1 Vào ngày thành thân năm ấy, vốn là ngày vui là sự việc vui, thế mà ngay vào hôm đó, tân lang lại nhận được hoàng lệnh xuất chinh đến biên cương bình loạn, chưa kịp cùng tân nương động phòng hoa chúc.
2 Dưới ánh nắng gay gắt giữa trưa, Ứng Trị nhận mệnh lệnh của Phụ Hoàng tiến cung, hoàn toàn không hiểu chính mình làm sai chuyện gì? Mang một bụng đầy oan khuất căn phẫn đầu đội nắng tiến cung.
3 Phi Hà! là một nữ tử hiểu lễ nghĩa, nếu không bị Lưu Thuận Nghiêu làm đến quá mức thương tâm, nàng sẽ không mất đi lý trí cùng Ứng Trị tạo ra sóng gió hủy đi danh dự chính mình.
4 Sáng sớm tỉnh lại, ta phát hiện Đổng Phi Hà không có ở cạnh bên người, ta hoảng sợ nghĩ đến nàng trong đêm qua vừa bị ta “Tàn phá” đã sợ nàng sợ hãi bỏ trốn, cho nên vội vàng đứng lên không ngừng tìm kiếm.
5 Ta chờ nàng ngồi xuống, ngón tay thon dài khẻ động, bắt đầu tấu đàn, khúc đàn mang theo gia điệu ai oán ưu thương. Khóe miệng nàng hơi hơi run rẩy ──Trước đây Nàng vốn nghĩ nếu cùng Ứng Trị ở cùng một chỗ, cùng nhau trải qua sinh hoạt trong cuộc sống nhất định sẽ rất khổ sở, như đã mấy ngày trôi qua, mấy ngày nay nàng luôn cùng hắn ở chung một chỗ, nàng hoàn toàn không cảm thấy nổi thống khổ mà ngược lại nàng cảm nhận thấy hành vi của hắn đối với nàng cũng không có gì gọi là không thoải mái.
6 Xe ngựa rời đi ven hồ, di chuyển hướng miếu trên đường khách hành hường càng lúc càng đông. Hạ nhân đi đến gần xe ngựa bẩm báo, phải lẳng lặng đợi chốc lát, Ta mới chậm rãi mang theo Đổng Phi Hà đi ra.
7 Nước nóng hòa cùng nước lạnh tạo ra dòng nước ấm ấm vây quanh thân hình nàng. Nàng chỉ có thể không ngừng mang khuôn mặt lẻn vào trong nước, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mặt nước, cuộn mình lại tay chân ôm lấy thân thể, bộ dáng nàng lúc này giống như một con tôm nhỏ đã bị luộc ửng hồng.
8 Hôm nay, ngày đầu tiên ta vào triều phục chức sau những ngày được nghỉ phép do kết hôn, ta có chút không yên lòng, ta cùng Đổng Phi Hà vừa trải qua những ngày du ngoạn tràn đầy vui vẻ, ta cùng nàng dạo chơi khắp nơi vui đùa tựa như đứa nhỏ giờ chưa thể thu tâm trở về.
9 Khi Ta giải quyết xong chính vụ, liền lập tức quay trở về Vương phủ đó dường như đã thành thối quen từ sau ngày ta cưới nàng. Hỉ Quý thấy Gia trở về, cười hì hì mật báo: “Gia, hôm nay Vương phi tự tay làm cơm, đều làm những món Ngài thích, đang chờ Ngài trở về nhấm nháp, xem ra Vương phi không phải chỉ quan tâm Gia mà là rất quan tâm coi trọng Gia!” Ta ngạc nhiên “Thật không?” Ta vội vàng bước nhanh vào trong đã thấy Đổng Phi Hà đang bố trí thức ăn ra bàn, bộ dáng ôn nhu đang bận rộn vì ta mà chuẩn bị cơm, tâm ta không khỏi giao động.
10 Mấy ngày sau, dân chúng toàn Kinh Thành lại một lần nữa náo nhiệt chạy ra hai bên đường lớn xem Tam Vương gia mang theo đội ngũ nhân mã “Oanh oanh liệt liệt” rời đi.