1 Xin chào! Ta tên là Hạ Mễ Bối, một thiếu nữ mười bảy cái xuân xanh. Là một hủ nữ chính hiệu, chân lí sống duy nhất của ta là ngắm nhìn mỹ nam và đoán xem là công hay là thụ.
2 - Ai da
~Đầu óc ta đau như búa bổ, cơ thể thì rã rời y như ai vừa tháo hết xương ra gắn lại vậy. Mí mắt chằm chằm mở ra, đập vào mắt là cảnh núi rừng hoang vu không một bóng người.
3 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(P/s: ta khuyến cáo nên mở video phía trên vừa nghe vừa đọc a~)
- Nương tử! Nàng lại vì thối nha đầu đó mà đánh ta.
4 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(P/s: có video ở trên đó nha! Nhớ mở ra nghe a~)
Theo lời cha ta kể lại.
5 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Các nàng ơi truyện nếu bị lỗi thì các nàng cmt cho ta biết nhé! Wat dạo này hay bị lỗi quá!
Điệp Quân sau khi nhận lại biểu muội "thất lạc" là ta đây thì khuôn mặt lúc nào cũng hớn ha hớn hở như được cho kẹo.
6 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ta da~ Chào các hảo hữu.
7 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tại nơi nàng đó trong Thần cung, Mục Vu điện vẫn còn sáng đèn.
8 Sáng sớm hôm sau trên bờ tường Sương Viện xuất hiện một con đại bàng lớn, màu sắc sặc sỡ không chỉ đơn thuần là một màu kim quang chói mắt mà còn pha thêm tím nhạt phát ra quanh đuôi.
9 Không khí trong phòng bắt đầu ngưng trệ. Đế hậu giờ phút này khí thế kinh người, sắc bén nhìn ra phía ngoài. Không ngờ Thiên đình lại nhanh chân đến vậy, chưa đầy một ngày đã không nhịn được đến đây thăm dò động tĩnh.
10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khụ! Chả là ta quên mất phải đăng hình nhân vật cho nên bây giờ viết cái ngoại truyện.
11 Hạ Mễ Bối ta thề mười bảy năm sống trên đời, chưa từng gây thù chuốc oán với ai, cũng không oán ai bao giờ. Nhưng đến bây giờ có một con gấu chó cứ năm lần bảy lượt chèn ép con tinh tinh nhỏ là ta đây khiến ta tốn không ít nước bọt rủa mười tám đời tổ tông nhà hắn.
12
- Đế cơ! Rút cuộc ngài đã làm cái gì vậy?
Tịch Uông Kỷ hiếm hoi lắm mới lộ ra một chút tức giận. Nữ nhân này lại làm cái quái gì trong mật thất, hơn nữa còn biến thành cái hình dạng này.
13 Sau khi bọn ta an toàn thoát ra bên ngoài thì đại biến thái liền không thấy bóng dáng. Ta bây giờ chỉ muốn về phòng đánh một giấc nên không quan tâm lắm là hắn đi đâu.
14 - Đừng nói đùa. Ta căn bản không quen biết ngươi, dựa vào đâu ngươi nói mình chính là Đác La Úy Trì, hơn nữa chẳng phải hắn đã chết từ vạn năm trước rồi sao.
15 Đế hậu Mục Sở Chu ngồi trên phượng kỷ xoa xoa gân xanh trên trán. Chuyện này đối với một người trầm tĩnh như bà cũng khó thể chấp nhận được. Còn đang tính truyền ngôi lại cho đứa cháu gái kia thì lại nghe tin nàng cùng với Uông Kỷ vương thượng phát sinh cái loại quan hệ không hợp lễ tiết.
16
- Tổ mẫu có thể nào suy nghĩ lại lần nữa hay không?
Ta đau khổ nhìn xuống cổng luân hồi. Tại sao chuyện này chỉ có mình ta là không thể có ý kiến chứ.
17
- Tiểu thư! Tiểu thư!
Tiếng hét the thé của nha hoàn vọng tới gần. Ánh nắng lọt qua mí mắt, ta lười biếng ngáp một cái, vặn người, quãng thời gian này thật thoải mái, không cần lo âu chuyện gì, không có lão mẹ hung dữ, không phải tính toán xem khi nào đến kì hạn xuất bản truyện đam mỹ mới, không có cái bản mặt xui xẻo của tên đại biến thái kia.
18 Tối hôm đó cha ta quả thật ném ta cùng với Kỷ Uông giao cho vú nuôi chuẩn bị tiến cung một chuyến. Thằng nhóc Kỷ Uông kia đương nhiên không biết trong cung hiểm ác như thế nào, trên đường đi cứ nhìn đông ngó tây, không thể nào ngồi yên.
19
- Chu huynh chuyện Hoàng hậu triệu kiến Bối Hinh đến có phải có gì đó uẩn khuất?
Kỷ lão gia vừa nhìn bàn cờ trước mắt vừa hỏi Chu Diệp Quân.
- Ta nghe nói gần đây nhà Thừa tướng ỷ thế hiếp người rất nhiều, chín mười phần là do Dương phi đắc sủng mà kiêu.
20 Ta ở trên núi Phúc Lộc cũng được hơn hai tháng. Ngày ngày nhìn đoàn người trong quân doanh không đánh thì cũng là đá. Kỷ Uông dạo gần đây cũng bận rộn, không rảnh mà đeo theo ta như lúc trước.