1 Giang Phong Duệ cực ghét đêm tối. Đối với đêm tối anh có một kí ức vô cùng thê thảm cho nên điều anh hận nhất chính là không thể nào làm cho nó vĩnh viễn biến mất.
2 “ Này, cô làm sao vậy?” Anh tức giận nhìn cô, người bị hút máu là anh nhưng sao cô lại bày ra vẻ mặt giống như người bị cắn là mình thế chứ?“ Anh là………con người.
3 Cô là hỗn huyết loại. Mặc dù có khả năng tự phục hồi nhanh chóng giống như trường sinh loại, nhưng tuổi thọ lại chỉ tương đương với con người, ước chừng lâu nhất cũng chỉ có thể sống hơn trăm năm.
4 Buổi sáng hôm sau, cô ngồi trên bệ cửa sổ, mặc áo sơ mi trắng của anh đưa cho, lộ ra đôi chân thon dài mê người, môi anh đào ngậm lấy vành cốc, uống từng ngụm, từng ngụm nước cà chua.
5 Chuyện gì xảy ra vậy?Cảm giác được lưng mình bị thân thể một người đàn ông đè lên, nhưng Quan Ny Vi tuyệt không cảm thấy nặng nề hay ghét bỏ, chỉ cảm thấy kinh ngạc cực độ.
6 “ Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ không để cho anh gặp nguy hiểm. ” Cô một lần nữa lẩm bẩm bảo đảm, trong lòng không hiểu sao lại thấy nhộn nhạo. “ Cô đừng mạnh miệng, trước tiên dưỡng tốt than thể của mình đi rồi hãy nói.
7 “ Lại ăn kem?” Anh cau mày. “ Như vậy mà dạ dày cô không có vấn đề gì sao?”“ Dạ dày của chúng tôi không y như của loài người. ” Cô cười ngọt ngào, cầm thìa lên đào một miếng đưa vào trong miệng.
8 Trong phòng khách, một hồi tĩnh lặng, lát sau, Giang Phong Duệ mới quay đầu lại, nhìn Quan Ny Vi. Cô đang ngậm thìa trong miệng, nhìn anh, đôi mắt trong suốt ngập nước, môi hơi hé, cười như không cười.
9 “ Tại sao có thể có cô gái xinh đẹp đến vậy? Ông chủ ngày ngày cùng cô ấy ở chung một chỗ, như hình với bóng, thật là có diễm phúc a. ”“ Cái gì diễm phúc?” Một giọng nói bén nhọn vang lên.
10 Dưới sự thúc giục của Quan Ny Vi, cô gái mang theo đầy bụng nghi hoặc, nói cảm ơn, rồi xoay người đi vào trong nhà. Kết quả, Giang Phong Duệ vẫn mờ mịt như cũ.
11 “ Anh đang nghĩ gì vậy?” Dung nhan tuyệt sắc đột nhiên xuất hiện trước mắt, thật đúng là đến rất gần anh, gần đến nỗi anh có thể dễ dàng ngửi thấy hương thơm toả ra trên người cô.
12 Nhìn anh có vẻ phiền não. Từ dòng sông chỗ công viên về đến nhà, Giang Phong Duệ không hề nói câu nào, ăn xong cơm tối liền một mình vào phòng sách, làm bạn cùng máy tính và công việc.
13 Đêm Khuya. Hôm nay là trăng khuyết, nó đang tỏ ánh sáng trắng nhưng lại pha chút sắc hồng nhợt nhạt mờ ảo. Nếu là bình thường Giang Phong Duệ nhất định sẽ chú ý đến sự khác lạ đó nhưng ngay lúc này đây anh chỉ một lòng lo lắng cho Nhược Du sợ cô nhất thời không chú ý để xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
14 Ngón tay thon gọn hướng đến lồng ngực Robert đỉnh lên một chút máu liếm vào trong miệng. “Máu của ngươi thật sự uống không ngon chút nào. ” Cô thản nhiên bình luận.
15 “Mẹ, Vi Vi đau……. thật đau……”“Vi Vi đừng sợ, rất nhanh xe cứu thương sẽ đến, mẹ dẫn con đi gặp bác sĩ, đến lúc đó sẽ không đau nữa, con đừng sợ, đừng sợ….
16 “Tôi không có tức giận, tôi chỉ là…. ”. Giang Phong Duệ cảm thấy khó chịu, đứng đậy quay lưng về phía cô. Anh cũng không hiểu tại sao mình lại như thế, theo lý mà nói, cô cứu Nhược Du một mạng anh nên cảm ơn mới phải, nhưng khi nghĩ lại hành động bất chấp nguy hiểm của cô anh không nhịn được liền tức giận.
17 Anh phải tìm được cô!Nhìn Quan Ny Vi bị người đàn ông khác mang đi trước mặt mình, Giang Phong Duệ chỉ muốn nổi điên, không để ý đến hiện trường hỗn loạn, vội vàng xông ra ngoài.
18 Trải qua ba ngày tịnh dưỡng, Quan Ny Vi gần như đã hoàn toàn bình phục vì thế Giang Phong Duệ mới có thể an tâm quay về công ty, không ngờ kết quả lại là hù dọa một đám chủ quản cao cấp trong phòng họp.
19 “Kế tiếp cô muốn đi đâu?”. “Đây đi. ” Quan Ny Vi chỉ vào sổ tay du lịch. “Tôi nghĩ nơi này chơi sẽ rất vui”. Giang Phong Duệ đi qua nhìn mới phát hiện cô chỉ là một khu vui chơi.
20 Nhất định là có vần đề!Giang Phong Duệ kéo Đinh Nhược Du tới bãi đỗ xe sau đó lái xe rời khỏi tòa nhà, suốt quãng đường mặt anh đầy vẻ trầm tư. Lúc anh đi sắc mặt Quan Ny Vi tái nhợt lạ thường cộng với thái độ mất tự nhiên như muốn che giấu điều gì của cô còn có sự đau đớn đó, tất cả những biểu hiện ấy dường như không phải cảm ứng được Robert sẽ đến mà là do nguyên nhân khác!?Nhưng rốt cuộc nguyên nhân đó là gì thì anh vẫn chưa thể nào nghĩ ra? Mấy ngày qua, anh tiêm máu cho cô đâu có chuyện gì xảy ra thế nào hôm nay lại kỳ quái như thế?Hình như có chỗ không đúng?Lúc trước tôi cảm thấy cắn sai người nhưng thật ra lại cắn đúng rồi.