1 Thái y hiện thời đang rất oán hận. Oán hận cùng cực a. Bất luận là ai, giữa đêm hôm khuya khoắt, lại là mùa đông rét mướt, bị lôi từ trong chăn ra chỉ sợ đều sẽ phát hỏa, thế nhưng kẻ hạ lệnh lôi hắn ra khỏi chăn lại là đối tượng tuyệt đối không thể phát hỏa – hoàng đế đại nhân.
2 Thái y nguyên lai không phải là thái y, hắn chỉ là có một vị sư phụ là thần y tiếng tăm lừng lẫy, nói đến sư phụ của hắn a, đảm bảo khuê nữ thiếu phụ trên giang hồ đều sẽ nghiến răng nghiến lợi: Hỗn đản, ngươi đường đường đường là một nam nhân, sao lại không biết xấu hổ cùng một đám cô nương đoạt nam nhân?? Ngươi đoạt một người không nói làm gì sao lại vơ về cả một đống thế kia?? Tốt xấu gì cũng phải lưu lại cho chúng ta vài tên dễ nhìn chứ??Đáng giận hơn chính là, vô luận là đám thanh niên khôi ngô, anh tuấn mới bước vào đời, hay đám đại thúc phong nhã hào hoa, sự nghiệp rực rỡ như mặt trời buổi trưa, hắn sống chín đều không ngại, vơ tất.
3 Hôm nay trời vừa sáng, thái y đã tới thái y viện làm nhiệm vụ, vừa mới bước vào cửa đã bị tỳ nữ của Tam Nhi công tử lôi đi. Cô tỳ nữ khóc đến lê hoa đái vũ, nói rằng Tam Nhi công tử không giảm được sốt, đã hôn mê bất tỉnh rồi.
4 Chuyện của Tam Nhi công tử, Thái Y đại để nghe được từ tỳ nữ của hắn. còn có mấy lão thái y ở thái y viện, râu tóc bạc phơ, lão nhân niên kỷ tuy lớn nhưng sức khỏe cùng dỏe dai vẫn hơn thanh niên trai tráng đến ba phần.
5 Đi ngang qua hồ nước trong hoàng cung thì xa xa đã thấy hoàng hậu cùng Lương phi đi tới, thái y, thái y vừa từ cung của Tam Nhi công tử đi ra, tâm tình có phần vi diệu, tựa như vợ bé, thê thiếp nhìn thấy chính thê của tướng công, thế là thuận thế vòng ra phía sau giả sơn tránh mặt.
6 Một con bồ câu béo mập phành phạch đập cánh, hướng Thái Y bay tới, Thái Y lập tức nhấc tay, vừa kịp ngăn con bồ câu bổ nhào vào mặt. Hắn mở thư, vừa nhìn, mặt trên chỉ có hai chữ rồng bay phượng múa:Đến ngay!Thái Y cười khổ, có thể viết một bức thư như thế này cũng chỉ có mình y, thời gian địa điểm, nhân vật, sự kiện, cái gì cũng không có.
7 Thần Y sư huynh giống hệt như đại di nương, lúc tới thì ồn ào náo động, làm cho người ta ồn ào muốn chết, có đuổi cùng đuổi không đi, lúc không ở thì làm cho người ta tâm phiền muộn, nhưng có cầu cũng cầu không được.
8 Một ngày dương quang xán lạn, thái y đi ngang qua ngự hoa viên, vô tình gặp thái phó, thái phó cười tủm tỉm, giữa ngày đông giá rét phe phẩy chiết phiến trong tay, cười đến mức thái y toàn thân lông tơ dựng đứng.
9 Ngày mai định từ chức, ngày hôm nay lại gặp chuyện không may. Tam Nhi công tử trúng độc, mệnh treo chỉ mành. Thái Y đang ở biệt cư ngoại thành Đông ngồi uống rượu với Thần Y sư huynh cũng không thoát được, bị ám vệ túm cổ lôi về, sau đó cùng một đống lão thái y chen chúc trong một căn phòng, lần lượt bắt mạch cho Tam Nhi công tử.
10 Thế nên ngươi mới tới đây tìm ta?” Thần y sư huynh thần tình thản nhiên hời hợt, nhìn không ra hỉ nộ, từ xưa đến nay, thái độ sư huynh càng thế này, Thái Y lại càng căng thẳng khẩn trương.
11 Thần Y xưa nay kiêu ngạo đã thành quen, kể cả hoàng đế cũng chả là cái đinh gì, không hành lễ, không quỳ thỉnh an, liếc liếc mắt nhìn, mặt nhăn mày nhìu, sau đó đuổi hoàng đế ra ngoài , lý do chính là: “Nhìn cái mặt ngươi đã muốn bóp chết tiểu tình nhân của ngươi rồi.
12 Hôm nay khi Thần Y cùng Thái Y tới khai dược cho Tam Nhi công tử, đã gặp thái phó tới thăm tam đệ. Thái phó tuổi còn trẻ, dung mạo anh tuấn, lại học thức uyên thâm, chỉ với khuôn mặt kia thôi đã gây cho Thần Y ấn tượng vô cùng tố, hai người trò chuyện vô cùng ăn ý, Thái Y thì trái lại, một bên cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Tam Nhi công tử, thở dài: ai, Tam Nhi a, đại ca nhà ngươi quyến rũ sư huynh nhà ta!!Tam Nhi còn đang hôn mê, bất tỉnh nhân sự.
13 Thái Y tỉnh, thế nhưng tỉnh rồi hắn lại nghĩ thà rằng cứ hôn mê còn tốt hơn. “Tỉnh?” Quốc cữu cười tủm tỉm nói. “Không, ta mộng du đó. ” Thái Y nói, sau đó nhắm mắt giả chết.
14 Thái Y bị nhốt trong phòng gia,dựa người vào tường, ngồi đờ ra, người cứu mạng hắn sao còn chưa xuất hiện đi? Đừng nói là y căn bản vẫn chưa phát giác ra mình mất tích?Thái Y nghĩ tới khả năng này, bất giác thở dài ai oán.
15 Dùng chìa mở khóa, Thái Y tự kiểm điểm lại bệnh tư duy theo quán tính của mình, ai nói mở khóa cứ phải dùng mấy cách thô bạo kia, cứ dùng cái chìa mở là tốt rồi…“Đi.
16 “Hỗn đản…” Quốc cữu bị treo ở trên tường, chỉ có thể thấp giọng mắng. Bị tống vào miệng cả một bình xuân dược, dược tính phát tác vừa nhanh vừa mạnh, quốc cữu khó nhịn đành kẹp chặt hai chân ma sát, thế nhưng bộ vi dưới rốn ba tấc kia lại càng ngày càng phát ra lửa nóng.
17 Bị Thần Y túm trở về Đông Giao biệt cư, tiếp bị bị túm cổ quăng lên giường. “Cởi” Thần Y khoang tay trước ngực, lạnh lùng nói. “A!” Thái Y sửng sốt , người bị hạ dược là hắn chứ không phải sư huynh nha, hắn vì sao lại….
18 Thái Y khẽ mở mắt ra, Thần Y nằm ở trên người hắn, tóc đen rối tung xõa xuống, chạm vào mặt hắn. mang theo một cỗ mát lạnh. “Sư huynh?” Thanh âm của Thái Y đã mất đi cao độ, bởi vì một trận khô nóng dưới thân mà nhất thời tăng thêm tình sắc.
19 Thấy không sai biệt lắm, Thần Y rút tay trở về, lần thứ hai thâm nhập vào hậu huyệt của Thái Y, một bên hôn lên bờ môi đang khép hờ của hắn. Tiểu huyệt không kháng cự như ban nãy, xấu hổ mà bẽn lẽn tiếp nhận đầu ngón tay tiến vào, cứ thế, Thần Y từ từ đùa bỡn nơi địa phương nhạy cảm, vừa ấn vừa nhu, thậm chí chỉ tao lộng duy nhất một địa phương, Thái Y quả tình chịu không nổi, ô ô lên tiếng cầu xin, vừa đau đớn khó chịu, lại vừa như đang đắm chìm trong cực lạc, dưới thân càng ướt thành một mảnh.
20 Khi Thái Y tỉnh lại thì đã là buổi chiều, thái dương ngả về Tây, hắn một mình nằm ở trên giường, thừ người ra. Trên người truyền đến từng trận nhức nhối cùng bủn rủn, còn có nơi nào đó mơ hồ đau.