41 Nàng chuẩn bị tất tần tật mọi thứ cho việc “ chào đón” công chúa Mạc Hiên quốc. Tây cung đc dọn sạch sẽ hầu như không chút bụi. Hai trăm bộ váy, và y phục được đặt làm lập tức.
42 Sau khi Mạc Ái Di đi rồi, hắn mỉa mai nhìn lại khuôn mặt nàng lần cuối rồi quay gót bỏ đi không thèm nghe nàng giải thích. Nhưng mà, nàng tại sao phải giải thích với hắn? Nàng tự nhiên thấy nhoi nhói đau đớn từ trong tim.
43 Ngày hôm sau đến nhanh tựa như cơn gió. Nàng thơ thẩn ngồi bên cửa sổ - bộ dạng kỳ lạ và thục nữ hiếm gặp ở nàng. Nàng ngẫm nghĩ và chợt cam thấy bối rối hệt như một cô nàng mới chỉ biết sự đời… ….
44 Nàng đứng dậy thật khẽ bước ra khỏi phòng hắn. Thái hậu đứng ngay đó ra hiệu im lặng rôi bà dẫn nàng đến tẩm cung của bà. Nàng đang mệt mỏi và thú thực cũng chẳng còn sức mà hỏi han.
45 Nàng bồn chồn đi lại trong phòng. Thần nữ nói khẽ vẻ bất ý: -Người dừng lại đi! Tất cả sẽ ổn thôi. Ta đã gửi thư cho đại huynh người rồi. -Nhưng mà… thế này thì… - Nàg bứt rứt vặn tay nói ngập ngừng.
46 Vừa xức thuốc nhẹ nhàng lên má Lan nhi, nàng vừa xuýt xoa. Nàg nhìn vết thương trên má tỳ hầu của mình mà hận không thể một kiếm giết chết ả tiện nữ đó, đánh Lan nhi- hầu nữ của nàng chẳng phải là chính thức chém một nhát vào mặt nàg hay sao??? ( tg: Nghĩ xa xôi quá!!! ) Thực mà nói, nàng cứu Lan nhi, không hoàn toàn vì Lan nhi.
47 Hai năm sau, khi Hy Chi đầy 8 tuổi, nàng sinh hài tử thứ hai là nam. Đặt tên là Mộ Dung Thiết Huy. Nàng âu yếm nhìn con rồi tựa nhẹ vào vai hắn. Bình yên.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Khoa Huyễn, Dị Giới
Số chương: 165