21 Dung Tự càng lúc càng tiến lại gần. Nghê Ca không ngừng lui về phía sau.
Sau một lúc mới nghe thấy một tiếng cười nhẹ
"Em làm sao lại dễ bị chọc như vậy?"
Mẹ nó, đáng yêu chết mất!
Nghê Ca hơi giật mình.
22 Khi Nghê Ca bị Lữ Vân gọi lên trên bục, mọi người đều nhìn chằm chằm vào cô. Đầu óc cô lúc đó đều ong ong.
"Sau khi giảng xong ba buổi trước thì tôi liền nhận được bài văn mà các em dự định mang đi tham gia vào vòng bán kết.
23 Trong không khí yên lặng ba giây.
Nghê Ca có chút khẩn trương nháy mắt mấy cái, nhỏ giọng nói
". . . Không, kết quả không in sai"
"Tới đây. Đi ra ngoài" Ba Nghê giống như là có chút đau đầu, dẫn cô xuống lầu
"Đi xuống phòng khách nói chuyện"
Nghê Ca vội vã cuống cuồng theo ông xuống lầu.
24 Dung Tự nhướng mày
"Em ngủ còn mặc nội y?"
". . . . . "
Đợi vài giây không thấy cô nói tiếp, anh lại cau mày xác nhận một lần nữa
"Con gái khi ngủ đều muốn mặc nội y sao?"
".
25 Nghê Ca không hiểu, vì sao Dung Tự lại cố chấp muốn làm ba cô như vậy.
Mạnh Viện có cho cô xem qua trong truyện của Tiểu Hoàng muỗi thì ba có một tầng ý tứ khác.
26 Nghê Ca sửng sốt một chút. Tâm tình đột nhiên vô cùng tốt. Trong không khí ngập tràn bong bóng hạnh phúc.
Cô giật nhẹ vạt áo anh, nghiêm túc nói
"Cảm ơn anh trai"
Dung Tự "Hừ"
Trận đấu bắt đầu, trên màn hình lớn bắt đầu chiếu trực tiếp.
27 Nghê Ca đang xem xét từ ngữ.
Mạnh Viện "Phốc" một tiếng nở nụ cười, đầu đều chôn ở trên mặt bàn
"Học trưởng muốn cậu qua ngồi trên đùi anh ấy kìa.
28 Nghê Ca tắm rửa xong, sấy khô tóc. Sau đó ôm một cuốn sách từ đơn leo lên giường.
Cô dùng sữa tắm của Dung Tự. Trong không gian bị bịt kín, xung quanh đều là hương chanh tươi mát mà thanh nhã.
29 Dung Tự rõ ràng dừng lại một chút.
Anh cách cô rất gần, cả người sống lưng thẳng tắp, giọng nói bỗng nhiên trầm xuống:
"Sao lại hỏi như vậy?"
Nghê Ca đột nhiên có chút khẩn trương
"Em ở trong diễn đàn trường nhìn thấy rất nhiều người nói thích anh"
- ---Thì ra là vì cái này.
30 Nghê Ca từ phòng thi đi ra, ngược dòng người đi thẳng đến khu quốc tế.
Hôm nay toàn trường thi cuối kỳ nhưng cấp ba như cũ vẫn lên lớp tự học buổi tối.
31 Mặt Dung Tự gần trong gang tấc, đường nét dưới mắt nhẵn nhụi, lông mi tạo thành một bóng nhỏ.
Nghê Ca sững sờ một lúc. Hậu tri hậu giác khí nóng từ cổ lan lên hai gò má.
32 Dung Tự rống xong một câu kia liền lập tức tỉnh táo lại.
Nhưng mà chăn đã bị vén xuống.
Giường anh rất lớn. Ánh sáng đèn ngủ không hiểu lòng người chiếu không được rõ lắm.
33 Đến buồi chiều, Nghê Ca sốt càng cao hơn.
Bác sĩ đứng ở đầu giường thở dài:
“May mắn bảo cháu ở đây đợi thêm vài ngày. Bằng không mới ra viện lại phải quay trở lại tiếp rồi…Tình huống thân thể cháu quả thực quá kém.
34 Nghê Ca có chút không dám tin.
Thầy Tôn xoa xoa tay, vô cùng chính xác mà tính toán bước tiếp theo:
“Thầy hiện tại sẽ đi liên hệ cửa hàng sao chép, làm cho em một cái biểu ngữ”
Nghê Ca “……??”
“Chuyện này.
35 Nghê Ca rũ mắt xuống.
"Anh vốn không phải anh trai em"
Hơi ngừng, lại cường điệu "Lại càng không phải là ba em"
Dung Tự nhàn nhạt dựa lưng vào ghế ngồi, vẫn không nhúc nhích nhìn cô.
36 Ngày đó sau khi trở về, Dung Tự nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy không thích hợp.
Sau đó phát tin tức cho người anh em của mình "Xuyên Tử. Tôi dự cảm. Tôi khả năng có cơ hội kết hôn"
Tống Hựu Xuyên "Tin tức lừa đảo thì đừng nói với tôi.
37 0 giờ trôi qua. Ngoài pháo hoa ra. Bên ngoài mọi người bắt đầu đốt pháo lốp bốp.
Đầu óc Dung Tự ong ong, âm thanh so với tiếng súng còn dữ dội hơn.
38 Trong phòng y tế, Dung Tự đem Nghê Ca đặt tới trên giường. Sau đó lấy chai dung dịch oxy già mở ra.
Cô gái nhỏ ủ rũ. Hai cái tay nắm chặt mép giường, buông thõng mắt.
39 Nghê Ca trầm mặc ba giây.
Lật người một cái, chớp mắt liền từ cảnh trong mơ ngã về hiện thực.
Đôi mắt mở ra nhìn chằm chằm trần nhà ký túc xá.
Một giờ chiều, trong ký túc xá trừ cô ra chỉ có một người bạn cùng phòng đang lặng không tiếng động xem phim.
40 Nghê Ca buông thõng mắt, không nhúc nhích.
Động tác của anh đúng mực thỏa đáng, tính toán không nhẹ không nặng, dùng lực rất vừa vặn. Dễ dàng đem gót giày của cô rút ra.