con đường dốc vắng lặng, Hamyna bước theo sau Paharo.
Hai bên rừng thông âm u xanh sẫm, không chút gió lay động.
10 III
Cuối cùng con dốc đã được chinh phục, giờ Hamyna theo sau Paharo len lỏi qua rừng thông. Tới khoảng rừng trống, Hamyna ngước nhìn một ngọn tháp cao ngệu với kiến trúc kì lạ được bọc hoàn toàn bằng gương kính chẳng thấy cửa vào.
11 IV
Dáng người đã hiện rõ. Và những cuốn sách bay dạt sang hai bên khi người đó sải bước tiến lại gần Hamyna và Paharo.
Đó là một thiếu nữ trẻ trung xinh đẹp trong bộ váy voan thướt tha trong suốt, những lớp vải mong manh như sương tỏa theo từng nhịp bước.
12 V
Hamyna lấy ra miếng vàng của Falachy. Paharo dùng nhãn lực nhấc miếng vàng bay tới lơ lửng trước mặt đại pháp sư Ellehermia. Vừa ngắm nó bằng đôi mắt màu xanh lục mở to, đại pháp sư vừa nói:
"Vật này ta đã từng thấy trước kia.
13 I
Chẳng bao giờ em có thể nhận ra
Tình yêu anh mãi chỉ là thầm lặng
Như khúc nhạc bi ai và trầm lắng
Anh yêu em dẫu biết chẳng hồi âm
Paharo quay nhìn Hamyna, anh thấy Hamyna đang ngồi trên thảm cỏ và thì thầm trò chuyện với cuốn sổ nhạc ma thuật, cả hai có vẻ đã làm quen được với nhau.
14 II
Khi Paharo thức giấc, bầu trời đã chuyển sang màu hoàng hôn thẫm đỏ, gió đã hơi se lạnh. Nhưng Hamyna vẫn ngồi đấy, hương thơm của cô vẫn nhẹ nhàng.
15 III
Bữa sáng là món bánh mì nho khô và nước ép nho, ngoài ra còn có nho xanh ngâm mật ong và thạch nho nữa. Paharo không hiểu sao Hamyna ăn rất ít, cô ấy chỉ ăn một miếng bánh mì và chừa lại nho khô.