1 Trong đêm giao thừa, xoải bước trên con đường dành riêng cho người đi bộ trong thành phố S, Lục Hân Nhan đã gọi cho An Thành đến lần thứ mười chín. Nửa năm trước lúc quyết định đến thành phố S, mặc dù cô gần như là trốn chạy, nhưng cô cũng không cố gắng tạo dựng một cuộc sống để quên đi quá khứ đau buồn, bởi vì cô biết rằng dù cô đi đến đâu, thì một ngày nào đó cô cũng sẽ gặp lại Kha Cẩn Niên.
2 Lúc Hân Nhan mới đến thành phố S, cô chỉ quen mỗi mình Dư Thiếu Phi. Thiếu Phi là bạn thời đại học của cô, hai người học cùng khoa và cùng lớp, lại cùng tham gia hoạt động đoàn, tình bạn cũng rất khăng khít, nhưng tình cảm hai người cũng không có đi quá giới hạn bạn bè.
3 An Thành sau này có gọi điện thoại cho Cao Tuấn, "Cậu có bao giờ gặp một cô gái khóc rất thảm thiết nhưng cậu lại chẳng thấy phiền hà gì cả?"Không biết những lời này của anh có ẩn chứa huyền cơ gì không, mà Cao Tuấn ở bên kia điện thoại cứ cười mãi, An Thành thiết chút nữa không kiên nhẫn dập máy, lúc đó mới nghe cậu ta trả lời, "Cậu bị gì thế? Trước kia lúc cậu chia tay với mấy cô gái đó, họ la khóc thảm thiết, không phải cậu thấy chướng mắt lắm sao.
4 "An Thành, anh mở cửa ra, đưa túi cho tôi. "Hân Nhan gõ vài cái lên cửa, An Thành ngoảnh mặt làm ngơ, hờn dỗi đi vào phòng ngủ của mình. Tiếng đập cửa thùng thùng lại vang lên, sau đó thì chấm dứt, bên ngoài cũng không còn tiếng động nào.
5 Trong cơn mê man, Hân Nhan cảm giác có bàn tay vuốt mặt mình, ân cần chu đáo, dường như sợ làm cô thức giấc. Còn có tiếng thở dài quanh quẩn bên tai, như sương như khói.
6 Sức hấp dẫn của thành phố S biểu thị rõ nhất về đêm, bầu trời đêm lập loè sức hấp dẫn với đủ loại ánh sáng đẹp đến kỳ ảo. Một thành phố phồn hoa nhưng cũng rất khắc nghiệt.
7 Năm nay Tết âm lịch đặc biết đến sớm. Lúc trước, các cửa hàng còn trang trí những đồ vật dành cho lễ Giáng sinh, giờ đã được tháo xuống để nhường cho Tết Nguyên Đán sắp đến.
8 Lại một lần nữa Hân Nhan bước vào nhà họ Kha. Bà Kha vẫn lịch thiệp như xưa, rót trà cho Hân Nhan. Hân Nhan thấy thật buồn cười, vẫn cách xưng hô cô Lục, nhưng bà nào biết đây là lần thứ hai cô đến đây.
9 Kỳ nghỉ đông cuối cùng cũng đến, Hân Nhan vì quá mệt mỏi định đánh một giấc ngon lành cho đã. không ngờ mới 7:30 sáng, cô đã bị An Thành đánh thức. Cô tức giận cầm lấy điện thoại và trách móc, “Anh không thể chọn khi khác đày đoạ em được hả?”Anh cười ha hả, mập mờ nói, “Thế đổi lại tối nay được không?”Cô bực tức cúp máy.
10 Gọi một ly mocha, Hân Nhan cầm ly lên, nhìn ra ngoài cửa sổ, vẻ mặt thờ ơ. An Thành đặt cái bánh tiramisu trước mặt cô, anh cười: “Tiệm này được chứ, bạn gái cũ của anh giới thiệu đấy, lúc trước cô ấy cứ nằng nặc đòi đến đây ăn.
11 Sau khi Cẩn Niên rời khỏi, Hân Nhan ngồi thẫn thờ trên ghế sô pha. Chuyến đi Hong Kong một năm về trước. Đó là chuyến đi săn tin một hội nghị bên ấy, không ngờ lại gặp phải Cẩn Niên tại khách sạn mà cô ở.
12 An Thành quả thật là tức điên lên mới bỏ Hân Nhan một mình bên bờ sông. Khi anh quay lưng, thực ra là cũng muốn đánh cược xem cô có chạy theo níu kéo anh không.
13 Chuẩn bị cơm sáng xong, Hân Nhan vào phòng gọi An Thành dậy, thấy anh đang ngủ, chẳng có gì là không thoải mái hay khó chịu cả, nói như người phương Bắc thì gọi là dễ nuôi.
14 Từ lúc trở lại thành phố S, An Thành khăng khăng bắt cô phải ở lại nhà anh. Nơi đó chính là hang sói, Hân Nhan đương nhiên không chịu làm theo, còn làm ngược lại, kết quả bị anh cưỡng ép lừa một lần nữa.
15 Khi ở tàu điện ngầm, Hân Nhan mới biết gia đình An Thành xảy ra ra nhiều chuyện lớn như vậy. Chủ tịch tập đoàn Thiên hoa – Dư Quyền Chính, cũng chính là ba của Thiếu Phi, cậu của An Thành, phạm tội kinh doanh và mua bán trái phép nên đã bị bắt.
16 Cuộc gặp gỡ với Cẩn Niên, kết thúc trong buồn bã. Trong lúc làm việc Hân Nhan cảm giác lo lắng không yên. Khi nhận được điện thoại của Tiểu Nhã, cô bé rất tức giân: “Chị Hân Nhan, Thiểu Phi nói ba của anh ấy bị người ta hãm hại, chị nói xem tại sao lại có người hãm hại ba anh ấy? Dù chú Dư có đắc tội với người kia thế nào thì cũng không nên làm như vậy, chẳng lẽ trả thù thì sẽ hạnh phúc sao? Những loại người đó không có tư cách để hạnh phúc.
17 Cuối tuần, An Thành đến thành phố G, Hân Nhan ở nhà một mình. Trong bầu không khí như ẩn chứa nguy hiểm chập chùng, khiến cô đau đầu không thôi. Mở TV lên, xem phim truyền hình mà chẳng có tí hứng thú nào cả, cô cảm thấy buồn bực.
18 Không nghĩ tới An Thành đã bay suốt đêm từ thành phố G trở về thành phố S. Khi nhận được điện thoại của An Thành, Hân Nhan do dự rất lâu, cuối cùng cũng ấn nghe.
19 Ngày hôm sau, Hân Nhan xin phép nghỉ làm để đến bệnh viện. Ngồi đợi trên băng ghế ngoài khu vực khám bệnh, nhìn người qua lại, biểu cảm từng người khác nhau.
20 An Thành nhìn chăm chú hình bóng Hân Nhan tay trong tay với Cẩn Niên rời khỏi, bàn tay siết chặt thêm. Anh cố kiềm chế không xông lên phá nát cảnh tượng trước mắt mình.