1 Đứng ở trước cửa phòng khám “Như Ý khoa phụ sản”, Tạ Giai Hinh cảm nhận được những lời này thật sâu sắc. Sắp qua tuổi 25 mà nàng vẫn là xử nữ, sắp lần đầu tiên bước vào khoa phụ sản.
2 Anh, em ở bên này!” Khoảng giữa trưa, Lâm Thư Hoằng đi vào một nhà hàng cơm Tây, chỉ thấy em trai Lâm Duy Chí ngồi ở vị trí bên cửa sổ, nét mặt toả sáng, trên mặt như là viết ” Ta muốn cưới bà xã” – Năm cái chữ rất to.
3 Sáng cuối tuần, Tạ Giai Hinh lần thứ ba đến Như Ý khoa phụ sản khám bệnh, từ lần “sự kiện BVS” đó, nàng đối với Lâm Thư Hoằng có một loại tình cảm kính trọng và ngưỡng mộ.
4 Khoác áo vest, Lâm Thư Hoằng nhìn hình mình trong gương coi như vừa lòng, nhưng cũng không quá cao ngạo. Hôm nay ngày là em trai đính hôn, đặt tiệc trưa ở khách sạn 20 bàn.
5 Nhìn chằm chằm vào màn hình di động, Lâm Thư Hoằng bất tri bất giác ngây ngốc, không phải đã sớm quyết định buông tay sao? Vì sao vừa nghe đến giọng của nàng lại dao động?Gần một tháng không gặp, trong đầu hắn thường xuất hiện âm thanh cùng ảo giác, thường tưởng tượng nàng đột nhiên chạy tới tìm hắn.
6 Một người nào đó đang chờ mong, một người nào đó đang mừng thầm trong bụng. Khi bọn họ ăn được nửa bữa cơm trưa, Tạ Giai Hinh ánh mắt gian tà, ngữ khí nhẹ nhàng nói: ” Vì xử phạt anh hiểu lầm em, không tìm em nghe giải thích, cho nên em quyết định muốn… chơi đùa với Tiểu Lâm một chút!” (trời ơi ta té ghế rùi =]]]]]]]]]] bội phục, bội phục)” Cái… cái gì?” Lâm Thư Hoằng lập tức bị sặc nước, kích động đến nỗi không thể hô hấp bình thường được.
7 Người ta nói nhà vệ sinh nữ là nơi lời đồn đại truyền bá nhanh nhất, cũng là nơi dễ dàng gặp được tình địch nhất. Đúng như dự đoán, Tạ Giai Hinh vào WC nữ không bao lâu, mới đang tô lại môi son, chợt nghe bên tai tiếng giày cao gót hằm hằm sát khí, cáchh… cách… cách…” Này!” Thạch Hiểu Vi dựa người vào tường, hai tay khoanh trước ngực càng hiện rõ vẻ đầy đặn của vòng một.
8 Trưa cuối tuần, trên bàn ăn Tạ gia bày la liệt các món ngon. Ba người phụ nữ bận rộn đi đi lại lại trong nhà bếp, giống như vương tử sắp đến, chuẩn bị chu toàn cũng không quá.
9 Đều là vào lúc tám giờ tối, đều hẹn ở quán cà phê gần đấy nên Tạ Giai Hinh chỉ cần đi bộ mười phút là đến. Khi đẩy cánh cửa thủy tinh ra thì cô thấy hai người đàn ông đều đã đến, đang ngồi đối diện nhau ở hai bên bàn, giống như là cách nhau một ngọn núi vậy.
10 Tạ Giai Hinh cũng không gặp ác mộng, tỉnh lại ở trong lòng người yêu, cảm giác giống như là được sinh ra một lần nữa, hôm qua đã là hôm qua, hôm nay là một ngày khác rồi.