1 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc Nhi“Uỳnh uỳnh” một tiếng, một tia chớp màu vàng từ chân trời đánh xuống, xé tan đêm tối dày đặc, phân đôi bầu trời nặng nề, vừa dữ tợn, vừa ầm ĩ, giống như con rồng phẫn nộ đang phá tan phong ấn, tiếng động kinh thiên, khiến mọi người phải đóng chặt cửa phòng, xiết chặt chăn, ngay cả thở cũng không dám thở gấp, chỉ dám bịt kín lỗ tai, lạnh run trong bóng tối.
2 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiSau khi về đến nhà, Đoan Mộc Điềm đỡ phụ thân ngồi trên ghế, rồi ra ngoài sân lấy nước sạch, cẩn thận lau vết bẩn trên người phụ thân, sau đó lại lấy thuốc trị thương bôi lên vết máu bầm trên người ông, dùng sức xoa bóp.
3 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiĐột nhiên xuất hiện người bị thương, khiến cho những người vây quanh không còn tâm trí nào xem náo nhiệt nữa, ngay cả Vương đồ tể cũng yên tĩnh trở lại, được mấy người dân trong thôn kéo vào trong nhà, để y ngồi xuống ghế, còn đám dân thôn bên kia thì đặt người bị thương xuống giường trúc.
4 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiĐể tiện chiếu cố người bị thương, vợ Tân Tử cũng ở lại, Đoan Mộc Cảnh tìm cho nàng một chiếc ghế nằm đặt ở giữa nhà, bên cạnh giường trúc để nàng nghỉ ngơi.
5 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiĐoan Mộc Điềm cùng ca ca đi lên núi, hai người đều không định dừng ở chân núi lâu, liền đi thẳng tới chỗ Đoan Mộc Cảnh bố trí bẫy thú.
6 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiTrời bắt đầu ngả về tây, sọt thuốc trên lưng Đoan Mộc Điềm đã đầy quá nửa, sau lưng Đoan Mộc Cảnh, ngoại trừ cái sọt cũng quá nửa, còn khiêng một bó lớn rễ đằng lê, chuẩn bị xong là có thể xuống núi.
7 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiĐường xuống núi cũng không gần, đi được một lúc, đến khi bọn họ tới chân núi, nhìn thấy thôn xóm phía dưới đã là một canh giờ sau.
8 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiVương đồ tể ôm con trai bị rắn độc cắn lao đến, Vương Thông lúc này ý thức đã mơ hồ, môi tím ngắt, hấp hối. Đoan Mộc Tranh để Vương đồ tể thả người xuống giường trúc xong, liền luôn tay chữa trị.
9 Edit: Cố Diệp HànBeta: Tiểu Ngọc NhiLúc trở lại, Đoan Mộc Thần chính là được khiêng trở về, mặt mũi bầm dập, toàn thân xụi lơ trên vai Đoan Mộc Tranh, sau đó giống như đồ vật tùy ý bị ném xuống đất.
10 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiTrong bóng tối, bỗng nhiên vang lên một tiếng thét, âm thanh thê lương, tựa như gào khóc thảm thiết. Khó có được hôm không uống rượu, Đoan Mộc Tranh đứng bên cửa sổ trong nhà chính, nhìn ra cảnh đêm vô biên bên ngoài, không biết nghĩ gì, nghe âm thanh này không khỏi nâng mi, nhưng sau đó quay người, cất bước ưu nhã nhẹ nhàng, đi đến nằm lên giường, nhắm mắt ngủ.
11 Edit: Cố Diệp HànBeta: Tiểu Ngọc NhiĐối mặt với đề nghị của Đoan Mộc Thần, Đoan Mộc Cảnh rõ ràng giật mình một cái, hiển nhiên, câu này của tiểu thúc làm hắn bất ngờ, cũng không biết nên làm sao cho phải.
12 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiĐoan Mộc Điềm vẫn theo đường cũ đi lên núi, lúc sắp tới chỗ ngày hôm qua, liền thấy được Vương Thông đang lén lút thò đầu ra nhìn, không biết đang làm gì, đi cùng hắn vẫn là hai nam tử hôm qua.
13 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiRừng thông xanh ngắt, rực rỡ sắc màu, có thải điệp nhẹ nhàng, có chim chóc líu lo, ngay cả không khí cũng đặc biệt tươi mát.
14 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiĐoan Mộc Điềm không ngờ ngay lúc nàng quay sang lại nhìn thấy một đôi mắt màu tím, màu tím kia u lãnh mà tàn ngược, lạnh băng mà yêu dị, giống như chỉ cần bị đôi mắt này nhìn một cái, linh hồn lập tức sẽ bị hút đi.
15 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiĐoan Mộc Điềm cảm thấy nàng quả thực điên rồi, nên mới ở chỗ này làm ra loại chuyện tuyệt đối sẽ khiến mình cùng chôn sống.
16 Edit: Tiểu Ngọc NhiĐoan Mộc Điềm đột nhiên hộc máu dọa hắn nhảy dựng, vội vàng chạy tới định nâng nàng dậy, duỗi tay ra, lại nhìn đến bàn tay mình dơ bẩn, không chỉ trên tay, còn trên người trên mặt, toàn bộ đều là vết bẩn tản ra mùi hôi thối.
17 Edit: Tiểu Ngọc NhiĐoan Mộc Thần cõng nàng nhanh chóng lao xuống núi, lập tức đem Đoan Mộc Cảnh cùng Quân Tu Nhiễm tụt lại rất xa. Không đến thời gian uống một chén trà, hắn đã trèo đèo lội suối, trực tiếp vọt tới chân núi sau thôn Tam Thạch, chợt phía trước vọt tới một tiểu đội ba người, một người trong đó còn bưng trên tay một cái nồi, ngẩng đầu khẩn trương nhìn Đoan Mộc Điềm trên lưng hắn.
18 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiĐoan Mộc Thần cùng đám Vương Thông ngồi xổm trong bếp nhóm lửa, hắn vốn là một quý công tử trong kinh thành, bây giờ một chút kiêu ngạo cũng không có, không hề áp lực, thậm chí vô cùng hào hứng ngồi xổm cùng mấy tiểu tử nông thôn, đôi mắt trông mong nhìn chằm chằm cái nồi đã bắt đầu tỏa ra mùi thơm mê người, yên lặng nuốt nước miếng.
19 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiĐoan Mộc Điềm không nghĩ tới hắn lại ở ngoài cửa, vừa rồi cũng không tận lực dò xét, bây giờ nhìn thấy hắn từ ngoài cửa đi vào không khỏi có chút ngoài ý muốn.
20 Edit: Nguyệt MaiBeta: Tiểu Ngọc NhiQua một đêm yên bình. Sáng sớm hôm sau, Đoan Mộc Điềm bị một ánh mắt vô cùng mãnh liệt làm tỉnh lại, mở mắt liền thấy một đôi mắt màu tím đang nhìn mình, hình như hắn không ngờ nàng lại đột nhiên mở to mắt, nên kinh ngạc một chút rồi nhanh chóng chuyển tầm mắt qua chỗ khác.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Khoa Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 44