21 Edit + Beta: Tiểu Ngọc NhiNói là xe ngựa nhưng thật ra không phải loại xe ngựa thực sự kia, mà chẳng qua chỉ là một con ngựa kéo một cỗ xe trở hàng ba bánh mà thôi, không lều không chóp, ngay cả dưới đáy xe cũng rách nát không bằng phẳng, chỉ lót một ít cỏ tranh lên trên, để người ngồi không cảm thấy quá mức xóc nảy.
22 Edit + Beta: Tiểu Ngọc NhiHắc quả phụ thật không hổ là Hắc quả phụ, thái độ bưu hãn này, trực tiếp làm ba nam nhân đối diện không khỏi sinh lòng sợ hãi, nhịn không được lui về phía sau từng bước.
23 Edit + Beta: Tiểu Ngọc Nhi“Ta nói thật mới lạ nha, chỉ vài món, mà trong nửa ngày, các ngươi đã buôn bán lời nhiều tiền như vậy? Ta còn tưởng là các ngươi đi đánh cướp đấy!”Trở lại tiểu viện, đang kiểm kê tiền, thì a thẩm Cúc Hoa đi vào, vừa thấy nhiều tiền như thế liền ngây ra, sau khi nghe xong mọi chuyện lại sợ hãi ca thán một phen, ngữ khí sắc mặt khó nén khỏi nuối tiếc và hâm mộ.
24 Edit + Beta: Tiểu Ngọc NhiMàn đêm u ám, ánh trăng tĩnh lạnh, trong núi rừng bóng cây trùng trùng điệp điệp như quỷ mị, không biết từ đâu thổi tới một cơn gió nhẹ, tùy ý đùa bỡn cành lá mềm mại, có hai bóng hình chợt từ trong đường núi lóe qua, giữa rừng núi càng giống quỷ mị hơn.
25 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiKhông khí bỗng nhiên trở nên kì quái. Hồ ly mắt xanh kiêng kị thân phận của Đoan Mộc Thần, lại không chịu buông tha cho Quân Tu Nhiễm, mà Đoan Mộc Thần đương nhiên cũng biết hắn hiện tại không phải là đối thủ của nam nhân trước mặt, song tuyệt đối không thể giao Quân Tu Nhiễm ra, trong lúc nhất thời, hai bên giằng co, ai cũng không chịu nhường một bước.
26 Edit + Beta: Tiểu Ngọc NhiQuân Tu Nhiễm đem nàng bảo vệ chặt chẽ ở phía sau, nhìn hồ ly mắt xanh trước mặt, cả người căng thẳng. “Ngươi đã làm gì hắn? Đoan Mộc Thần không giống ta, cho dù mất tích cũng không có ai hỏi thăm đâu.
27 Edit + Beta: Tiểu Ngọc NhiĐoan Mộc Điềm cùng Quân Tu Nhiễm dường như là nhảy lên cùng một lúc, dùng khinh công lao vụt về phía hồ ly mắt xanh. Sau lưng có sát khí đánh tới, phía trước cũng có mũi nhọn lao về, hồ ly mắt xanh bất kể dịch chuyển về bên nào thì cũng sẽ bị một người khác công kích.
28 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiKhóe miệng cứng ngắc cười nhợt nhạt, bọn họ dán sát nhau như vậy, thậm chí nàng có thể cảm giác được rõ ràng tiếng tim đập của hắn truyền tới, còn có cánh tay ôm lấy nàng kia, kiên định mà hữu lực.
29 Edit: Nguyệt MaiBeta: Tiểu Ngọc Nhi“Tiểu thúc?” Đoan Mộc Điềm không ngờ người đi ra lại là Đoan Mộc Thần, kinh ngạc hỏi, “Sao thúc ở đây?”“Sao ta không thể ở đây? Ta đánh tên vô liêm sỉ kia xong liền lập tức đuổi theo các cháu, khi nãy nghe được chút âm thanh kỳ quái liền vội chạy tới, không ngờ lại gặp mọi người!” Nói xong, Thần công tử vui vẻ chạy đến trước mặt Đoan Mộc Điềm, cúi đầu nhìn mắt nàng ngập nước, trên mặt còn vết nước mắt chưa khô, không khỏi vui mừng nói, “Nước ở đâu thế này? Chẳng lẽ là bị dọa khóc sao?”Song lời hắn nói lại làm cho Đoan Mộc Điềm nhất thời không sao hiểu được, ngay cả Đoan Mộc Tranh và Đoan Mộc Cảnh vốn không rõ ngọn nguồn cũng nhìn ra điều này không ổn.
30 Edit: Cố Diệp HànBeta: Tiểu Ngọc NhiLần này thực sự bị thương nặng. Nghiêm trọng đến nỗi ngay cả giường cũng không xuống nổi. Thậm chí lúc nào muốn ngồi dậy đều phải vịn vào tay người khác mới ngồi được.
31 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiNgủ nguyên một ngày, đến buổi tối, tinh thần Đoan Mộc Điềm tốt hơn một chút, Đoan Mộc Cảnh cố ý tìm ghế dựa, bên trên phủ nệm thật êm, đặt trong sân cho nàng nằm ngắm trăng, xem bọn họ ở bên cạnh ăn đồ ngon.
32 Edit: Nhã Vy Beta: Tiểu Ngọc NhiHai vị đại thẩm cũng không lập tức trả lời vấn đề của Thần công tử, mà dùng một loại ánh mắt khiến cho người ta sợ hãi, giống như đang lựa hàng hóa đánh giá cao thấp trái phải trước sau của Thần công tử, sau đó liếc mắt nhìn nhau, trao đổi ánh mắt chỉ có hai người mới hiểu, rồi lại bỗng nhiên không hiểu sao thần kinh mở miệng cười hai tiếng.
33 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiCô nương này thoạt nhìn mới mười ba mười bốn tuổi, da thịt mềm mịn, trong trắng lộ hồng, tựa như… chén cháo Lang Gân Thảo Quân Tu Nhiễm uống tối qua.
34 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiThần công tử còn chưa trở về, thì Lưu Niệm Như lại xuất hiện trước mặt Đoan Mộc Điềm, đi cùng nàng ngoại trừ nha hoàn bị Thần công tử chà đạp đến mức đứng không vững, còn có một nam tử trung niên râu dê, và mấy nam nhân cường tráng dường như gia đinh.
35 Edit: Diệp HànBeta: Tiểu Ngọc NhiNhững ngày còn lại cuối cùng cũng khôi phục vẻ an bình, ngoại trừ việc Lưu Thích thường xuyên chạy đến nhà bọn họ, giở đủ loại nịnh nọt với mọi người, định bụng đem con gái dâng cho Thần công tử, nhưng mấy lần đều bị chặn lại cũng đành bỏ về.
36 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiNăm ngày sau, Thần công tử cuối cùng cũng được mặc quần áo mới do cháu gái tự tay may, vẫn là sắc đỏ hắn thích nhất, nhưng không phải tơ lụa gấm vóc mà là vải thô tầm thường.
37 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiKinh thành, không cần tranh luận, chính là nơi phồn hoa nhất đất nước này, nơi đây xa hoa cường thịnh, nhân vật nổi tiếng khắp nơi, mỗi ngày mỗi đêm đều có những cảnh tượng phồn vinh.
38 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiThời gian không vì bất kỳ ai mà dừng lại, cả nhà ba người Đoan Mộc Điềm cứ tiếp tục cuộc sống yên tĩnh ở thôn Tam Trạch, người duy nhất tới quấy rầy bọn họ chính là Lưu tài chủ trên trấn kia.
39 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc Nhi“Công tử, công tử xem bên này thật náo nhiệt nha, mọi người đều chạy tới bên kia, không biết có chuyện gì xảy ra. ”Trong biển hoa bên Nguyệt hồ, có một người điệu bộ như gã sai vặt đưa mắt nhìn ra xa, nói với vị công tử trẻ tuổi bên cạnh.
40 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiCô nương này tên là Tử Diên, là người nàng nhặt được trên đường tám năm trước khi nàng vừa tới Hoa Thành, lúc đó vẫn chỉ là cô bé mười một tuổi, bị một nhà chế tác son phấn đuổi đánh chạy ra khỏi tác phường, nói tay chân nàng không sạch sẽ, trộm đồ trong tác phường.