1 Năm nay mùa đông tại Lê quốc có vẻ đến sớm hơn mọi năm nhỉ, Hứa Nặc cảm khái, hôm qua vẫn còn đang đắp chăn ấm, hôm nay đã có chút lạnh rồi.
Hứa Nặc nói chăn kỳ thực cũng chỉ là ruột bông cũ nát trên giường, sau đó được trùm một lớp vỏ mà thôi.
2 Thực ra Hứa Nặc ngủ cũng không ngon lắm, cảm thấy trong mộng vô cùng loạn, cảnh tượng người ngựa kiếp trước cứ không ngừng tuần hoàn tái diễn, Hứa Nặc vô lực cải biến, nhìn mình cứ một lần lại một lần biếm lãnh cung, một lần lại một lần chết đi, đến cuối cùng tất cả đều chết lặng.
3 Thái hậu vừa đi, đám phi tần phía dưới có chút nhịn không được.
Ninh thục phi đứng mũi chịu sào: "Hoàng hậu sau này nhớ phải cẩn thận nhiều hơn nữa, trong cung này nhiều quy củ, nói không chừng chớp mắt liền.
4 Chờ sau khi Thẩm Dập Luân uống xong một chén trà, Hứa Nặc cuối cùng không nhịn được:
"Hoàng thượng có chuyện gì không?"
"Không có. "
Khóe miệng Hứa Nặc giật một cái, đã nhận ra, nếu không sẽ không nhàn nhã như thế.
5 Thẩm Dập Luân cứ như vậy đứng nhìn y một hồi mới nói:
"Hoàng hậu đang xem gi thế?" Nói xong đi tới ngồi xuống bên người Hứa Nặc.
Hứa Nặc bị dọa đến thiếu chút nữa nhảy dựng lên, người này đi bộ đều không có âm thanh sao! Lại còn thình lình nói!
Mặc dù nội tâm rất bi phẫn, Hứa Nặc vẫn bình tĩnh trả lời:
"Chỉ là một cuốn truyện dân gian thú vị mà thôi.
6 Lời vừa nói ra, Lệ phi đứng mũi chịu sào mềm nhũn hai chân, quỳ trên mặt đất cầu xin tha thứ:
"Nương nương thứ tội! Thần thiếp lỡ miệng, nhưng thần thiếp không phải cố tình, cầu nương nương khai ân!"
Những người còn lại cũng đều cúi đầu, không dám nói đỡ cho Lệ phi, sợ bị liên lụy, cũng chỉ có Ninh thục phi kiêu căng không chịu thua, còn có hiền phi ngay từ khi mới đến đã lạnh nhạt.
7 Hứa Nặc cũng không ở Ngự Hoa viên ngẩn ngơ lâu lắm, nói thật đi dạo không được vài phút liền cảm thấy đói bụng.
Hứa Nặc trở lại trong cung ăn một chút điểm tâm lấp bụng, sau đó đi tới trước bàn bắt đầu tự vấn nhân sinh.
8 Hứa Nặc cẩn cẩn dực dực đi tới:
"Hoàng thượng, người đây là muốn làm gì?"
Thẩm Dập Luân mỉm cười phá tan mong đợi của Hứa Nặc:
"Trẫm đương nhiên là ở chỗ này phê tấu chương.
9 "Được rồi, không cần quỳ, đứng lên đi. " Thẩm Dập Luân ngồi trở lại trên ghế.
"Ta vẫn còn một chút chuyện cần hoàng thượng giúp đỡ. " Hứa Nặc cũng không khách khí.
10 Thuộc hạ của Thẩm Dập Luân chính là hiệu suất làm việc rất cao, ngay sau ba ngày khi Hứa Nặc nhờ đã báo mọi chuyện đã làm xong, chỉ chờ phân phí của Hứa Nặc.
11 Hứa Nặc đã lâu không nấu ăn nên có chút không quen, bởi vậy y đơn giản làm món cá chép om dưa.
Y trước đem cá chép cạo vảy rồi rửa sạch, mổ bụng, ở hai mặt thân cá khứa mấy đường, sau đó dùng hạt tiêu, cho chút mắm cùng một chút muối ướp một lúc.
12 Buổi tối Thẩm Dập Luân như trước ngủ cùng Hứa Nặc. Hứa Nặc có lẽ ban ngày gặp nhiều chuyện tốt quá, buổi tối thế mà mơ tới kiếp trước.
Khi đó Thẩm Dập Luân đột nhiên không hiểu sau che chở một Nhu phi, lúc ban đầu cũng không có hành động gì, kết quả một ngày hoàng thượng tức giận, một phát ban chết cho hai phi tần.
13 Hiệu suất làm việc của Trương Hòa thật kinh người. Sau khi Hứa Nặc ăn xong điểm tâm liền mang tin tức tốt đến.
"Nương nương, lão nô đã tìm xong người rồi, đảm bảo đều rất kín miệng, bây giờ đều ở trong tiểu viện được sắp xếp.
14 "Vậy được rồi, ngươi đi báo với hiền phi, bổn cũng lát nữa sẽ tới. "
"Vâng, nô tỳ xin phép cáo lui. "
Hứa Nặc nhìn Liễu Thanh đi ra ngoài, rũ mắt trầm tư mấy giây:
"Ngươi đi nới với A Ly, để nàng tới mời hoàng thượng đến Hàm Phúc cung.
15 Theo câu "Hoàng thượng giá đáo!" Tất cả mọi người hướng ánh nhìn ra bên ngoài. Chỉ thấy Thẩm Dập Luân đi ở phía trước nhất theo sau là Trương Hòa và một đám thái giám.
16 Lại nói sau khi Hứa Nặc từ Hàm Phúc cung đi ra vừa muốn rút tay khỏi tay Thẩm Dập Luân, nhưng mà y dùng lực thì Thẩm Dập Luân cũng cố sức, Hứa Nặc tức giận nhìn về phía Thẩm Dập Luân.
17 "Chủ tử!"
Mới vừa vào trong quan một nam tử trung niên liền quỳ xuống hành lễ với Thẩm Dập Luân, những người còn lại thấy thế cũng quỳ xuống hành lễ, chào theo:
"Chủ tử!"
Thẩm Dập Luân lại không để bọn họ đứng lên ngay, mà chỉ vào Hứa Nặc nói:
"Vị này sau này cũng là chủ tử của các ngươi, lời của ta và y đều quan trọng như nhau, biết không?"
Nam tử trung niên ngẩng đầu nhìn về phía Hứa Nặc ngẩn người, bất quá vẫn là cúi đầu nói:
"Vâng, từ nay về sau Triệu Tín là nô tài của công tử!"
Hứa Nặc cũng rất kinh ngạc, Thẩm Dập Luân cư nhiên cho mình làm chủ? Tuy rằng không rõ tại sao hắn lại đối tốt với mình như thế, nhưng Hứa Nặc vẫn nhận phần lễ này.
18 "Được rồi, đã quên giới thiệu cho cậu một người, các cậu khẳng định chơi thân!" Vị lớn tuổi kia chính là đầu bếp Lý hưng phấn quay đầu nói với Hứa Nặc, sau đó lại quay đầu hướng một tiểu nhị kêu:
"Qua gọi Ninh Tuyên đến đây, nhanh đi!"
Tiểu nhị vội vã chạy đi, không dám dừng chút nào.
19 Hứa Nặc bị Thẩm Dập Luân sờ nổi da gà muốn đứng lên, không dấu vết rút tay về, liền gọi Triệu Tín đến phân phó.
"Tửu lâu phải quản cho tốt, không chỉ cơm với thức ăn phải ngon miệng, gói hàng cũng rất quan trọng.
20 Ăn uống no đủ Hứa Nặc chợt cảm thấy cuộc đời thật viên mãn, trở về xoa bụng nhỏ, Hứa Nặc thỏa mãn cười.
"Ăn no?" Thẩm Dập Luân ở một bên vì y mà rót một chén trà đưa qua, Hứa Nặc thuận lợi tiếp nhận.
Thể loại: Dị Giới, Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50