1 Edit: Ngọc Hân
“Đậu Đậu-”
“Ừm?” Cô gái thanh xuân tên Đậu Đậu đang tập trung tinh thần ăn kem, miệng mập mờ đáp lời cô gái mặc đồng phục giống như mình ở phía đối diện – Thi Vân Hân!
“Nói cho cậu biết nhé…” Bộ dạng Thi Vân Hân thần thần bí bí, khuôn mặt trái xoan cô khẽ cong khóe môi, sau đó không nhanh không chậm nói tiếp: “Ông chú 30 tuổi rồi mà chưa kết hôn của tớ từ Paris trở lại.
2 Edit: Ngọc Hân
“Cậu biết rõ tớ ăn cái gì cũng sẽ bị béo phì, bây giờ cậu còn bảo tớ ăn kem, có phải cậu muốn tớ không được trai đẹp cua phải không?” Nhớ tới thể chất cô chỉ uống miếng nước cũng có thể mập, trai đẹp trong trường học, học trưởng đều nói cả người cô là nước, cô muốn làm bạn gái toàn lắc đầu thở dài!
Cô đáng thương lắm, đường đường là thiêm kim Thi thị, cô vẫn bị đàn ông ghét bỏ!lewuydon
“Vân Hân, thật xin lỗi! Tớ…” Tô Đậu giương đôi mắt sáng chói đầy nước nhìn que kem trên tay, sau đó lại nhìn chị em tốt trước mặt, cuối cùng cô đau lòng quyết định lựa chọn, vứt bỏ kem thích ăn nhất.
3 Sao Vân Hân có thể uy hiếp người ta như vậy chứ?
Tuyệt giao! lequydoon
Đón hộ!
Ô ô…. Vậy cô đi đón người là được chứ gì?
…….
Trung tâm sân bay.
4 Edit: Ngọc Hân
Vẻ mặt thâm tình như chim ưng đói khát, Thi Cảng Bác không chút nào giấu diếm khát vọng với Tô Đậu, chính xác bắt được cánh môi yêu kiều trơn nhẵn mềm mại của Tô Đậu, trằn trọc mút.
5 Edit: Ngọc Hân
Môi Tô Đậu mềm giống như thoa mật ong khiến Thi Cảng Bác vừa hôn thành nghiện, lưỡi dài đảo quanh khoang miệng cuốn lấy lưỡi cô chơi đùa, dây dưa, Tô Đậu bị hù ngây người, đôi tròng mắt mở lớn, đồng thời quên cả đẩy Thi Cảng Bác ra.
6 “Không ăn tiểu bạch thỏ hả?” Giọng trêu chọc từ đầu bên kia điện thoại truyền tới làm Thi Cảng Bác bất đắc dĩ mỉm cười. Từ khoảnh khắc đầu tiên nhìn thấy Tô Đậu, dục vọng của anh tăng vừa nhanh vừa mạnh, nhưng nghĩ tới năm đó Tô Đậu chỉ là một đứa trẻ Thi Cảng Bác cười ra tiếng, nói: “Không! Còn nhiều thời gian, ăn cô ấy còn nhiều thời gian mà, tôi chờ đã nhiều năm rồi, không sợ đợi thêm một khoảng thời gian nữa.
7
Từ hít thở sâu
biến thành hít từng ngụm từng ngụm không khí, điều này khiến Thi Cảng
Bác vừa tức vừa cười, cô gái nhỏ của anh sao đáng yêu vậy chứ, đáng yêu
đến mức muốn nuốt cô luôn.
8 “Vâng!” Tô Đậu ăn uống no say nên quên nửa que kem trên tay Thi Cảng Bác, nhảy chân sáo đi về phòng ngủ chính, vào phòng tắm trước rồi lại bật trở ra, đáng thương níu ống tay áo Thi Cảng Bác.
9 Giữa sườn núi Dương Minh Sơn này chỉ có nhà họ Thi, diện tích rộng rãi, trước sau rộng 30000 mét vuông, nhà lớn là 1800 mét vuông. Dọc theo nhà chính có mấy con đường nhỏ, xung quanh đường trồng các loại hoa nổi tiếng, còn có cả ngô đồng của Pháp.
10
11 “Đậu Đậu, ông giới thiệu với con. ” Dâu cả nhà họ Thi nhận được ánh mắt của bố chồng lập tức tránh đường, một bóng dáng cao gầy xuất hiện trước mặt, đó là anh cả của Thi Vân Hân, là người không ở Đài Loan, năm nay 26 tuổi, sau khi thi đậu bác sĩ thì định cư ở Washington Seattle, làm phó tổng giám đốc một tập đoàn doanh nghiệp nổi tiếng.
12 Tô Đậu cảm thấy trả lời vấn đề này có chút khó khăn, với người nhà họ Thi cô chưa bao giờ dám hi vọng xa vời, sao tham gia yến tiệc này lại biến thành buổi xem mắt? Tô Đậu níu chặt vạt áo, rồi nhìn vẻ mặt đầy hi vọng của người nhà họ Thi, khi ánh mắt chuyển sang vẻ mặt nghiêm túc lạnh lùng của Thi Cảng Bác thì cô chép miệng, yếu ớt hỏi ngược lại: “Chú hai, có thể không trả lời được không?”
“Đậu Đậu, chú hai không có ý ép em trả lời tôi, tôi thích em, rất muốn qua lại với em.
13 Edit: Ngọc Hân
Sau khi hai người về nhà, chuyện đầu tiên Tô Đậu muốn làm chính là xông thẳng vào nhà bếp tìm món cô thích nhất …. . Kem!
Thi Cảng Bác để chìa khóa xuống bàn trà, nhíu mi nhìn kem trên tay Tô Đậu, mỗi ngày cô gái này phải ăn mấy que nhưng không mập, tóm lại thân hình cô bây giờ không đẫy đà lắm, ngược lại ăn kem khiến là da cô càng non mềm, cảm giác sờ vào nhẵn nhịn như đậu hũ, vẫn khiến người ta nghiện như thế.
14 Thi Cảng Bác cầm máy đi về phía bên cửa sổ, chờ đối phương nói chuyện, tròng mắt chim ưng đen nhánh dừng ở hình ảnh phản chiếu của cửa sổ thủy tinh, Tô Đậu xấu hổ cúi thấp đầu, tay cài cúc áo, cảnh ngực đẹp dần dần bị giấu dưới lớp quần áo, ngăn trở đường cong nóng bỏng, ánh mắt thâm thúy tiếp tục quan sát.
15 Một đêm lăn lộn khó ngủ, Tô Đậu mang đôi mắt gấu mèo xuất hiện trong phòng ăn, vừa ngồi vào, mẹ Tô quan tâm hỏi: “Chuyện gì vậy? Bộ dạng ngủ không được ngon giấc, mất ngủ hả?” Cô nhỏ này không ở nhà hai ngày thôi mà, đã lạ giường rồi hả? Thế nhưng đây là nhà nó ở mười lăm năm, rời đi hai ngày sao thay đổi nhiều như vậy?
Mẹ Tô không có kiểu xem con gái như đứa trẻ muốn hắt ra ngoài, nhà này nó sống hơn mười năm, không thể so với nhà trọ chỉ ở có hai ngày, chẳng lẽ đứa bé này thật sự… Mẹ Tô không dám nghĩ tiếp, càng nghĩ càng hoảng, càng nghĩ càng sợ, đứa bé này ngày trước không phải là đứa bé chỉ biết quấn lấy bà sao.
16
17
Người yêu?
Trong đầu lập tức hiện lên một bóng dáng cao lớn, gương mặt Tô Đậu như bị lửa đốt, đối với người còn mơ mơ màng màng về tình yêu như Tô Đậu mà nói
thì cô không biết chú hai có tính là người yêu hay không, tóm lại cô rất nhớ anh, trong đầu đầy suy nghĩ về anh.
18
Thủ đô Paris, Pháp.
Tô Đậu ngồi hơn mười tiếng đồng hồ cuối cùng cũng đã tới sân bay Paris,
giờ Paris và Đài Loan chênh nhau rất xa, bây giờ Paris là buổi tối, ra
khỏi sân bay đông đúc người, Tô Đậu xách theo hành lý đón taxi, cầm tờ
giấy viết địa chỉ đưa tới trước mặt tài xế, tài xế liếc mắt nhìn sau đó
khởi động xe chở Tô Đậu đến địa chỉ đã ghi.
19 Trừng phạt…
Trong đầu Tô Đậu suy nghĩ tới trừng phạt trong miệng Thi Cảng Bác, gương mặt nhỏ bé đỏ như trứng gà chín, trong mắt Thi Cảng Bác thấy mê người, thân sĩ trong nháy mắt biến thành đại sắc lang.
20