Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Khổ Vì ... Đại Gia

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 40
Chương mới nhất: Chương 40
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Nó trừng mặt nhìn tên con trai, cất giọng vô cùng giận dữ, mới sáng sớm đã gặp dê xồm, nó thường thấy mấy cảnh này trên xe bus rồi, nên ko thể tha cho tên dâm tặc này đc - Tôi xin thề, tôi ko hề cố ý, với lại bạn xem lại mình đi, có muốn tôi cũng ko đụng ...

Danh sách chương Khổ Vì ... Đại Gia


Chương 1

1 hải mất gần 2 giờ đồng hồ để sửa soạn trang điểmNó cố gắng lắm mới có thể ép cho tóc mái nằm bẹp xuống trước tránThắt 2 bím tóc vểnh ra 2 bên như lưỡi câu cá, cố gắng tạo một kiểu bờm xờm nhất có thểCầm cây chì kẻ chân mày, nó chấm chấm lên mặt nó tạo thành những nốt tàn nhang chi chítĐeo 1 chiếc kính bản bự gần như che hết khuôn mặtNhìn nó bây giờ chẳng khác gì 1 con ngốHôm nay là ngày đầu tiên nó nhập học Mới 7h sáng mà xe bus đã chật cứng, ko còn ghế ngồi, nó phải bám víu vào chiếc tay cầm, cảm giác lắc lư làm nó muốn óiĐột nhiên chiếc xe thắng gấp - Á xin lỗi.


Loading...

Chương 2

2 Thảo về đến nhà thì trời đổ cơn mưa như trút nước. Trong nhà tối thui ko có ai, mẹ nó ko biết đã đi đâu, tự dưng con nhỏ thấy sợ, nó đưa tay bật điện, bật hoài vẫn ko sáng, nó thử bật hết điện trong nhà nhưng ko có cái nào sáng hết.


Chương 3

3 Cuộc gặp gỡ kì lạ với người đàn ông lạ kì khiến nó bắt đầu tò mò về ông taÔng ta mới chuyển đến đây ko lâu, căn nhà khi nào cũng đóng kín ko thấy ai ra vào khiến ko ít người tò mò, nếu ko có chuyện hôm qua có lẽ nó sẽ ko bao giờ biết đc trong nhà đó có người ở-Thảo, con làm gì vậy ko mau đi học kẻo trể giờ-Mẹ ơi, nhà mình còn khoai ko mẹ-Còn, sáng nay mẹ mới luộc đó, sao vậy con-Ko có gì ạCon nhỏ chạy vào bếp rồi lấy nhanh mấy củ khoai to nhất bỏ vào rổ rồi đem sang nhà bên cạnh.


Chương 4

4 -chị Thảo ơi, làm sao đây-chị cũng ko biết nữa, cao quá …Thảo và thằng nhóc hàng xóm cùng đưa mắt nhìn lên quả cầu lông đang mắc trên cái cây nhà ông chú râu ria2 chị em nó đánh cầu hăng quá nên quả cầu bay vèo rồi mắc trên cái cây, giờ chẳng biết làm sao để lấy xuống, mà khổ nỗi nó lại bay sang địa phận nhà ông chú hắc ám … có gan to bằng trời nó mới dám qua đó 1 lần nữa, ai chứ ông chú đó sẵn sàng cho nó 1 đao nếu nó dám léng phéng qua đó-hu hu, chị Thảo ơi, nếu ko lấy đc quả cầu mẹ em đánh em nát môngThằng bé bắt đầu mít ướt khiến con nhỏ cảm thấy tội lỗi đầy mình, bà mẹ thằng nhóc này nỗi tiếng dữ dằn, bà ý mà đánh thằng nhỏ thì ko còn gì để nóiNó thờ dài, thôi đành liều 1 phen thà nó bị ông chú kia chữi con hơn để thằng bé bị đánh đònThế là nó rón rén trèo lên cây me nhà ông chú, cố hết sức nhẹ nhàng để ko đánh thức con sư tử trong nhàQuả cầu cheo leo ở đầu cành con nhỏ với hoài ko tới, nó cô gắng trèo ra xa thêm 1 chút nhưng cái cành cây quá nhỏ đối vói sức nặng của nó nên cái cành oằn xuống làm con nhỏ đu luôn trên cây, xém técảm giác chênh vênh cách mặt đất gần 3m khiến con nhỏ tái mặt, nó định hét lên nhưng liền nhớ ra mình đang ở đâunó cố gắng bám cả tay lẫn chân vào cái cành bé xíu, trông nó bây giờ ko khác gì con khỉ-chết chị rồi, Tuấn ơi … chị sắp té rồi hu hu-chị thảo cố chịu 1 tý, em vào nhà gọi bác liên-mẹ chị đi chợ rồi, làm sao đây hu huThằng cu Tuấn hốt hoảng, nó cứ đi qua đi lại cố nghĩ cách nhưng cái đầu bé tý của nó ko nghĩ ra đc cách gì, cả 2 đứa đang ko biết làm sao thì cánh cửa đc mở ra, kêu két 1 cái, thứ âm thanh ghê rợn làm nó sởn gai ốcÔng chú bước ra nheo nheo mắt nhìn đứa con gái thắt 2 bím đang lũng lẳng trên câyNó cười hì hì chào ông chú mà mặt thì sắp khóc-mày đang làm cái gì thế hả !!! -cháu … cháu …-dám vào nhà tao, cũng to gan nhỉ, mày mà xuống đây, tao chém chết hắn gằn giọng làm ra vẽ hung ác chứ thật ra nhìn cái mặt sợ đến phát khóc của con nhỏ, tự dưng hắn thấy buồn cười, nãy giờ hắn ở trong nhà đã thấy hết mọi chuyện, cái con bé hàng xóm này đúng là ko biết sợ là gì-cháu … xin chú.


Chương 5

5 -Thảo ơi Thảo à, em có ở nhà ko Thảo hí hí, anh Bảo của em tới chơi nèĐang nấu cơm trong nhà, con nhỏ nghe thấy cái giọng nhừa nhựa kinh khủng thì làm rớt luôn cái rổ rau đang cầm trên tay-mẹ ơi ! thằng Bảo tới mẹ ơi-cái gì nó lại tới nữa hả, chạy ra sau vườn đi con, đừng để nó thấyMẹ nó hốt hoảng chạy ra trước nhà xem trong khi con nhỏ chạy ra vườn trốn, nó sợ quá trèo luôn qua hàng rào nhà người taĐứng trước sân là 1 thằng con trai béo ú, mặt xệ mỡ, theo sau là mấy thằng con trai tướng ta du côn, bọn chúng đứng choán hết cả 1 góc sân-a! chào cô Liên, bé Thảo đâu cô, bảo em ý ra nói chuyện với con chút – thằng mập cười tít mắt, ra vẽ chào đón hết sức giả tạo-Thảo nó ko có ở nhà, cậu đến ko đúng lúc rồi-Chời, cô cứ thích nói đùa, lúc nãy cháu mới thấy Thảo đi học về kia mà, cô cứ bảo em ý ra đây-Tôi đã nói nó ko có ở nhà kia mà, cậu về đi … Bà liên gắt lênThằng mập đưa tay xoa xoa cái cằm béo ú, vẽ mặt đăm chiêu …-chà rượu mời ko uống lại muốn uống rượu phạt, tui bay xông vào lôi cổ con nhỏ ra đây-mấy người định làm gì – bà Liên la lên khi thấy mấy thằng con trai xông vào nhà mìnhBọn chúng lục tung căn nhà lên, làm đồ đạc văng tung tóe, bọn chúng chạy ra vườn thì thấy con nhỏ đang núp sau bụi cây-Đại ca, thấy con nhỏ rồi, nó ở nhà bên cạnh-Qua bắt nó về đây cho taoNó thấy bọn chùng đang ùa qua bắt mình, tim đập thình thịch trong lồng ngực, nó cố tìm đường thoát thân, thấy cửa sau nhà ông chú râu ria ko đóng nó bèn chạy vào đó 1 hành lang dài tối om, nó mò mẫn trong căn nhà cho đến khi đụng phải ông chú-nhóc làm gì trong nhà tao-chú ! cứu cháu với, có người đang muốn bắt cháu – nó vừa dứt lời thì phía trước bọn thằng Bảo đã đập cửa rầm rầm-ở yên đó Tiếng đập cửa inh tai lằm hắn bực tức, bọn khốn nào dám phá cửa nhà hắn, còn con bé này nữa, sao lần nào gặp hắn mặt mũi cũng tái mét sợ sệt thế ko biết-mỡ cửa … mỡ cửa-mẹ kiếp, thằng nào phá cửa nhà taohắn bước ra chiếu cái nhìn sắc bén vào mặt thằng mập, hắn nhếch mép cười-mẹ kiếp thắng mập, mày chán sống rồi hay sao mà dám phá nhà tao-mày là thằng nào, tránh ra cho tao tìm người – Bảo hếch cái mặt lên, định xông vào thì bị hắn chặn lại-mày đã xin phép tao chưa mà dám vào nhà tao-mày là thằng chó nào mà tao phải sợ - Bảo phải bước lùi về phía sau vì kẻ đứng trước mặt nó cao hơn nó cả 2 cái đầu, 1 đối thủ đáng gờm-Khôn hồn thì bước ra cho bổn thiếu gia làm việc ko thì đừng có trách-Có giỏi thì xông vào, hắn nhìn thằng mập thách thức-Bọn mày xông lên xữ nó cho taoBọn đàn em của thằng Bảo nhào lên định đánh hắn, hắn cười khinh bỉ, mắt ánh lên cái nhìn chết chóc rồi thu nắm đấm lại, xông vào giữa bọn chúngCú đấm tựa ngàn cân dộng thẳng vào mặt mấy thằng hỗn láo, khiến bọn chúng choáng váng cả đầu óc, chỉ trong chốc lát hắn khiến cho 5 thằng to xác mà vô dụng nằm lê lết dưới đất thằng Bảo thấy bọn đàn em chưa gì đã nằm đo đất thì sợ xanh mặt, con ác thú trước mặt nó đang trong cơn say máu tiến về phía nó-bây giờ mày tính sao, ở lại đợi tao chém hay bỏ chạy hả thằng mập-mày … mày … Bảo sợ ra mặt, nhưng vẫn nói cứng-chưa xong đâu, nhất định tao sẽ quay lạiHắn khịt mũi bước vào nhà, mấy thằng ko biết điều dám đụng đến hắn, còn con bé kia nữa ko biết chết đâu rồi-tụi nó đi rồi, ra điThảo bước ra từ trong bóng tối, nó nhìn ông chú bằng ánh mắt sợ sệt, người đàn ông trước mặt nó vừa cứu nó 1 bàn thua trông thấy-cảm ơn chú đã giúp cháuHắn nhìn sửng vào khuôn mặt con nhỏ, trong ánh sáng mờ mờ, hắn nhận ra con nhỏ này rất đẹp, 1 nét đẹp tự nhiên ko phô trương, tim hắn bỗng trật 1 nhịp, hắn gắt lên để che giấu tâm trạng xốn xang của mình-hết rồi thì về điCon nhỏ cúi đầu chào hắn rồi bước nhanh ra ngoài, bộ dạng hối hả của con nhỏ làm hắn thấy chột dạThảo chạy về nhà thì thấy mẹ đang còng lưng dọn dẹp, tự dưng nó thấy thương bà quá đi mất, bọn thằng Bảo vẫn ko chịu buông tha cho nó-Mẹ ơi ! mình chuyển nhà đi, con ko muốn ở lại đây nữaBà Liên ngước lên nhìn đứa con gái rồi thở dài-biết đi đâu hả con, mình ở đây đã bao nhiêu năm rồi-đi đâu cũng đc, mình bán căn nhà này đi, rồi tim nơi khác ở, chứ nếu còn ở đây, tụi thằng Bảo sẽ vẫn ko chịu buông tha cho nhà mình đâu mẹ-mẹ biết chứ, nhưng nếu chuyển đi thì lỡ ba con quay lại tìm mẹ con mình lại ko thấy thì saoNó lắc đầu nhìn khuôn mặt đượm buồn của mẹ, bà vẫn cứ như thế, vẫn cứ hi vọng về sự trở lại của ba nó, người đàn ông bội bạc đã ruồng bỏ con nóNó ko đành nhìn mẹ mình như thế, nếu tụi thằng Bảo ko dồn nó đến bước đường cùng thì nó cũng đâu muốn phải chuyển điTất cả cũng tại thằng mập đó, lúc trước nó với hắn học chung trường, hắn ỷ nhà có thế lực nên lúc nào cũng vênh mặt, ko coi ai ra gìLúc nó vừa vào lớp 10 thì đã vô phước lọt vào đôi mắt hí của thằng mập, bắt đầu từ đấy nó ko có lấy 1 ngày yên ổnBảo luôn tìm cách chèo kéo, dụ dỗ nó, rồi khi không đc thì đến phá nhà nó, hắn bảo yêu nó rồi tuyên bố ko đc ai đến gần nó, kẻ nào dám chống lại lệnh hắn thì sẽ ko thể sống yên ổnNó chán nãn vì cảnh ai cũng sợ, ko dám đến gần nó, suốt 2 năm học nó ko có lấy 1 người bạn, chung quy cũng tại thằng BảoĐến năm lớp 12, nó chịu hết nỗi liền xin mẹ chuyển trường, vì sợ lại lọt vào mắt xanh của đại gia nào đó, nó lại ko đc yên thân nên nó cố tình hóa trang ình xấu xí đi.


Chương 6: Chương 6

6 -Duy ơi, mày tính sao đã 4 ngày rồi đó-Tính gì mà tính nữa, phen này Duy bại dưới tay con nhỏ người ngoài hành tinh đó rồi ha ha-Bọn mày im hết đi, để tao nghĩ cáchHết chịu nỗi những lời chọc ghẹo của đám bạn, Duy tức mình đạp đổ cả cái bàn cái con nhỏ đáng ghét dám làm bộ chảnh với Duy, thật là tức ko thể chịu đc, ban đầu cậu chỉ định đùa cho vui, ai ngờ con nhỏ láo quá, dám mấy lần làm cậu bẽ mặt, phen này nhất định Duy phải cho nó nếm mùi lợi hại-tụi bay ghé tai lại đây1 kế hoạch gian xão đc vạch ra, duy mĩm cười với việc cậu sắp làm, tuy cách cũ nhưng thường mang lại hiệu quả caoNguyên Thảo, con nhỏ xấu xí hãy đợi đấy…………….


Chương 7

7 Nhiều ngày sau sự kiện bị quật ngã 1 cách ko thương tiếc, Duy cứ ra ngẫn vào ngơ thẩn thờ như 1 kẻ mắc bệnh tương tư, mà quả thật cậu đã bị con nhỏ đốn ngã từ trong ra ngoài, từ kẻ đi săn trở thành người bị săn-Thảo ơi, thật ra cậu là ai, tại sao cứ làm tôi điêu đứng hết lần này đến lần khác vậy nèDuy khổ sở ôm đầu 1 kẻ như Duy thiếu gì con gái, tại sao Duy lại bị con nhỏ đó thu hút, nó thì có gì hay chứ.


Chương 8

8 Bệnh viện Việt Pháp Vừa xuống xe, hắn lao như tên bắn vào bệnh viện, bất chấp những cái nhìn soi mói vào bộ dạng ko khác gì tướng cướp của hắn-Quản gia Trần, bà tôi thế nào rồi-Thiếu gia, cậu đừng lo, bà chủ tịch ko sao cả, nhưng bộ dạng cậu thế này …-Mặc kệ tôi, tôi phải vào thăm bà …Hắn đứng ở ngoài cửa cố làm ra vẽ chỉnh chu nhất, đang định bước vào thì nghe tiếng bà hắn gọi-Minh đến rồi à, vào đi cháuHắn bước tới nắm lấy tay bà, khuôn mặt tiều tụy của bà lằm hắn xót xa-bà ko sao chứ ạ, bà làm cháu lo quá-cháu vẫn còn lo cho bà già này sao – bà Lan giận dỗi nhìn thằng cháu-kìa bà …-cháu bỏ đi biền biệt mấy năm trời, rồi xem bộ dạng của cháu nè, thật chẳng ra sao-cháu xin lỗi … -thôi, ko nói chuyện này nữa, lần này bà gọi cháu về vì muốn cháu làm cho bà 1 chuyện.


Chương 9

9 16 ly café, 4 ly nước ép, 2 ly rượu, ko biết bao nhiêu lần đi vệ sinh, khiến Minh xay xẫm mặt màyBao nhiêu ly nước bấy nhiêu cô gái, anh chàng sắp phát điên vì chuyện xem mắt này.


Chương 10

10 Thảo sửng sờ, mẹ nó thì hoảng hốt, còn cha con lão Tô thì choáng váng-chú … !!-ha ha … mày tưởng tao tin mày hả thằng chó, mày chỉ là hàng xóm nhà Thảo, từ khi nào mày thành chồng nó vậyThằng Bảo ôm cái bụng bự cười ngặt nghẽo, bất chấp thái độ coi thường của cha con nó, anh bước tới từ tốn ngồi vào ghế, dáng vẽ uy quyền-sắp, Thảo là vợ chưa cưới của tao-xời, thế mà cũng bày đặt tinh tướng, mày tưởng mày là ai mà dám tranh với cha con tao, bộ mày ko biết danh Tô mập nức tiếng Hà Nội này sao-biết, Tô đại gia chuyên buôn bán tô chén bể nỗi tiếng HN, dạo trước còn bị bắt vì tội buôn lậu kia mà, ai còn lạ gì ôngMinh phớt lờ vẽ mặt đỏ bừng vì tức của lão mập, anh ung dung nói tiếp-nhưng nói gì thì nói, ông mập đây cũng ko bằng 1 góc của thằng này, dám đụng vào người của tao thì quả là đáng khen-mày là thằng chó nào mà tao phải sợ -hừ, mày ko cần biết, nhưng mày cứ thử đụng vào vợ chưa cưới của tao thì biết-thằng chó, tao sẽ ày hối hận vì những lời vừa rồi, tui bay xông lên đập chết nó cho taoLão mập quát lên, rồi nhanh chóng lùi ra sau cho tụi đàn em làm việc, nhưng bọn chúng chưa kịp làm gì thì bất ngờ 1 toán 1 cầm mã tấu từ ngoài lao vào-Anh Minh, tụi này đến giúp anh đây, thằng mập mày chán sống rồi mới dám đụng vào Hoàng Thiên Minh – anh 2 của tụi nàyLão mập nghe cái tên Hoàng Thiên Minh thì giật mình, đứng ko vững, lại thêm tụi thằng Lâm mã tấu khiến lão hoảng ra mặtLão nhìn sửng vào khuôn mặt đc giấu sau bộ râu đen ngòm, dáng vẽ thư thái bất cần của Minh khiến lão rùng mình-Hoàng … Thiên … Minh-Phải ! là tao-Người thừa kế duy nhất tập đoàn Hoàng Thiên …-Là tao – Minh đứng lên, anh bước về phía lão mập, trừng con mắt nhìn lão-Làm sao tao tin mày chính là.


Chương 11

11 Hôm nay vào thăm bà tôi, liệu mà cư xữ, cứ gọi chú với cháu thì biết tay nghe ko-Dạ biết rồi !Miệng thì nói dạ nhưng con nhỏ đứn trân trối nhìn Minh khiến anh bực cả mình-Nhìn cái gì mà nhìn, mà về thay ngay cái mắt kính to cồ đó ra, làm quái gì mà cứ mang nó riết vậy hảTiếng quát như sấm của Minh làm con nhỏ giật mình, nó cúi nhìn bộ dạng của mình-Mang cũng có sao đâu.


Chương 12

12 Thảo nghĩ học suốt 2 tuần khiến Duy rất lo lắng, cậu nhóc đã mấy lần tìm đến nhà nhưng lần nào cũng ko gặp, cánh cổng sắt vẫn cứ đóng im ĩm như trêu ngươiMãi cho đến hôm nay, khi trông thấy cái dáng nhỏ nhắn của Thảo, cậu liền phi xuống từ lầu 2 khiến mấy đứa bạn phải hét lên-Thảo !!Con nhỏ giật mình nhìn Duy bằng đôi mắt mở to, cái tên này từ đâu chui ra vậy ko biết-làm gì mà như quỹ vậy, suốt ngày bất thình lình xuất hiện-đâu có, tại Thảo cứ ngẩn ngơ nên ko biết đấy chứ-kêu tui có gì ko-mấy ngày qua Thảo đi đâu vậy, làm Duy lo muốn chếtDuy vừa dứt lời thì vòng tay ôm con nhỏ khiến nó phản xạ theo bản năng thụi 1 cái ko thương tiếc vào bụng Duy-trời ơi, bà chằn lữa làm cái quái gì vậy hả-cậu đi chết đi, nếu còn dám lợi dụng để đụng chạm thì tôi cho cậu chết luôn đóMặt thảo đỏ bừng vì tức và quê, cái tên dâm tặc này thiệt đánh chết ko chừa mà, dám ôm nó ngay giữa sân trường thật đúng là chán sống rồiVà tất nhiên, sự kiện vừa rồi khiến ko ít người xem nó là cái gai trong mắt* Giờ ăn trưa *-Rầm !!!Thảo ngã lăn ra nền nhà vì bị 1 đứa con gái gạt chân khi đang bưng khay thức ăn về bàn, tiếng cười vang lên khắp nơi trong cantin, ai nấy cũng đang nhìn nó với ánh mắt đầy vẽ mĩa mai1 cú ngã đủ khiến nó đau nhức toàn thân … cái kính của nó bị văng ra xa, toan đứng dậy thì nó bị 1 đứa con gái túm lấy tóc-thế nào, mùi vị tắm trong thức ăn hay đấy chứ-để tao giúp đở mày thoát khỏi đống bầy nhầy này nhéMột đứa khác bước tới tay cầm 1 dĩa mỳ ý đổ thẳng lên đầu Thảo, con nhỏ có vùng vẫy thoát ra nhưng tay nó bị 2 đứa con gái giữ chặt và 1 đứa khác ngồi hẳn lên người nó, túm chặt lấy tóc nó-Thế nào vui không ? con nhỏ nhà quê, mày tưởng mình là ai mà dám dở trò quyến rủ Duy-Tôi ko là ai hết, mấy người càng ko có quyền đối xữ với tôi như thế nàyThảo gào lên, nó cố ngẫng mặt lên nhưng vô ích, 1 cảm giác tủi nhục tràn lên đè nặng lên ngực nó, sống mũi nó cay cay, từ bé đến giờ chưa có ai dám đối xữ với nó như thế này-thả tôi ra -còn già mồm à, để tao dạy ày biết thế nào là lễ độ nhé-các người làm trò gì thế hảGiọng phẩn nộ của Duy thét vang cantin, cậu chiếu cái nhìn phẩn nộ vào đám con gái đang hành hạ Thảo, Duy nghiến chặt răng bước nhanh tới-Các ngươi thật sự muốn chết rồi, mau thả Thảo ra ngay lập tứcDám con gái luống cuống trước cơn giận của Duy, bọn nó lập tức thả Thảo ra, mặt đứa nào cũng xám ngoétDuy nén giận, đở Thảo đứng dậy, nhìn con nhỏ thảm thương khiến cơn hỏa khí bùng lên như muốn đốt cháy Duy-Thảo ko sao chứ-…-Duy à … tụi này chỉ định đùa 1 chút cho vui thôi-Đùa à, vậy mà đùa sao … đây là hành hạ chứ đùa gì-Ko có mà Thảo sơ ý bị ngã tụi này chỉ định đở cậu ấy dậy thôiDuy trừng mắt đầy giận dữ khiến đứa con gái im bặt, chưa bao giờ bọn nó thấy Duy giận đến mức nàyNắm chặt bàn tay, Duy cố gắng kiềm chế, cậu gằn từng tiếng đầy đe dọa-nói cho các người biết, từ nay về sau ai dám bắt nạt Thảo thì tôi đừng trách Duy này ko nể mặtNói xong Duy nắm chặt tay Thảo kéo đi, từng bước chân sải dài đầy tức giận, ngay cả chính bản thân Duy cũng ko hiểu tại sao mình lại nỗi giận đến mức mất kiểm soát như vậyCòn Thảo … ko hiểu sao nước mắt tủi nhục cứ tuôn xuống, nó cảm thấy mình giống như cỏ dại bị người khác vùi dập, bị xem thường … nổi đau đè nén khiến trái tim nó muốn nổ tung, từ trước đến nay nó luôn muốn đc sống yên ổn nhưng tại sao mọi chuyển xui xẻo cứ đổ ập lên người nó-Thảo ngồi xuông đây, Duy đi lấy khăn cho Thảo – Duy ấn con nhỏ ngồi xuống chân cầu thang-Ko cần đâu, bây giờ Thảo chỉ muốn về nhà thôi-Đừng như thế, cứ ngồi yên ở đây đợi DuySự ân cần của Duy khiến con nhỏ có cảm giác mình đang bị người khác thương hại, Duy vừa đi nó liền òa lên khóc như 1 đứa trẻNó ko cần ai thương hại nó cả, dù bị làm nhục nó cũng ko cần …Chiếc khăn ướt chìa ra trước mặt nó, Duy nhìn nó đăm đăm nhưng nó mặc kệ nó cứ khóc-cậu đi đi … tôi ko cần thương hại tôi-ko, Duy sẽ ko đi đâu hết, Duy sẽ ở bên cạnh Thảo-ko cầnThảo gắt lên, nó nhìn Duy bằng đôi mắt nhòe nhoẹt nước, vẽ oán trách hằn lên trên đôi mắt nóDuy nhìn sửng vào khuôn mặt của Thảo, cậu hấp háy môi định nói nhưng dường như khuôn mặt kia đang hút hồn cậu.


Chương 13

13 Mắt Thảo trợn to hết cở, sự việc nhanh đến mức phải đến 5s sau nó mới định hình đc trong đầuDuy đang hôn nóCon nhỏ choàng tỉnh với ý nghĩ đó, nó gạt cơn choáng váng sang 1 bên, dùng hết sức đẩy Duy ra xa, định vung tay tát cho cậu ta 1 cái thì liền bị Duy giữ lại-Thảo … thật sự … Duy-Cậu là đồ tồi -Thảo à hãy nghe Duy giải thích đi-Cậu biến đi cho khuất mắt tôi, đừng để tôi nhìn thấy mặt cậu nữa Thảo gào lên, bàn tay nó vẫn bị nắm chặt nó cố vùng ra nhưng ko đc, thật sự bây giờ tâm trạng nó rối bời, vừa tức, vừa hoảng loạn … nó vừa muốn đánh cho tên này 1 trận lại vừa ước có cái lổ cho nó nhãy xuốngDuy đã xúc phạm nónước mắt vèn mi, nụ hôn đầu của nó đã bị cướp 1 cách trắng trợn, càng tức hơn là cái tên này dám thừa lúc nó sơ hở … Nó chiếu cái nhìn căm hận vào khuôn mặt bối rối của Duy, nó thề từ nay sẽ ko bao giờ nhìn mặt cái tên xấu xa này… Thảo giựt phắt bàn tay lại, nó chạy thật nhanh, cố ngăn cho giọt nước mắt đừng rơi xuốngNó đã tin lầm Duy, nó tưởng có thể tin tưởng nhưng cậu ta cũng như những kẻ khác, luốn muốn lợi dụng nóDuy đứng chôn chân tại chổ, đầu óc cậu trống rỗng cậu thậm chí ko biết mình vừa làm gìCậu đã hôn Thảo … 1 cách vô ý thức, cậu đã ko thể kìm nén cảm xúc của bản thân mìnhĐưa tay đặt lên miệng, Duy vẫn còn cảm thấy dư vị của nụ hôn đóNụ hôn có vị của mì ý, cái mặn đắng của nước mắt … và sự sững sờHình ảnh khuôn mặt giận dữ của Thảo vẫn còn in nguyên trong đầu DuyCó lẽ lần này Thảo sẽ ko tha thứ cho cậu nữa rồi….


Chương 14

14 - cuối cùng cũng xongBà Lan thở hắt ra khi cùng Thảo và Minh về ngôi biệt thự của mình- Mà 2 anh chị phiên phiến lên cho bà già này có cháu bồng, ta ko đợi đc lâu nữa đâu- kìa bà, Thảo còn đang đi học mà - Minh e dè nhìn bà Lan- thì cái gì cũng nhanh nhanh lên, bà cũng đâu sống đc lâu nữa đâu- ôi bà ơi, bà còn sống lâu mà, cho tụi cháu thêm vài năm nữaThảo nhăn mặt vì cái vẽ hết sức tự nhiên của Minh, nói dối mà ko chớp mắt- mặc kệ, bà ko cần biết.


Chương 15

15 Minh ngồi xuống đối diện với lão Tô. cái mặt úc núc của lão lấm tấm mồ hôi, lão nhìn Minh bằng ánh mắt cười cợt - Cậu Minh đến tận đây tìm tôi chắc là trời sắp có bão quá! - Mùa hanh rồi! - Cậu vẫn thế nhỉ! Cứ nói cộc lốc bắt người ta phải hiểu.


Chương 16

16 Minh phóng xe với tốc độ kinh hoàng làm Thảo sợ xanh mặt, nó lắp bắp-chú … chạy … từ từ thôi, cháu sắp rớt tim ra ngoài rồiKo thèm để ý đến con nhỏ, Minh ngoặt tay lái làm chiếc xe ngiêng về 1 bên, bánh xe nghiến trên mặt đường phát ra thứ âm thanh ghê rợn, Minh nghiến chặt răng cố kìm nén cơn tứcChú ! lại gọi chú, con nhỏ cứng đầu này-aaaa chú ơi xin chú đấy … cháu chưa 1 chết đâu hu hu-aaaaaaaaaaaaa trời ơi chú điên rồi mau dừng xe lạiThảo thét lên khi trông thấy cảnh vật 2 bên đường cứ vun vút lao đi ko hề giảm lại, mặt nó trắng bệch lạnh toát, chưa bao giờ nó đi xe kiểu này, ông chú già nhà nó có muốn chết thì chết 1 mình đi, tại sao lại lôi nó theo cùngMặc kệ con nhỏ la hét inh tai, Minh vẫn nhấn mạnh ga, chiếc xe cứ lao vun vút ko hề có ý định giảm lại-chết tiệt-tại chú cả đấy, bây giờ xe hư rồi làm sao về nhà đc đây … huhu-khóc cái gì mà khóc, có nín đi ko hả-chú nói ko khóc mà đc sao, chú xem ở đây ko có lấy 1 ngôi nhà … huhu tại chú cả đấy, giờ làm sao bây giờMinh trừng mắt nhìn con nhỏ đang mè nheo, đúng là mít ướt có thế mà cũng khóc.


Chương 17

17 Khổ cho Minh nhà ta cả đêm trở thành cái gối ôm bất đắc dĩ>Tiếng tim đập thình thịch ngay bên tai làm Thảo thức dậy, nó chấp chới đôi mắt nhìn xung quanh.


Chương 18

18 Nghĩ đủ chưa hảSơn quát ầm lên khiến con nhỏ giật bắn cả mình- Tôi chưa thấy ai độc ác hơn cô, bây giờ cô định dùng bộ mặt ngu đần đó để trốn tránh trách nhiệm sao- cậu.


Chương 19

19 bệnh viện Bạch Mai- tình trạng bệnh nhân rất nguy kịch, đầu bị chấn thuơng nặng cần phải phẩu thuật ngay- 2 người là gì của bệnh nhân, nếu là người nhà thì mau kí vào đây.


Chương 20

20 con bé thế nào rồi-vẫn sốt cao bà ạ, còn mê sảng nữa-sáng nay nó vẫn bình thường kia mà, tại sao lại thế, có phải do con ko MinhBà Lan nhìn Minh đầy đe dọa, thằng cháu bà tưởng bà ko biết gì hay sao chứ, mấy ngày qua nó lạnh nhạt với Thảo đã khiến bà chút ít nghi ngờ-sao bà lại nói thế - Minh nhíu mày khó hiểu-còn sao với trăng gì, con ko quan tâm đến vợ mình, để nó tự mình đến trường rồi đến tối mịt mới về con làm chồng như thế sao hả Minh, con có thương vợ con ko vậy hả-Mấy ngày qua, thái độ của con hết sức lạ lùng, con lạnh nhạt với Thảo, con tưởng bà ko thấy gì sao, vợ chồng mới cưới có ai giống con ko chứ, hay là con ko yêu nó, cưới vợ chẳng qua là để bà vui lòng phải koMặt Minh biến sắc, bà Lan đã nói trúng tim đen của anh, mấy ngày qua quả thật anh đã quá lạnh nhạt với Thảo-bà ạ, ko phải như bà nghĩ đâu-còn ko phải sao, con còn nhung nhớ cái đứa con gái đã từng vứt bỏ con có phải ko, bà nói cho con biết dù như thế nào bà sẽ ko bao giờ chấp nhận 1 đứa con gái như nóBà Lan tức giận nhìn Minh, thời gian qua bà cứ tưởng Minh đã thay đổi nhưng có lẽ bà đã nhầm, thằng cháu bà vẫn chứng nào tật nấy-bà ơi, bà nghe cháu nói đi, mọi chuyện ko như bà nghĩ đâu, người cháu yêu là Thảo, mấy ngày qua vì công việc quá bận rộn nên cháu đã dành quá ít thời gian cho cô ấy khiến bà nghĩ là cháu lạnh nhạt với Thảo, nhưng mà ko phải vậy đâuMinh choàng tay qua cổ bà, vẽ mặt như 1 đứa trẻ làm nũng, thấy bà Lan có vẽ nguôi giận, anh nói thêm-cháu xin thề với bà, mọi chuyện quá khứ đã ko còn ảnh hưởng gì tới cháu nữa, đối với cháu bây giờ bà và Thảo là 2 người quan trọng nhất với cháu-hừ-Bà ko tin cháu sao, bộ bà nghĩ cháu là đứa hồ đồ đi cưới 1 người cháu ko yêu sao, bà biết cháu là 1 thằng ko thích bị ràng buộc kia mà-Cậu nói thì hay lắm, nhưng xem cậu làm đc gì rồi-Xin hoàng thái hậu cho hạ thần 1 cơ hội huộc lỗi, thần xin hứa sẽ ko để người phải thất vọng đâuMinh khom người cúi đầu đầy kiểu cách, giọng anh đầy hài hước khiến bà Lan phì cười-thôi thôi, tạm thời tha cho anh, lên lầu chăm sóc vợ mình đi-tuân lệnh thái hậuNhìn Minh phóng như bay lên cầu thang, bà Lan bất giác thở dài, tuy bà đã già nhưng thần trí còn minh mẫn, bà biết Minh và Thảo đang diễn kịch cho bà xem, nhưng bà vẫn hi vọng 2 đứa nó sẽ ko diễn mãi vở kịch này….


Loading...

Truyện cùng thể loại

Tôi... Bị Idol Cưỡng Hôn!

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 19


Trò Chơi Định Mệnh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 64



Nhật Ký Tuổi Teen

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 39


(12 Chòm Sao) Số Phận

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 50


Hồi Ức Của Một Linh Hồn

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 72



Nữ Phụ, Yêu Anh Đi

Thể loại: Truyện Teen, Nữ Phụ

Số chương: 38


Lớp Học Ma Ám

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 14


Ta Là Nữ Phụ Vô Hại

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 26