1 Edit: BoringrainMở đầu“Vì sao? Vì sao lại đối với tôi như vậy? Anh ấy chưa hề nói cho tôi biết anh ấy đã có vợ chưa cưới, tôi…, tôi…, tôi thật sự không biết.
2 Edit: BoringrainThủy Băng Tuyền nhắm mắt lại, từ từ sắp xếp những dữ kiện nàng thu thập được trong 10 ngày qua. Từ những gì quan sát được, nàng kết luận: linh hồn nàng đã nhập vào người cô nương này, nàng ta cũng tên là Thủy Băng Tuyền, là tam tiểu thư của Thủy gia, một trong 5 đại thế gia ở kinh thành.
3 “Tiểu thư……” Bên ngoài có tiếng Thính Lan gõ cửa. “Vào đi. ” Thủy Băng Tuyền chỉnh lại tinh thần, tự buồn chán, tự than thở không phải tác phong của nàng.
4 Ánh nắng ban mai len lén chui qua cửa sổ nhảy nhót, tỏa sáng rực rỡ khắp căn phòng. Thủy Băng Tuyền trở mình một cái rồi tiếp tục ngủ…Hiện tại, tiết trời lập xuân, muôn hoa đua nhau khoe sắc, trời không nóng cũng không lạnh, rất thích hợp để ngủ! Bây giờ chẳng có gì làm nàng có hứng thú cả, thời gian rảnh rỗi, không dùng để ngủ thì để làm gì!Thính Lan cẩn thận đẩy cửa nhìn nàng, trên mặt lộ rõ vẻ khó xử! Tiểu thư đang ngủ?“Tiểu thư.
5 Kinh thành sùng sục sôi trào, từ quan lớn quan nhỏ tới bách tính bình dân, tất cả mọi người vì một đạo thánh chỉ của hoàng thượng mà ồn ào bàn tán. Khắp các phường trà đều đang tán gẫu về tin tức nóng nhất kinh thành: Hôn ước của Tam tiểu thư Thủy phủ và Lục hoàng tử đương triều cuối cùng cũng được giải trừ.
6 Edit: Soc“Tuyền Nhi……” Trương Thanh Thanh khẽ vuốt ve miếng ngọc bội. Khối ngọc bội này, không lâu nữa, hoàng gia sẽ cho người tới lấy đi. “Vâng?” Thủy Băng Tuyền quay đầu lại, đưa trà cho Trương Thanh Thanh.
7 “Các ngươi nghe đây, không có sự cho phép của ta, không cho bất kì kẻ nào bước vào phòng. ” Trương Thanh Thanh nghiêm khắc nhìn đám người hầu. “Vâng, phu nhân.
8 Hoàng cungCung quý phi hoa lệ tôn quý chốn hoàng gia. Nhờ nhan sắc được chăm sóc cẩn thận, thoạt nhìn, Hoàng Ánh Thu cũng chỉ gần bốn mươi tuổi. Suối tóc đen dài, búi cao, trâm vàng rực rỡ.
9 Edit: SocLễ viếng Đại phu nhân Thủy phủ đã định ngày, biết bao chuyện trọng đại liên tiếp xảy ra: Đại phu nhân mất, Trương phủ nhất định sẽ ra tay, lại thêm chuyện lui hôn âm ĩ kinh thành từ người lớn đến trẻ con đều biết….
10 “Bản…”“Hoàng Nhi. ” Hoàng Ánh Thu chặn lời Trữ Thiên Kì, tươi cười nhìn lão Trương gia: “Thế bá nói vậy là có ý gì?” Chẳng lẽ nhất định phải ép Hoàng Nhi cưới Thủy Băng Tuyền? Quan hệ này duy trì được cũng là mặt mũi của hoàng thất.
11 “Lục hoàng tử quả quyết như vậy có phải là chưa từng nghĩ tới chuyện phải cưới Băng Tuyền về nhà không? Nếu vậy tại sao phải đợi đến tận bây giờ mới hủy hôn? Nam tử hán, đại trượng phu, có chuyện nên làm, nhưng cũng có chuyện không được làm! Chỉ cần có quyết tâm sẽ lập tức hành sự, vừa nhanh lại vừa gọn – đó cũng là một Lục hoàng tử khiến người người tôn trọng.
12 Edit: SocChuyện xảy ra ngày truy điệu Thủy Đại phu nhân không chân mà chạy (不径而走– bất hĩnh nhi tẩu), kinh thành lại một lần nữa ồn ào náo nhiệt trước màn hí khúc của Tam tiểu thư và Lục hoàng tử.
13 Thủy Băng Tuyền nhàn nhã bước đi trên đường lớn, phớt lờ ánh mắt của đám người vừa nhận ra thân phận của nàng…“Đó là Thủy Tam tiểu thư?”“Đúng là Thủy Tam tiểu thư rồi.
14 Thủy Băng Tuyền buông tay khỏi mặt Hương Hàn, xoay người nói với Ỷ Hồng: “Bao nhiêu bạc?”Chuyện này… Ỷ Hồng do dự một chút, đúng là nàng mua Hương Hàn với giá mười hai lượng bạc, nhưng Tam tiểu thư lại muốn mua.
15 Edit: SocNắng chiều không quá chói chang, Thủy Băng Tuyền lười biếng nằm trên giường nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ. Gió thổi nhè nhẹ từng cơn mát mẻ, lá cây cuốn theo gió xào xạc.
16 “Lão gia…” Nhị phu nhân và tam phu nhân vừa vào phòng khách, thấy Thủy Toa Lâm đang nổi trận lôi đình. “Sao thế? Quản gia?” Nhị phu nhân nhìn lướt qua Thủy Toa Lâm rồi quay sang phía quản gia.
17 Vốn phủ thừa tướng ở gần hoàng cung trong kinh thành, nhưng từ khi lão thừa tướng từ quan về ở ẩn, không màng chính sự triều đình thì phủ đệ chuyển tới bên bờ sông Thanh Lăng ngoại thành.
18 “Tiểu thư, người đang làm gì vậy?” Hương Hàn mang bát cháo nấm tuyết* đi vào, thấy Thủy Băng Tuyền đang ngồi trước bàn. Thủy Băng Tuyền không trả lời câu hỏi của Hương Hàn, chỉ tỉ mỉ vẽ tranh.
19 Edit: BoringrainThủy Băng Tuyền mang theo Hương Hàn chậm rãi đi trên đường, vừa nhìn ngắm người đi lại , vừa đánh giá các cửa hàng hai bên. Ở đây vậy mà thương nghiệp rất phát triển, thương nghiệp phát triển nghĩa là cuộc sống của người dân cũng ổn định theo.
20 Edit: BoringrainThủy Băng Tuyền cầm lấy khăn tay Hương Hàn đưa cho, khẽ lau miệng rồi mới ngẩng đầu lên nhìn người tự xưng là “Giang mỗ” đang đứng cạnh nàng.