1 Phạm Minh Bảo, một nam sinh học tại ngôi trường cấp 3 khét tiếng mang tên Lưu Hoàng. Hắn ta được các học sinh trong trường gán cái mác " Bad boy". Vẻ ngoài đẹp trai mang theo sự lạnh lùng đến ngợp thở, body hoàn hảo cùng chiều cao trên 1m80 không khỏi khiến cho bao nhiêu nữ sinh chọn hắn làm "hoàng tử trong mơ" của mình, mặc cho các cô đều biết rằng trong học tập, hắn là dở tệ, đã vậy còn lười nữa chứ.
2 Mùa thu lại đến, lá vàng khẽ rơi theo từng cơn gió man mát trên mảnh đất tươi đẹp này.
Sáng hôm ấy, gió trời se lạnh, một con bé còn mơ màng đang đắp chăn ôm gối ngủ ngon lành.
3 Rồi cứ thế suốt tiết học, cô chỉ thấy hắn nằm dài ra bàn mà không thèm ngó ngàng gì tới bài học. Lẽ ra cô đã không quan tâm nhưng nhìn hắn cô thấy khó chịu thật.
4 Và rồi chúng nó quay trở lại lớp học, mọi thứ vẫn diễn ra như thường lệ. Duy chỉ có, dường như cô bây giờ không thể chống lại bất kì mệnh lệnh nào mà hắn ta đặt ra nữa.
5 Xuống đến sân, cô nhìn ngay vào cái đồng hồ "to chảng" trước mặt.
- Phù. . Đúng giờ rồi!! - Cô thở phào nhẹ nhõm vì nghĩ tương lai hôm nay sẽ không phải bị phạt vì muộn học.
6 - Chà, xong rồi! Giờ cô đứng dậy đi.
- Aa~ chân tôi. . còn đau lắm. - Cô cố đứng dậy nhưng lại ngã xuống.
- Haiz. . Cô thật phiền phức. Leo!! - Hắn nói rồi khuỵ người xuống, đưa lưng ra ý bảo cô leo lên.
7 - Có lẽ tôi kể quá nhiều về tôi rồi, chắc cô cũng ngạc nhiên về chuyện của tôi.
- Ờ. . . Ừm. .
- Đừng bận tâm. Mà, ngoài thằng Quân ra, cô là người đầu tiên thấy tôi khóc lóc kể chuyện như vậy đấy.
8 Nhưng nào ngờ, tên đó lại đi theo sau cô, kéo theo một đám bạn của anh ta.
- Cô gái !!!
- Hửm ?! - Cô theo phản xạ nghe thấy ai đó gọi mình nên quay lại đằng sau.
9 Lúc quay lại với tô cháo nóng hổi trên tay thì hắn đã ngủ mất. Lòng không muốn đánh thức hắn, cô đành đặt tô cháo trên bàn rồi lấy cái dĩa nhỏ đậy lên kèm theo tờ giấy note: " Đây là cháo bò, có sắt nhỏ rau vào nên đầy đủ dinh dưỡng, tốt cho người bệnh như cậu.
10 Ngày hôm ấy - ngày mùa hạ ấm áp toả xuống những tia nắng trên phố đường đông đúc.
Cô, người đeo chiếc ba lô nhỏ kèm theo vài cuốn sách trên tay đang trên đường đi tới nhà của đứa bạn để bàn việc học, bỗng đụng trúng phải một gã tầm tuổi làm cô rớt mấy cuốn sách.
11 Vào lớp, thầy giáo chủ nhiệm vẫn còn đó, mấy đứa bạn thân vẫn còn đó, và cái mặt đáng ghét vẫn còn đó - hắn, Minh Bảo. Và rồi từng bước đi tới chỗ của mình, cô không thèm ngó ngàng gì đến hắn, thản nhiên ngồi xuống và lấy sách vở ra học.
12 Thế rồi buổi học cứ thế trôi qua, nhanh chóng hơn bao giờ hết.
Âu Dương được bao nhiêu cô gái mê mẩn bởi vẻ ngoài lịch lãm, thì bấy nhiêu cô gái khác cũng đang chết dần chết mòn vì vẻ lạnh lùng công tử bột của Minh Bảo.
13 "Thì ra là vậy! Em không thích tôi, vậy mà tôi. . cứ tưởng. . . . Có lẽ tôi đã nhầm, có lẽ đến một chút tình cảm. . em cũng không có dành cho tôi. Thế thì, tôi.
14 - Con lỡ. . . Con lỡ yêu một người rồi. . . ba ạ. . !!!
- Yêu?
- Vâng!!
- Haha, con ta bây giờ biết yêu rồi đấy à?! - Ông cười, thêm lời trêu ghẹo con mình.
15 Tan học, hôm nay cô về muộn, vì muốn ở lại lớp học để tìm cho ra cây bút mà cô nhớ rằng mình đã để nó ngay ngắn trên bàn vào tiết học Toán. Và bây giờ chỉ có một mình cô, một bóng dáng nhỏ giữa "lớp học hoàng gia".
16 - À, giáo viên biết. . thì cũng chưa hẳn có chuyện gì lớn đâu. Nhưng nếu. . . hiệu trưởng trường này biết thì sao nhỉ? Em. . có tò mò không?
- Hiệu.
17 Tác giả: Theo yêu cầu, ta viết tặng chương này cho một bạn fan yêu quý :)) tặng nàng nha nàng @TrangTrn380 cảm ơn nàng vì đã luôn ủng hộ ta trong thời gian qua, hảo yêu nàng a~~
________________________
Cô vừa run sợ vừa khó hiểu, tay nắm chặt lại, sống mũi chợt cay cay.
18 Bà bà bà, bà bà nà nà
Ta đã trở lại *tadda* :)) nhưng chỉ là quay về thăm các tỉ muội của ta xem sống chết ra sao à nhầm có khỏe không thôi :))
Hiện tại, ta đang bận học cựcc~~ TvT bởi ta nói càng lớn học càng nhiều, nhưng ta thắc mắc, dân ta luôn có câu cái gì nhiều quá cũng là không có tốt, thế học nhiều vì sao lại tốt :)) bối rối rắm đến đáng sợ :))
Đùa chứ dù sao cũng phải học.