41 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiNhững năm gần đây, Đoan Mộc Tranh một mực ẩn cư trong thôn Tam Trạch, không buồn hỏi thế sự, bến ngoài xảy ra chuyện như thế nào hắn đều không quan tâm, nhắm mắt bịt tai, chỉ sống trong thế giới của mình.
42 Edit: Nhã VyBeta: Tiểu Ngọc NhiĐoan Mộc Cảnh kéo muội muội vào cửa lớn Đoan Mộc Vương Phủ, trực tiếp ném đám người đang sửng sốt không kịp phản ứng vì đột nhiên nhìn thấy mặt của muội muội hắn ra sau lưng, sắc mặt vẫn nhu hòa trước sau như một song môi mỏng lại mím chặt, đáy mắt sâu kín trầm xuống.
43 Edit: Quán QuánBeta: Tiểu Ngọc NhiNha hoàn kia mang lá trà tới rất nhanh, cái bình nho nhỏ dễ dàng nắm trong lòng bàn tay, hơn nữa kiểu dáng và chất liệu rất bình thường, vừa nhìn đã biết đây chỉ là thứ đựng đồ linh tinh.
44 Edit: Quán QuánBeta: Tiểu Ngọc NhiMột câu “ở riêng” của Đoan Mộc Điềm làm ọi người thoáng cái yên tĩnh hẳn, dù cho ban đầu có người rục rịch cũng bởi vì hai chữ này mà lập tức biết điều im lặng.
45 Edit: Quán QuánBeta: Tiểu Ngọc NhiLại nói, bên phía kinh thành, Đoan Mộc Điềm ở gian ghế lô trên lầu hai Nghê Thường Các nghe Bình cô nương báo cáo tình hình cửa hàng, thỉnh thoảng mở miệng nói hai câu, cũng không kiêng dè hai tiểu tạp vụ đang chờ bên cạnh.
46 Edit + Beta: Tiểu Ngọc NhiCho dù ý không chênh lệch nhiều, nhưng đối với Phượng Lâu mà nói, ngươi có thể gọi hắn là nhân yêu (gay), nhưng không thể mắng hắn là hoạn quan, đây là cấm kị của hắn, tất cả những kẻ dám can đảm chạm đến điều cấm kị này, nếu không phải bị hắn liệt vào sổ đen cả đời không qua lại, thì cũng sẽ không có kết cục tốt, thậm chí là chết không chỗ chôn.
47 Edit + Beta: Tiểu Ngọc NhiĂn trưa ở phủ Đế Sư xong, lại cùng hai vị lão nhân gia hàn huyên một hồi lâu, thẳng đến khi trời sẩm tối bọn họ mới chịu thả hai huynh muội về.
48 Edit + Beta: Nhã Vy“Muội muội, muội làm sao vậy?”Đoan Mộc Cảnh ngẩng đầu, liền nhìn thấy muội muội sắc mặt đỏ hồng, đôi mắt phủ nước, bộ dáng kiều mỵ không chịu nổi chà đạp, không khỏi bị hoảng sợ, vội vàng ân cần hỏi.
49 Edit + Beta: Tiểu Ngọc NhiLúc lâm triều, tất cả văn võ bá quan đều hội tụ bẩm báo các công việc lớn nhỏ lên hoàng đế , chợt có thái giám vội vã chạy đến, hô: “Khởi bẩm hoàng thượng, Tam điện hạ ở ngoài điện cầu kiến!”Trong triều không khỏi yên tĩnh, sau đó Quân hoàng đế mở miệng: “A? Nó hồi kinh khi nào vậy? Sao giờ này mới vào triều?”Thái giám úp úp mở mở nói không ra lời, sắc mặt cũng có chút quái dị, dường như vừa chứng kiến điều gì khiến cho hắn còn sợ hơn ma quỷ, khó có thể tin.
50 Edit: Quán QuánBeta: Nhã VyMột câu đông cung diễn, khiến chon ngay cả Thần công tử bất cần đời cũng giật mình, sau đó nhướn mi, tầm mắt thay đổi rơi xuống trên người Vinh Cầm Viện đang bị nàng kéo.
51 Edit: Quán QuánBeta: Tiểu Ngọc NhiMột câu “Phạt hai mươi trượng” làm cho cả Lan Hinh viện chìm vào yên tĩnh, Đoan Mộc Điềm híp híp mắt, cảm giác lạnh lẽo từ khóe mắt thẩm thấu ra ngoài, tạo thành một luồng khí lạnh bao quanh người nàng.
52 Edit: Quán QuánBeta: Nhã VyĐoan Mộc Điềm không hề sợ uy nghiêm hoàng tộc, trực tiếp nắm vạt áo người nào đó kéo đi ra ngoài, để lại phía sau một đám người trợn mắt há hốc mồm.
53 Edit: Quán QuánBeta: Tiểu Ngọc NhiMột câu “cái bớt nhạt đi” của Quân Tu Nhiễm làm Đoan Mộc Điềm sửng sốt. Nàng không tự chủ được đưa tay sờ sờ má phải, chính nàng cũng không biết rõ tình trạng cái bớt trên mặt, dù sao trên mặt mọc ra cái bớt đỏ dài như vậy, cho dù nàng không để ý dung mạo thì cũng không ưa thích soi gương, huống chi gương ở thời đại này đều làm bằng đồng, nên soi cũng không rõ lắm.
54 Edit: Quán QuánBeta: Nhã VyTam điện hạ sắc mặt tái nhợt thở không xong, ngay cả nói nhiều mấy câu cũng phải dừng lại tạm nghỉ, thoạt nhìn còn thật sự suy yếu kia, người bị cấp dưới vô cùng sâu lắng còn thật sự nghiêm đau lòng kính nhờ Đoan Mộc Điềm vất vả chiếu cố kia, người đồn đãi là bị Đoan Mộc vương phủ Điềm quận chúa làm bẩn trong sạch lại phải phụng chỉ cưới nàng mà hết sức không hay ho kia…………….
55 Edit: Quán QuánBeta: Tiểu Ngọc NhiĐại thọ sáu mươi sáu tuổi của thái hậu nương nương, khắp chốn vui mừng. Ở Đại Viêm, sáu mươi sáu là số tuổi rất đặc biệt, so với mừng thọ mười năm một lần còn long trọng hơn.
56 Dưới hiệu triệu của Thái hậu nương nương, mọi người tiến về trước ngự hoa viên. Trong ngự hoa viên quả nhiên màu sắc rực rỡ, phong cảnh như vẽ, chúng tiểu thư công tử đều không tự giác mà phân ra, kết bạn thưởng thức cảnh đẹp ý vui.
57 Đoan Mộc Điềm cảm thấy, lần này, Lục công chúa đã hận mình triệt để rồi. Đế vương giận dữ, mọi người lập tức quỳ xuống, còn ai dám phát ra nửa tiếng vang thu hút cơn thịnh nộ của đế vương? Ngay cả Lục công chúa từ trước đến nay kiêu căng tuỳ hứng cũng bị dọa sợ, bụm mặt quỳ gối cắn môi khóc thút thít, không dám tiếp tục làm càn.
58 Trong ngự hoa viên mặc dù nhìn như im lặng nhưng kỳ thật rất náo nhiệt, trong Khôn Nghi điện thật sự rất náo nhiệt, ngay cả những nơi khác cũng thế. Dường như hôm nay, toàn bộ hoàng cung đều được bao phủ trong một bầu không khí náo nhiệt.
59 Sinh thần của Thái Hậu lại có cung tỳ hầu hạ bên người Lục công chúa chết ở ngự hoa viên, đây không phải là định làm cho Thái Hậu nương nương khó chịu bực bội sao? Chuyện này bất kể vì nguyên do gì thì Lục công chúa cũng sẽ bị chỉ trích, thậm chí nếu không xử lý tốt tai nạn ắt sẽ ập xuống.
60 Đoan Mộc Điềm được thái giam Đức Phi sắp xếp dẫn vào cùng, một đường đi vào trong Tuyên Đức cung của Đức Phi. Vào đến tẩm cung, nàng nhìn người đang nửa nằm nửa ngồi trên ghế, nhìn thế này, Đức phi nương nương dường như bệnh thật , cũng không phải làm bộ.