1 Đêm đến, bóng tối như nuốt chửng cả thế gian. Tĩnh mịch, yên ắng đến bất thường, không một tiếng động, không một chuyển động. Trong bóng đêm, thời gian như đọng lại.
2 Malfoy là một quý tộc, Gray cũng vậy. Đã là quý tộc thì không thể nào tránh khỏi những bữa tiệc tùng, đặc biệt là khi Malfoy và Gray vốn dĩ là hai nhà rất thân thiết, tiểu thư nhà Gray và thiếu gia nhà Malfoy là thanh mai trúc mã.
3 Bữa tiệc của nhà Malfoy vẫn như mọi lần, kiểu cách, quý tộc và tẻ ngắt. Gilette nhàm chán nhìn đám người đeo lên một lớp mặt nạ giả tạo, miệng vô cùng thành thục nói ra những lời xã giao quen thuộc, cứ anh một câu tôi một câu, Gilette biết thừa chẳng có mấy lời thật lòng.
4 Gilette nhìn Snape, vội nói:
- Không, thầy đừng nói cho cụ ấy. Con chỉ hi vọng là có thể giúp thầy tí chút. Thầy phải hứa với con, không nói cho một ai cả! - Bây giờ vẫn chưa phải lúc để cô lộ mặt, cứ âm thầm giúp đỡ đã, thầy Snape là một lựa chọn thích hợp để làm trung gian chuyển lại những ý tưởng của cô.
5 Sau tiệm Phú Quý và Cơ Hàn, Gilette được đưa đi đủ các cửa tiệm kì quái khác để mua cho đủ trang thiết bị như vạc hay cân đồng và cả tá thứ khác. Hiện giờ cô chỉ còn thiếu một bộ đồng phục và một cây đũa phép.
6 Con dơi đó cứ nhìn chằm chằm Gilette khi cô đi qua cửa hàng, thật kì lạ. Cô dừng bước, nhìn vào mắt nó môi mấp máy không thành lời:
- Tại sao mày lại nhìn tao chăm chú như vậy? Tao sẽ mua mày nhé?
Thật không ngờ, con dơi nhìn lại cô, gật gật đầu.
7 Gilette nhanh chóng lên tàu. Cô đến khá sớm nên rất dễ dàng tìm được một khoang trống. Vừa ngồi xuống Gilette vừa thả Ryan ra khỏi lồng, cô dặn dò nó đi tìm Harry Potter rồi mở cửa sổ cho nó bay đi.
8 Gilette rất lo rằng mình sẽ không ứng phó nổi nếu Ron cứ tiếp tục vặn hỏi cô về chuyện con chuột, vì thế cô vội chuyển chủ đề:
- Harry ơi, tung tớ một cái socola Ếch nhái với.
9 Học sinh năm nhất nhanh chóng băng qua hồ. Hogwarts ngày càng gần trong tầm mắt. Gilette nhìn toà lâu đài đến lặng người. Nó không giống như những toà lâu đài trong truyện cổ tích cho lắm, nó to lớn hùng vĩ và cổ kính.
10 Một nam sinh cao ráo, tóc đen nhánh, trên áo chùng đồng phục có cài một huy hiệu mang mẫu tự P bước đến chỗ Gilette.
- Chào tiểu thư Gray, anh là huynh trưởng của nhà Slytherin, Sebastian Delock*, rất hân hạnh được chào đón em gia nhập.
11 Gilette nhìn dòng chữ vừa hiện ra, mỉm cười. Người đã làm bạn với cô gần hai năm trời, người thầy đã dạy cho cô vô số phép thuật, trở về rồi!
Tách!
Một giọt nước mắt rơi xuống cuốn sổ, Tom giật mình cuống quít:
[Em khóc đấy à, Gil? Có chuyện gì vậy?]
Gilette vội gạt nước mắt, viết:
[Không, em đâu có khóc!]
[Nước mắt em rơi xuống cuốn sổ kìa, mặn chát.
12 Giáo sư McGonagall bắt đầu buổi học bằng một bài thuyết giáo, bà nghiêm khắc nói:
- Thuật biến hình là một trong những pháp thuật nguy hiểm nhất và phức tạo nhất mà các con sẽ học ở Hogwarts.
13 Hermione nhìn giáo sư Snape, có vẻ chẳng mấy tin vào lời Gilette, cô bé lẩm bẩm:
- Chỉ mong là vậy.
Chẳng bao lâu sau lũ học sinh năm nhất của Slytherin và Griffindore tràn vào khiến căn hầm vốn luôn u ám có thêm chút sinh khi.
14 Để ta. . .
Thầy Snape đang định giúp đỡ Gilette thì cô đã tự yểm cho mình một bùa Tan ảo ảnh. Ông hơi sững người nhìn vào khoảng không mà Gilette vừa biến mất.
15 Ông Fudge giật mình quay đầu tìm kiếm người vừa nói, nhìn thấy Gilette, ông thảng thốt kêu lên:
- Đứa. . . đứa trẻ này là?
- Cô bé là học trò của tôi.
16 Trong phòng chỉ còn lại ba người, cụ Dumbledore vẫn cứ nhìn Gilette bằng ánh mắt nghiền ngẫm, tò mò. Cô cố giữ cho bản thân thật tự nhiên, Gilette ước sao cụ đừng có nhìn cô nữa, không thoải mái chút nào.
17 Chú Sirius và Harry chiếm phòng của cụ Dumbledore cả buổi chiều để tâm tình. Thầy Snape đã sớm không chịu nổi mà phất áo chùng rời đi, cụ Dumbledore chăm chú xử lý đám công văn của mình trong tiếng ríu rít không ngừng của Sirius và Harry.
18 Harry kinh ngạc quay đầu nhìn Hermione:
- Canh giữ một cánh cửa á? Cậu chắc không?
Draco xen vào:
- Cậu ấy nói đúng đấy, tớ cũng thấy cánh cửa đó nữa.
19 Bọn trẻ chia tay nhau, ai về phòng nấy. Gilette vừa bước vào phòng thì quyển nhật ký trong áo cô rung lên nhè nhẹ, cô hiểu, đó là khi Tom có chuyện muốn nói.
20 Tuần đầu tiên ở Hogwarts dần dần trôi qua, chú Sirius đã rời đi, và Tom thì chẳng nói với Gilette câu nào, mặc cho cô viết bao nhiêu, anh chỉ xem chứ không hề trả lời.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 35