41 Cùng lúc đó, bốn người trở về nhà riêng của mình đều không chợp mắt, thức đến khi trời sáng, thời gian vẫn im lặng xoay theo quỹ đạo, ngày qua ngày, đêm lại tới đêm.
42 Edit: Ngọc Hân
Thi Cảng Bác mặc tạp dề đàn ông xào mì, sau khi chạy bộ về anh tắm rửa rồi mới bắt đầu chuẩn bị bữa ăn sáng cho hai người, Tô Đậu thích đồ ăn Trung Quốc, còn anh thích ăn đồ Tây Âu, cho nên ngào nào cũng đều chuẩn bị hai phần ăn sáng khác nhau.
43 Thi Cảng Bác mặc tạp dề đàn ông xào mì, sau khi chạy bộ về anh tắm rửa rồi mới bắt đầu chuẩn bị bữa ăn sáng cho hai người, Tô Đậu thích đồ ăn Trung Quốc, còn anh thích ăn đồ Tây Âu, cho nên ngào nào cũng đều chuẩn bị hai phần ăn sáng khác nhau.
44 Edit: Ngọc Hân
Dù Tô Đậu có khuyên đi nữa, cũng không khuyên được Thi Vân Hân động lòng, ánh mắt dò nhìn xung quanh câu lạc bộ mờ tối, lúc này có một đôi giày Tây tiến vào cửa, vẻ mặt người đàn ông lạnh lùng, Thi Vân Hân bất chấp tất cả trực tiếp nhào về phía cửa….
45 Edit: Ngọc Hân
Dù Tô Đậu có khuyên đi nữa, cũng không khuyên được Thi Vân Hân động lòng, ánh mắt dò nhìn xung quanh câu lạc bộ mờ tối, lúc này có một đôi giày Tây tiến vào cửa, vẻ mặt người đàn ông lạnh lùng, Thi Vân Hân bất chấp tất cả trực tiếp nhào về phía cửa….
46 Edit: Ngọc Hân
“Bị…. Bị…. ” Tô Đậu không thể nào nói nên câu đầy đủ, bị đánh mông không phải là chuyện vinh quang gì cả, chuyện này bảo cô mở miệng sao đây!
“Bị cái gì? Nhốt trong phòng kín sao?” Thi Vân Hân quay đầu, không mở mắt, vô lực hỏi.
47 Cả sân bóng, gồm tất cả mọi người vào khoảnh khắc này giống như bị điểm huyệt, không thể động đậy, khi quả bóng phát ra tiếng bộp đạt được ba điểm, trong nháy mắt không khí như ngừng trôi, đồng thời tuyên bố trận đấu bóng này đã hoàn toàn kết thúc!
“Cảm ơn các thầy chỉ giáo!”
Đội học trò thua, oán trách vẫn thuộc về thầy Hướng, cố ý tổ chức trận đấu bóng rổ giữa giáo viên và học sinh này, nhưng thật ra là có ý đồ khác.
48
Cả sân bóng, gồm tất cả mọi người vào khoảnh khắc này giống như bị điểm
huyệt, không thể động đậy, khi quả bóng phát ra tiếng bộp đạt được ba
điểm, trong nháy mắt không khí như ngừng trôi, đồng thời tuyên bố trận
đấu bóng này đã hoàn toàn kết thúc!
“Cảm ơn các thầy chỉ giáo!”
Đội học trò thua, oán trách vẫn thuộc về thầy Hướng, cố ý tổ chức trận đấu
bóng rổ giữa giáo viên và học sinh này, nhưng thật ra là có ý đồ khác.
49 Xe chạy khoảng 40 phút, cuối cùng cũng tới nhà họ Thi ở giữa sườn núi Dương Minh Sơn, Thi Cảng Bác dừng xe rồi nắm bàn tay nhỏ bé của Tô Đậu đi vào ngôi nhà lộng lẫy, phòng khách rộng lớn có ông cụ Thi, mấy chú bác thím ngồi hai bên cạnh, dường như đang lựa chọn gì đó, rất hào hứng thảo luận.
50 Xe chạy khoảng 40 phút, cuối cùng cũng tới nhà họ Thi ở giữa sườn núi Dương Minh Sơn, Thi Cảng Bác dừng xe rồi nắm bàn tay nhỏ bé của Tô Đậu đi vào ngôi nhà lộng lẫy, phòng khách rộng lớn có ông cụ Thi, mấy chú bác thím ngồi hai bên cạnh, dường như đang lựa chọn gì đó, rất hào hứng thảo luận.
51 “Sao cô ta chuyển đến trường chúng ta?” Thi Vân Hân liếc mắt nhận ra cô gái Dạ Tử Đồng trên bục giảng, giáo viên đang viết tên Dạ Tử Đồng lên bảng. “Bạn học Dạ chyển trường từ trường trung học Nam Hoa tới.
52 “Sao cô ta chuyển đến trường chúng ta?” Thi Vân Hân liếc mắt nhận ra cô gái Dạ Tử Đồng trên bục giảng, giáo viên đang viết tên Dạ Tử Đồng lên bảng. “Bạn học Dạ chyển trường từ trường trung học Nam Hoa tới.
53 “Cô thật to gan, ngang nhiên để học trưởng Vũ Dương của chúng ta mất mặt, còn bị mấy bà cô thối tha bên câu lạc bộ tin học chụp được ảnh, trắng trợn đưa tin, mấy chị em, cho cô ta mấy bài học!” Bạn học nữ cầm đầu nói xong, mấy bạn học nữ đằng sau lập tức vây quanh, kéo Dạ Tử Đồng chạm vào tường, còn mấy người hung ác dùng chân đá vào bụng Dạ Tử Đồng.
54 “Cô thật to gan, ngang nhiên để học trưởng Vũ Dương của chúng ta mất mặt, còn bị mấy bà cô thối tha bên câu lạc bộ tin học chụp được ảnh, trắng trợn đưa tin, mấy chị em, cho cô ta mấy bài học!” Bạn học nữ cầm đầu nói xong, mấy bạn học nữ đằng sau lập tức vây quanh, kéo Dạ Tử Đồng chạm vào tường, còn mấy người hung ác dùng chân đá vào bụng Dạ Tử Đồng.
55 Tô Đậu và Thi Vân Hân ở bệnh viện một ngày một đêm, hôm sau thì ra viện, đồng thời quay về trường học, học bù lại những tiết học bị thiếu. Lúc nghỉ trưa, hai người tới thư viện xem tài liệu, trên đường đi bị một học trò đụng phải, trên tay có nhiều thêm một tờ giấy, Tô Đậu mở ra, trên tờ giấy viết ba chữ sân thể dục, cô nháy mắt với Thi Vân Hân, sau đó hai người làm như không có việc gì, Tô Đậu tới chỗ hẹn một mình, Thi Vân Hân đi tìm cứu viện.
56 Tô Đậu và Thi Vân Hân ở bệnh viện một ngày một đêm, hôm sau thì ra viện, đồng thời quay về trường học, học bù lại những tiết học bị thiếu. Lúc nghỉ trưa, hai người tới thư viện xem tài liệu, trên đường đi bị một học trò đụng phải, trên tay có nhiều thêm một tờ giấy, Tô Đậu mở ra, trên tờ giấy viết ba chữ sân thể dục, cô nháy mắt với Thi Vân Hân, sau đó hai người làm như không có việc gì, Tô Đậu tới chỗ hẹn một mình, Thi Vân Hân đi tìm cứu viện.
57 “Có thể không? Cháu sẽ gả cho chú hai sao?” Tô Đậu đang muốn ngủ lập tức tỉnh táo, xoay người khiến thân thể đau nhức, người run rẩy, cố gắng làm như không có việc gì giơ gò má đỏ ửng ra, tâm tình kích động cuồn cuộn cả ra bên ngoài.
58 “Có thể không? Cháu sẽ gả cho chú hai sao?” Tô Đậu đang muốn ngủ lập tức tỉnh táo, xoay người khiến thân thể đau nhức, người run rẩy, cố gắng làm như không có việc gì giơ gò má đỏ ửng ra, tâm tình kích động cuồn cuộn cả ra bên ngoài.
59 (Vì đã XO rồi nên mình sẽ để anh em nhé, trong bản convert Tô Đậu khi xưng nhị thúc khi xưng ngươi nên mình sẽ dịch theo ngữ cảnh, có thể khi gọi anh khi gọi chú nhé)
Vì đi quá vội nên trên người Khang Vũ Ninh cũng không nhiều tiền, mấy tháng nay đều bôn ba tìm việc ở bên ngoài, nhưng có một vấn đề, khi những ông chủ đó thấy cô vác theo cái bụng, đều nói cô không thích hợp làm việc, có mấy lần đã nghĩ tới chuyện trở về tìm Tô Thần Tôn, nói cho anh biết chuyện đứa bé, nhưng lần nào cũng đến cuối cùng lại không đi, khiến cuộc sống bây giờ rất túng thiếu.
60
(Vì đã XO rồi nên mình sẽ để anh em nhé, trong bản convert Tô Đậu khi
xưng nhị thúc khi xưng ngươi nên mình sẽ dịch theo ngữ cảnh, có thể khi
gọi anh khi gọi chú nhé)
Vì đi quá vội nên trên người Khang Vũ
Ninh cũng không nhiều tiền, mấy tháng nay đều bôn ba tìm việc ở bên
ngoài, nhưng có một vấn đề, khi những ông chủ đó thấy cô vác theo cái
bụng, đều nói cô không thích hợp làm việc, có mấy lần đã nghĩ tới chuyện trở về tìm Tô Thần Tôn, nói cho anh biết chuyện đứa bé, nhưng lần nào
cũng đến cuối cùng lại không đi, khiến cuộc sống bây giờ rất túng thiếu.