1 Nàng phải chạy, nàng phải chạy, chạy nhanh lên, huhu, sao cái số nàng khổ thế này, ngốc gì lại đi cãi nhau với phu nhân, híc, híc,. . . . Nàng cắm cổ chạy, thì bỗng thấy thuyền buôn lớn đang chuẩn bị nhổ neo lên kinh thành, đằng sau nàng vẫn còn những tiếng hét: -Đứng lại, cái con bé hầu tỳ kia!!! -Đồ tiện nhân, đứng lại.
2 Nàng nhìn hắn mà tức tối trong lòng. Hắn cố ý đặt bẫy nàng. Hắn không cho nàng lấy một con đường sống. Đồ Hôn Quân! Chém chết cha nhà mày đi. Hoàng thượng gì chứ?! Trời cũng chưa dám lấy mạng Huân Y này đâu nhé! Để xem! Nàng nhìn quanh xem có ai giúp mình k? Huhu Ai Ai mặt mũi cũng lấm lét như thầm bảo: " Chịu chết sớm đi" Hix! Huhu.
3 Nàng nhìn nụ cười quỷ dị đáng sợ của hắn mà không khỏi rùng mình. Hắn phải chăng lại có âm mưu gì nữa đây? Nàng sợ hãi, nhưng đầu óc thì vẫn hoạt động! Nàng đổi cái giọng ngọt ngào trong veo: -Hoàng thượng tốt bụng, hoàng thượng từ bi, nhân từ, hoàng thượng độ lượng, hoàng thường là quân tử, hoàng thượng không chấp nhặt kẻ tiểu nhân….
4 . . Ngay khi hai đôi mắt chạm vào nhau đã bật lên những tia kinh hoàng đến tột đỉnh. Nàng nhìn lên người phụ nữ uy quyền đang ngồi tựa gối xếp trước mặt mình.
5 Một lát sau… -Thái Hậu vạn tuế! Người có gì sai bảo? -Ta đã chọn Hàn Huân Y làm mẫu nghi thiên hạ. Ngươi không được thắc mắc bất cứ gì… Còn nữa hé răng nói một lời với hoàng thượng thì ta không chỉ xin đầu ngươi mà xin nốt tứ chi!! -Thái Hậu an tâm! Huân Y nghĩ thầm : “ Sax, mẫu thân nhà này toàn ác ma thì phải!” Nhược Chỉ Lan trả lời thế nhưng giọng thoáng chút âu lo.
6 Một năm sau…. Một giọng nữ trong trẻo nhẹ nhàng: -Thưa Thái hậu, Hàn chiêu nghi thỉnh an Người. Thái hậu nhìn nữ nhân trước mặt mà không khỏi tràn lên cảm giác hài lòng.
7 Nàng luyến tiếc trở về cung Hàm Liên. Trong khi đó, ở cung Chúc Dung, thái hậu triệu kiến gấp Nhược Chỉ Lan: -Ngươi dạy chiêu nghi những gì hả? -Dạ? Là nghi thức cung đình, lễ nghĩa và….
8 Hắn cũng nhìn lại nàng và chợt rùng mình. Nàng nhìn hắn với ánh mắt toé lửa nhưng đồng thời đôi môi lại có thể mỉm cười dịu dàng đến thế. Hắn ngẩn ng ra ngắm khuôn mặt hoàn mĩ của nàng.
9 Nàng ngồi một mình chợt nảy lên một suy nghĩ, liệu mình có nên … lợi dụng Huyền Minh không? Chắc chắn nếu có thể điều khiển được hắn thì kết quả sẽ rất tốt,… nhưng hắn xử sự tốt vs mình như thế, liệu mình có nên….
10 . . Hắn quay sang nhìn vết thương trên má nàng mà thốt nhiên cảm thấy nhoi nhói trong tim. Nếu nàng cứ là một chiêu nghi như thế này thì k chừng cả Tiêu phi, Chu cung phi, Đường phi cũng sẽ lần lượt đến đây “đòi nợ” nàng… Hắn phải làm gì để bảo vệ nàng đây?? Hắn giật mình, hắn đang ccó gắng bảo vệ nàng, một nụ cười cay đắng xuất hiện trên môi hắn,….
11 Hoàng cung nước Hạ. . Nàng chăm chú quan sát tỉ mỉ từng động tác mà Dĩ Tử đang luyện trước mặt, ai cũng thấy rõ nàng đang hết sức tập trung. . Trong mắt nàng in hình Dĩ Tử phong thái nhã nhặn, luyện nhẹ nhàng nhưng k kém phần mạnh mẽ,.
12 Chap mới típ nè. Nàng thong thả ngồi trong ngục tối om, nhìn ngắm mấy bức tường đen kịt xấu xí, lỗ chỗ, nàng được ở trong một căn ngục khá yên tĩnh tuy vậy vẫn nghe trầm trầm vài tiếng la hét chói tai,… Nàng thầm trách vì lòng tự trọng mà nàng đột nhiên đánh mất cơ hội, nếu lúc đó để cho “ bà già ngu xuẩn” ( già mà còn lắm chuyện) đó tát một cái thì… nàng giành phần thắng rồi! Hừ! Nghĩ lại mà tức! Hắn là cái gì mà dám giam nàng???? Ngay cả mẫu thân hay xuất khẩu kì cục về cái gì đó có thể in hình mà k cần vẽ ( e hèm.
13 Huân Y tắm lâu đến mức ngoài kia, Lãnh Chân sớm lo lắng, k biết nàng có làm sao k? Đúng lúc hắn định vào xem thì nàng bước ra trong bộ quần áo khá đơn giản của nam nhân.
14 Nàng vừa ngồi nghỉ được một lúc thì thấy hắn bước hằm hằm vào, sát khí bức ng tỏa ra, đôi mắt đỏ lên giận dữ, trông thật đáng sợ. Nàng thầm nhủ, chắc chắn hắn biết mình biến mất lúc đó, nguy hiểm.
15 Nàng mỉm cười và cũng chợt thấy hơi mệt mỏi, à k, rã rời chân tay mới đúng. Nàng trở về cung Hàm Liên gọi Lan nhi vào. Thực một bữa no nê, thay quần áo và ngủ một giấc.
16 Huân Y giận dữ bước ra. Hằn lên những tia đỏ lòm trong đôi mắt đẹp. Lan nhi khó khăn lắm mới bước kịp nàng. Lan nhi vô cùng ngạc nhiên, tranh thủ suy nghĩ trong lúc thở hồng hộc, rốt cuộc là tại sao nữ chủ nhân lại tức giận thế? Lại tức giận khi đi từ tẩm cung của hoàng thượng ra nữa chứ? Nay đã là canh ba, thế này thật kì quá.
17 Nàng thấy kẹo hồ lô kìa. Thèm quá. Nàng ngồi ăn tỳ tỳ 7 cái. Xoa xoa bụng rồi đứng dậy. Ngon Thật. Lan nhi trợn tròn mắt: -Tỷ ăn hết chừng đó? -Ân. Đi chơi thôi.
18 ~o0o~ Nàng thay vội vàng quần áo. Bước nhanh cùng đám cung nữ đến cung Chúc Dung. Nàng thấy mọi người đã đông đủ, từ hoàng hậu cho đến chiêu dung. Họ đều nhìn nàng với ánh mắt khinh khỉnh kì lạ.
19 Mộ Dung Sở Thiết một lúc sau mới luyến tiếc bỏ nàng ra. Lập tức nàng đưa tay lên. . “ Bốp” -Tên sắc lang này! Ngươi thật đáng ghét! Hắn có vẻ chẳng hề ngạc nhiên như đoán trc đc rồi.
20 Huân Y nghĩ thầm khi đi trong Thục Chi Hoa, liệu Từ Đế Lan sẽ làm gì đây nhỉ? Khi hắn xử sự như vậy, nàng đã ngầm nhìn thấy thái độ căm ghét, bực bội, thù hận từ Từ Đế Tử và Từ đế Lan… Nàng phải chờ xem kịch hay mới đc.