1 Trong phòng, hơi thở hoan ái nồng nặc, trên giường lớn, chăn bông cao cao hở ra, che dấu kích tình mãnh liệt của đôi nam nữ, chỉ mơ hồ nghe thấy âm thanh đứt quãng mang đậm mùi tình dục.
2 "Ha ha ha-----"Trước quầy bar, có hai người đàn ông đang ngồi, một người cười to, còn người kia chính là Hoắc Lôi đang cau mày. Hai người đều mặc trang phục giản dị, chẳng qua, Hoắc Lôi cho người ta cảm giác ưu nhã nhưng không mất đi phần lãnh khốc, diễn đàn lê quý đôn giống như nước với lửa hợp thể.
3 " Không phải có một dạng người tên "bảo mẫu" của dân sao!" Cầm tiền của dân chính là để đối phó mấy cái chuyện như này. Ừ. Tìm cảnh sát là biện pháp tốt nhất.
4 Dụi điếu thuốc lá trong tay, lấy chiếc đồng hồ Rolex, rạng sáng hai giờ, Hoắc Lôi xốc chăn bông lên, xuống giường tìm quần áo của mình trong đống hỗn độn dưới sàn, thong thả mặc vào, không thèm để ý dáng người hoàn mỹ của mình đang được bày ra.
5 Đêm ngày mười lăm không trăng, một cô gái đi xe màu đen ném ba đứa nhỏ ở cửa nhà ông chủ sau đó lập tức lái xe rời đi. Đọc xong báo cáo trong tay, thư ký đưa tay lau mồ hôi lạnh, cẩn thận quan sát phản ứng của Boss đại nhân.
6 “ Hoắc tiên sinh ngài có khỏe không, chúng tôi là cảnh sát. ” “ Cảnh sát ? ” Hắn dĩ nhiên biết bọn họ là cảnh sát , mấu chốt là …… Con mẹ nó! Cảnh sát đến tìm hắn làm gì ? Sửa sang lại quần áo, đi xuống mở cửa, nhìn thấy hai khuôn mặt nghiêm túc trên tay cầm chứng kiện cảnh sát.
7 “Cậu đến làm gì ? ” Hai tay ôm trước ngực, thân thể tựa lên khung cửa , Hoắc Lôi lạnh nhạt nhìn khuôn mặt tươi cười của Tề Hiên hỏi. “ Bộ dáng cậu thật đặc biệt.
8 Bệnh viện Thiên Hòa từ trước đến nay luôn nổi tiếng, viện trưởng ở đó uy tín lại càng vang dội, từ trong nước đến ngoài nước đều đứng hạng nhất, bất kể thiết bị hay kĩ thuật làm việc.
9 "Nhịp tim bệnh nhân bao nhiêu?""Bình thường. " "Huyết áp?""Bình thường. ""Rất tốt. " Một bóng dáng quần áo màu xanh dương từ đầu đến chân, Dạ Sắc gật đầu vươn tay, tiểu y tá đưa con dao giải phẫu màu bạc đến.
10 "Oa! Thấy không, người đàn ông đẹp trai kia!""Cô không phải thích Thân chủ nhiệm ư, đừng đánh chủ ý lên hắn, trời ạ, chân của hắn thật dài, là minh tinh sao?""Mỹ nam tôi đều yêu, chậc chậc, gương mặt đó, oa ___ ___""Trời ạ! Hắn đang uống cafe đó, haaaa, cafe đó tôi mới mua hôm qua! Trời ạ! Cánh môi quá khêu gợi! Để cho tôi biến thành ly cafe đó đi!""Thành cafe thì không thể nào, thành cá mực khô có muốn hay không?""Đáng ghét, quá đáng như vậy tôi.
11 Vẫn ngôi nhà này, vẫn cái sân đó, nhưng lại hoàn toàn khác nhau, là do thiếu đi một người thân thuộc hay còn vì cái gì khác?Bốn năm trước, cô lần đầu tiên bước vào nơi này, trong lòng là cảm giác gì? Mong đợi hưng phấn ư? Nhưng.
12 "Oa —— oa!"Cau mày nhìn dòng nước đang chảy rào rào, Dạ Sắc hoài nghi vừa rồi mới nghe được một âm thanh ------ tiếng khóc. . . Hồi lâu sau lại không nghe thấy gì, dãn hàng lông mày.
13 Một thước phim điện ảnh vừa mới kết nối, tấm màn vội rơi xuống. Cánh cửa vốn yên ắng, lanh tanh lặp tức trở nên chật chội và ồn ào. Muôn hình vạn chạng những đôi nam nữ quấn quít nhau rối rít đi ra.
14 "Không được nhúc nhích, nếu như muốn sống !" Hơi thở mặc nồng ở bên tai phun ra, Dạ Sắc có thể cảm thấy rõ ràng hơi thở dốc không ổn định của người sau lưng và —— mùi máu tanh nồng nặc cùng thô bạo trong không khí.
15 Chờ sau khi tất cả đã yên tĩnh thì trời cũng bắt đầu tờ mờ sáng, Dạ sắc mệt mỏi nhìn về phía giường bệnh, trên đó có lqd một người đàn ông không biết đang ngủ lqd hay hôn mê.
16 "SHIT—— đây là cái gì !!!"Sáng sớm, ánh sáng mặt trời chiếu rọi qua khe cửa sổ thì một tiếng bạo rống trong nhà vang lên, mở ra một ngày mới cho nhà họ Hoắc.