21 “Đã thế, ta cũng sẽ giữ lời hứa của ta” Thần Y nói“Lời hứa nào?” Thái Y vội vàng hỏi. Thần Y chỉ cười cười, đứng dậy, bưng bát đi: “Đã quên thì coi như không tính, ly khai hoàng cung đi, theo ta khứ giang hồ.
22 “Đã thế, ta cũng sẽ giữ lời hứa của ta” Thần Y nói“Lời hứa nào?” Thái Y vội vàng hỏi. Thần Y chỉ cười cười, đứng dậy, bưng bát đi: “Đã quên thì coi như không tính, ly khai hoàng cung đi, theo ta khứ giang hồ.
23 “Đã thế, ta cũng sẽ giữ lời hứa của ta” Thần Y nói“Lời hứa nào?” Thái Y vội vàng hỏi. Thần Y chỉ cười cười, đứng dậy, bưng bát đi: “Đã quên thì coi như không tính, ly khai hoàng cung đi, theo ta khứ giang hồ.
24 Qua vài ngày, độc của Tam Nhi đã giải xong, án tử tra xét, Hoàng Hậu chủ động nhận tội. Hoàng đế vì nể tình cảm phu thê, mới đem nàng biếm vào lãnh cung, thế nhưng hoàng hậu thỉnh cầu cũng hoàng đế nói chuyện, đêm đó hai người hòa đàm, cuối cùng, Hoàng Hậu bị biếm làm thứ dân, ly khai hoàng cung.
25 “Sư huynh, ngươi đã tới tổng đàn ma giáo bao giờ chưa?” Thái Y vừa xuất môn thì đã bị Sư Phụ bán đứng, sung quân tới Thái Y Viện làm Thái Y, chưa từng đi ra ngoài du lịch, Thần Y xuất môn sớm hơn hắn ba năm, mấy năm nay vẫn hành tung bất định, đi đây đó cũng nhiều, chỉ là không biết y cùng ma giáo có liên hệ gì không.
26 Ảnh vệ nguyên bản vốn là một sát thủ, đã từng kinh qua những ngày đao khẩu liếm huyết, chẳng biết sống chết ngày mai thế nào. Sau hắn đi ám sát một nữ nhân, nhưng thật đáng tiếc, thất bại.
27 Thần Y cái gì cũng tốt, chỉ có điều độc mồm độc miệng , Thần Y cái gì cũng tốt, nhưng mà mắc bệnh trông mặt đoán người, Thần Y cái gì cũng tốt, chỉ là chữ viết xấu không lời nào tả xiết…Ai, ở trên cũng chỉ là mấy lời làm nhảm thôi ~~Trên giang hồ, ai ai cũng biết Thần Y tên là Diêm Vương Kiến (gặp Diêm Vương).
28 Sáng sớm hôm nay, Thái Y tỉnh lại, vừa mở mắt ra đã thấy Thần Y ngẩn ngơ nhìn hắn, lập tức bốn mắt nhìn nhau, hai người đều không chớp mắt. “Sư huynh!” Thái Y nhỏ giọng muốn hỏi hắn có chuyện gì.
29 Tới biên cảnh rồi, liền tới gặp Tướng Quân lão nhị của phủ Thừa Tướng. …“Ngươi nói Tam Nhi là tự nguyện theo tên cẩu hoàng đế đó?” Tướng Quân trừng “Mắt Hổ”, “Tay Gấu” tức giận đập bàn.
30 Thần Y cùng Quân Sư chơi cờ, Thần Y quân đen, Quân Sư quân trắng, chung cuộc, quân trắng sớm áp đảo toàn cục, thế nhưng chỉ vây mà không công, quân đen bị chặt đứt đội hình, khó có thể tính kế, chỉ có thể giãy dụa.
31 Khi hai người ly khai quân doanh, Thái Y vẫn nhiều lần căn dặn Quân Sư phải theo đơn thuốc do sư huynh khai, đều đặn uống thuốc, y sẽ trở lại kiểm tra.
32 Xong Tiền Nhiệm Giáo Chủ, giờ ta nói tới Đương Nhiệm Giáo Chủ, người giữ ngôi vị Giáo Chủ hiện nay chính là đệ tử duy nhất của Tiền Nhiệm Giáo Chủ, lúc mới bước vào sư môn là một tiểu suất ca mặt mày trầm ổn, đến lúc xuất môn thì lại trở thành một tên tiểu tử điên điên khùng khùng.
33 Tiểu Giáo Chủ khống chế võ công của tiểu sư thúc, tịch thu mấy thứ chai lọ linh tinh hắn mang theo, đem y giam lỏng. Bị nhốt nửa tháng, tiểu sư thúc phát điên luôn, đập vỡ tất cả đồ đạc trong phòng, túm cổ áo Giáo Chủ, rống lên: Ngươi thả lão tử ra!Giáo Chủ dùng ánh mắt ôn nhu mà đau thương vô hạn nhìn tiểu sư thúc, nói: Ngươi không nên trở về, nếu đã về, thì đừng hy vọng có thể ly khai!Tiểu sư thúc cả giận, nói: ở chỗ của ngươi, ngay cả một tên thủ vệ cũng không thèm đưa mắt nhìn ta, vừa thấy ta liền bỏ chạy, không có nam nhân lão tử sống không nổi!!!Nói thừa, Giáo Chủ đã sớm hạ lệnh, ai dám nhìn thẳng vào tiểu sư thúc lập tức bị móc mắt, chứ đừng nói tới dám cho y câu dẫn.
34 Hàng năm, vào ngày giỗ của tiền nhiệm Giáo Chủ, tiểu sư thúc đều sẽ trở về, nhìn thấy Giáo Chủ cũng chỉ nhàn nhạt hỏi một câu hảo, chỉ thế cũng khiến Giáo Chủ vui suốt ba ngày, khóe miệng không sao hạ xuống được, buổi tối sẽ chạy tới phòng của tiểu sư thúc, bổ nhào vào người y.
35 Đêm đó Thái Y cùng Thần Y lần theo mật đạo sau núi về tới tổng đàn ma giáo. “Sư huynh a, ngươi nói vì sao ma giáo cứ đời đời phải ở tại mấy cái chỗ chó ăn đá gà ăn sỏi thế này huh??” Thái Y khi cùng Thần Y đi men theo con đường nhỏ, nhịn không được hỏi.
36 Ngày tiếp theo, mắt hai người đều thâm quầng, vẻ mặt uể oải, nhìn quanh bốn phía, một đám giáo chúng vành mắt đồng dạng đen thui, ngáp ngắn ngáp dài tuần tra đi ngang qua.
37 Hai người cứ thế, mắt mở trừng trừng, nhìn Giáo Chủ hết sức ôn nhu lột vỏ bỏ hạt, đút cho Sư Phụ ăn hết cả một đĩa nho to đùng, sau đó mới lưu luyến đi ra, lưu lại thầy trò ba người nói chuyện.
38 Được giáo chúng dẫn đường, hai người đã tới được Bất Tư Nhai trong truyền thuyết. “Người nọ ở dưới đáy Bất Tư Nhai. ” Giáo chúng chỉ chỉ ngón tay xuống vách núi mây khói lượn lờ, nói.
39 Hai người đi theo Lan công tử, tới trúc lâu hắn ở bấy lâu nay, một tòa lâu hai tầng, thanh nhã giản đơn, cũng chỉ có một mình hắn ở. Thần Y bắt mạch, thăm bệnh , còn kiểm tra gân tay đã bị cắt đứt của hắn, tuy rằng đã được nối lại, nhưng lại làm không cẩn thận, bây giờ không thể nâng được vật nặng, nếu không khí mạch lập tức bị phá, võ công tẫn phế.
40 Trở lại ma giáo, trời cũng đã tối, hai người chậm rãi thả bộ ở hoa viên, đêm nay ánh trăng minh lượng, một vầng trong trẻo treo giữa bầu trời, bầu không khí thực hảo a.
Thể loại: Xuyên Không, Khoa Huyễn, Nữ Phụ, Ngôn Tình
Số chương: 50