Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Không Thể Buông Tha

Thể loại: Lịch Sử, Đam Mỹ
Số chương: 14
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Edit: Tâm ThủyCouple: Bàng Sách/Thử MiêuThể loại: Phá án, hài hước, lãng mạn. Bao Chửng sau khi nhảy xuống vách núi, được Công Tôn Sách và Triển Chiêu cứu được, hẹn chia tay cùng Ti Ngôn quận chúa ở biên thành.

Danh sách chương Không Thể Buông Tha


Chương 1: Bàng Thống Là Người Như Thế Nào?

1 “Bàng Thống là người như thế nào?” Đây là Bạch Ngọc Đường hỏi. Hoàng đế bệ hạ sẽ nói: “Bàng Thống? Đó là Trung Châu Vương của trẫm! Chiến công hiển hách, đứng đầu quân đội, là trụ cột vững vàng của Đại Tống ta, phụ tá đắc lực của trẫm! Aha ha ha.


Loading...

Chương 2: Công Tôn Sách Là Người Như Thế Nào?

2 Bọn họ hẹn nhau ở bên một đoạn tường cổ bỏ hoang của thành Đông Sơn – không biết Bao Chửng và Ti Ngôn quận chúa lo lắng cái gì mà lại đặt địa điểm gặp mặt ở đây, khiến Công Tôn Sách muốn oán cả vạn lần, cả vạn lần: gió hoang sơn dã lĩnh thổi to như vậy, còn gì tình ý chứ? Nhưng y sẽ không oán giận, bởi dù sao ước định kia của họ có thể thực hiện được hay không, không ai biết.


Chương 3: Ta Là Người Như Thế Nào Không Mượn Ngươi Quản?

3 Triển Chiêu một bước nhảy trở về: “Em mượn hai cỗ kiệu rồi, lập tức đi ra thôi… A, Công Tôn đại ca, anh không phải lạnh tới phát sốt? Sao mặt lại hồng như vậy chứ?”.


Chương 4: Ngươi Không Biết Ta Là Người Như Thế Nào Sao?

4 Lao ra khỏi phòng, trong tai vẫn còn có thể nghe thấy tiếng cười trầm thấp từ phía sau truyền đến, Công Tôn Sách tức giận đến nổi điên, một đường phát cuồng tới phòng Bao Chửng, lôi ra quở trách từ chuyện tùy tiện nhảy xuống vực đem lại phiền toái tới chuyện không biết giữ miệng lại để Bàng Thống lợi dụng sơ hở, mắng đến mức Bao Chửng dậm chân: “Công Tôn Sách ngươi ít lấy ta ra giận cá chém thớt đi, đừng có ức hiếp người ta như thế!”.


Chương 5: Nguyên Lai Ngươi Là Một Mỹ Nhân

5 Mới đảo mắt đã qua năm ngày, tiến triển của án tình vẫn rất khó khăn. Dù sao khách điếm đã trở thành một mảnh tro tàn, chỉ còn mấy cỗ thi thể thất linh bát toái (còn có hai cỗ là khách trọ bị liên lụy), có thể tra ra được cái gì? Đừng nói đến chứng cớ của hung án, ngay cả chứng cớ về chuyện khách điếm là căn cứ mật thám của địch quốc cũng bị mất.


Chương 6: Ta Là Người Một Nhà

6 Giết Bàng Thống? Công Tôn công tử, giết người cũng phải xem thực lực đó nha! Công Tôn Sách rống to một tiếng, không làm Bàng Thống dao động, nhưng thật ra lại đem Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường kéo đến.


Chương 7: Ngươi Không Phải Là Người!

7 Không biết người khác như thế nào, dù sao răng Công Tôn Sách suýt cắn phải môi. Nhưng hoàn hồn lại liếc nhìn những người khác, ngoài Bạch Ngọc Đường vẫn mang bộ dáng thờ ơ, Bao Chửng, Tiểu Man và Triển Chiêu đều có biểu tình muốn nôn không nôn được, rồi sau đó cùng đồng loạt quay lại nhìn y.


Chương 8: Bàng Thống, Đồ Thối Nát

8 Mọi người im lặng hoàn toàn, sau một lúc lâu Bao Chửng mới cười nhạo nói: “Công Tôn công tử, tốt xấu gì ngươi cũng là người nhã nhặn, sao không biết xấu hổ mở miệng ra là lời thô bạo? Nói thô bạo thì thôi cũng không sao, sao lại nói thô bạo với Vương gia?… Được rồi, kỳ thật nói thô bạo với Vương gia cũng không quan hệ, dù sao nhất định là Bàng Thống đáng bị vậy! Nhưng mà ai lại làm trò trước nhiều người như thế, cũng quá tổn hại cho hình tượng cao quý nho nhã của ngươi đi…” Công Tôn Sách lòng nói Bao hắc thán ngươi còn còn có tâm tư nói mát ta sao? Ta bị Bàng Thống khi dễ như vậy mà ngươi không biết nói giúp? Y lạnh lùng nói: “Ít nói nhảm đi! Bàng Thống, ta cảnh cáo ngươi, ngươi nếu là lại, lại… lại… Ta khiến Triển Chiêu đánh ngươi!” Chẳng biết tại sao Bàng Thống bị rống như vậy mà vẫn mang bộ dáng hoàn toàn thư thái, ngay cả sự tươi cười nhất quán ngạo mạn kia cũng chỉ phảng phất tăng thêm ý tứ hàm xúc không rõ ràng, càng khiến Công Tôn Sách thêm hoảng hốt.


Chương 9: Chúng Ta, Không Giống Nhau

9 Lập tức quyết định mau chóng lên Diêu Tử Sơn tìm kho báu, không cần đề cập tới việc Bàng Thống và Tiêu Hách đều điều động thủ hạ nhân mã tăng cường bảo vệ.


Chương 10: Vài Người Bát Quái

10 Đảo mắt lại đã qua năm, sáu ngày. Từ lúc Triển thiếu hiệp đem buồn bực hóa thành sát khí thi thố tài năng, mấy ngày nay thật gió êm sóng lặng. Không biết bọn thích khách của Ô Khất Mãi đang làm cái gì, dùng từ không xuất đầu lộ diện để hình dung hoàn toàn không quá mức.


Chương 11: Hai Người

11 Bạch Ngọc Đường thật sự đã trở lại!? Đứng ở cửa huyện nha, mọi người hơi ngốc lăng nhìn thiếu niên hiệp khách bạch mã bạch cừu bạch y bạch kiếm đang hầm hừ tại đó, đôi mắt đẹp hẹp dài đảo qua mọi người, cuối cùng dừng lại trên người Triển Chiêu.


Chương 12: Chỉ Chờ Người Hữu Tình

12 Công Tôn Sách sửng sốt: hai người? Lại theo ánh sáng mỏng manh nhìn kỹ Bàng Thống, chỉ thấy quần áo hắn rách mấy chỗ, trên cánh tay trái có vết máu. Cố gắng hồi tưởng, Công Tôn Sách “A” lên một tiếng sợ hãi, nhớ tới tình cảnh lúc trước: “Vương, Vương gia, ta không phải bị ai đánh xuống sơn cốc?” Bàng Thống đưa tay gõ trán y: “Vẫn còn nghĩ được, không ngã thành ngốc.


Chương 13: Đứa Nhỏ Này Có Phải Người Không?

13 Ngày tiếp theo, Công Tôn Sách bị tiếng gọi của Triển Chiêu làm bừng tỉnh, sau đó phát hiện mình đang cuộn lại trong lòng Bàng Thống, mà kẻ thối nát kia vẫn làm vẻ mắt điếc tai ngơ coi như không biết người bên ngoài đang gọi tìm họ cấp thiết thế nào – “Bàng Thống, trước đây ta cảm thấy ngươi nghe không hiểu tiếng người, nguyên lai là trách lầm ngươi, lại không biết Phi Tinh tướng quân anh minh hóa ra là một kẻ điếc, thật sự là trời đố kỵ anh tài…” Thì ra sơn động họ ở lại đêm qua nằm ở vách đá lưng chừng núi.


Chương 14: Chúng Ta Chính Là Người Giống Nhau

14 “Đứa nhỏ nhà các ngươi mới không phải người đó! Bàng Thống ngươi…” Công Tôn Sách vốn vừa nghe xong liền định nhảy dựng lên, ai ngờ chờ mắt hết hoa, tập trung nhìn được rõ ràng, lại thấy hóa ra gương mặt Bàng Thống lộ vẻ thưởng thức khi nhìn Triển Chiêu: “Chặt đứt tất đứt, đây là nhân tài có khí phách, có thể làm đại sự, tiểu tử này, hảo!” Ờ thì khá lắm! Hiện tại mấu chốt chính là Lí Nguyên Hạo… Khói thuốc súng tan đi, Công Tôn Sách phát hiện trừ mình và Bao Chửng, Tiểu Man đang ngồi phịch ở trên mặt đất ra, những người khác đều đứng thẳng tắp: Bàng Thống và Lí Nguyên Hạo mặt đối mặt, cách nhau qua sương khói và gió núi, hai thiếu hiệp anh khí bừng bừng ngẩng cao đầu đứng giữa họ.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Gia Viên

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 628


Đại Ngụy Cung Đình

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 50


Quân Hôn

Thể loại: Lịch Sử

Số chương: 168


Tào Tặc

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 661


Tử Dương

Thể loại: Huyền Huyễn, Tiên Hiệp, Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 73



Hiếu Gia Hoàng Hậu

Thể loại: Ngôn Tình, Lịch Sử

Số chương: 48


Bắc Tống Phong Lưu

Thể loại: Tiên Hiệp, Lịch Sử

Số chương: 1689


Dạ Thiên Tử

Thể loại: Lịch Sử

Số chương: 150


Lẳng Lơ Tao Nhã

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 344