Cô Vợ Ngọt Ngào Của Tổng Giám Đốc Chương 43: Chương 43
Chương trước: Chương 42: Chương 42
Edit: Ngọc Hân
“Bị…. Bị….” Tô Đậu không thể nào nói nên câu đầy đủ, bị đánh mông không phải là chuyện vinh quang gì cả, chuyện này bảo cô mở miệng sao đây!
“Bị cái gì? Nhốt trong phòng kín sao?” Thi Vân Hân quay đầu, không mở mắt, vô lực hỏi. lqdon
Đêm qua, chú Đường bị quỷ sắc nhập vào người, giày vò cô suốt cả đêm, nếu như không phải nhớ hôm nay cô còn phải đến trường, hu hu… Chắc hẳn giờ này cô còn đang ở trên giường, sao đó tiếp tục lăn qua lăn lại, cô đã xin tha thứ, cái tên sói đuôi to kia còn không chịu buông tha cô, hành động quả thực muốn cô không ngừng…
“Không phải! Bị đánh mông!”
“…..”
Thi Vân Hân hết chỗ nói, chú hai trừng phạt quá nhẹ rồi, cô gái nào đó thầm oán hận.
Hai chị em Tô Đậu và Thi Vân Hân cùng cố gắng trôi qua hai tiết sau đó, đến tiết thứ ba toán học thì không nhịn được nữa, yêu cầu đến phòng y tế. Trong lòng Thi Cảng Bác biết hậu quả của hai cô gái này bị trừng phạt tối hôm qua, hơi thương tiếc, nhưng ngoài miệng vẫn không bỏ qua cho người ta: “Đi đi, sau khi tan học đến phòng làm việc của tôi bổ sung bài học!”
“À….”
“Ặc…”
Thật sự không nên bắt nạt hai cô gái nhỏ bé như vậy!
Tô Đậu dùng ánh mắt hỏi Thi Vân Hân, tan học muốn ở lại học bù hay không? Thi Vân Hân liếc mắt, cùng dùng ánh mắt đáp lại: Không muốn! Cuối cùng hai người thống nhất không tới phòng y tế, một người khó khăn ngồi xuống, một người nằm úp sấp trên bàn học ngủ.
Tiết toán này, Tô Đậu không chăm chú nghe giảng mấy, như quân nhân đào ngũ, vì đau nhức trên mông làm cô không cách nào tập trung được, mỗi một lần Thi Cảng Bác đến trước bàn hai người, dùng ngón tay vô ý gõ nhẹ lên mặt bàn, hai người mới lấy lại chút tinh thần, chờ Thi Cảng Bác vừa đi, hai người lại rã rượi như đống bùn nhão, đến nỗi nằm úp sấp trên bàn học.
Tô Đậu rất muốn nhấc tay chỉ vào người đàn ông trên bục giảng nói: Thầy Thi, em thật sự muốn đứng dậy nghe giảng bài, nhưng lời nói vừa đến bên miệng vội nuốt vào, vừa rồi không phải không có câu trả lời, cũng không bị phạt sao, tại sao phải đứng lên nghe giảng chứ? Đây không phải là muốn cho bạn cùng lớp chê cười ư? 45 phút cho một khóa bình thường mà nói thì hoàn toàn không đủ dùng, bây giờ 45 phút dài như vài thế kỷ vậy, lâu đến Tô Đậu muốn nhức đầu phát khóc.
“Phương trình này, ai muốn lên giải?”
Thi Cảng Bác nhìn xung quanh phòng học một vòng, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Tô Đậu đang ngọ nguậy, rồi mới nói: “Bạn học Tô lên giải bài!”
“……..”
Tô Đậu quýnh quáng, cả tiết học cô đều không nghe giảng, bây giờ muốn cô lên giải bài, chẳng phải là muốn cô xấu mặt sao?
“Thầy…..”
“Đi lên!” Giọng điệu Thi Cảng Bác không cho phản đối, Tô Đậu chỉ có thể ngoan ngoãn kéo lê chân cô đi lên trên bục giảng, tay cầm phấn không biết bắt đầu từ đâu, cô cứ đứng im bất động, Thi Cảng Bác thừa dịp bạn cùng lớp đều đang giải bài tập, nói khẽ bên tai Tô Đậu: “Đợi đến tiết thứ 4 xin nghỉ đến phòng y tế, tôi chờ em ở chỗ cũ.”
Tô Đậu khẽ gật đầu, rồi mới bị Thi Cảng Bác mời về chỗ ngồi, tìm bạn học khác lên giải bài tập.
Sau khi giải xong phương trình, Thi Cảng Bác đứng trên bục giảng sử dụng một phương pháp giải đơn giản hơn giảng cho mọi người hiểu, cùng lúc đó tiếng chuông hết giờ vang lên, tiết toán này cũng kết thúc trọn vẹn, đương nhiên sau đó còn vài thủ tục, chính là sắp xếp mấy đề luyện thi cùng loại, còn hai bài luyện tập nữa.
“Thầy, hôm nay không phải kiểm trả nhỏ sao?” Một bạn học sinh nữ từ trên ghế đứng dậy, giọng cô ta không sắc bén, mềm mỏng nhỏ nhẹ, như gió xuân lướt nhẹ qua, lại trở thành trung tâm cho các bạn cùng lớp nhìn chăm chú.
Thi Cảng Bác cười áy náy, nói: “Tối hôm qua có chút việc cá nhân, tôi quên việc này rồi.” Bạn học trong lớp lập tức đầy vạch đen, hết chỗ nói: “Thầy, việc cá nhân gì ạ? Có thể nói không?” Bạn học nữ trêu chọc hỏi. Thi Cảng Bác nhướng cổ họng, nửa vui đùa nửa nghiêm túc nói: “Con gái của thầy không ngoan, dạy dỗ cô ấy một chút, cho nên đã quên chuyện kiểm tra nhỏ này.”
Mấy bạn học sinh nữ mến mộ thầy Thi thời gian qua, nghe tin nói thầy có con gái, tim hồng lập tức vỡ tan từng mảnh, hu hu… Thì ra thầy Thi có vợ rồi, các cô không còn hi vọng!
“Thầy Thi, con gái thầy bao nhiêu tuổi?” Bạn học nữ chưa chết tâm, tiếp tục đặt câu hỏi.
“18 tuổi!”
Nghe vậy, ngược lại mấy bọc học nữ hít một hơi tức giận, thầy Thi 17 tuổi đã kết hôn, lúc này thật sự không có hi vọng, hơn nữa thực nên chết tâm.
“Tan học!”
Thi Cảng Bác dọn dẹp mấy cuốn giáo trình trên bàn học rồi đi nhanh ra khỏi lớp, trong nháy mắt phòng học trở thành điểm nóng sôi sùng sục bàn luận chuyện hôn nhân của thầy Thi. Tô Đậu trợn tròn mắt, nhất thời không kịp phản ứng gì, mãi đến khi chuông vào học vang lên lần nữa, mới lấy lại tinh thần!
Tiết thứ 4 là tiết Anh văn, Tô Đậu xin phép cô Phương, nói người không khỏe muốn tới phòng y tế, cô Phương đi tới nhìn sắc mặt cô thật sự không tốt, liền chấp nhận lý do cho cô nghỉ. Khi cô giáo trở lại trên bục giảng, mắt sắc nhìn thấy Thi Vân Hân nằm úp sấp trên bàn học ngủ không dậy, đi tới khẽ đẩy vài cái, vẫn không thấy dấu hiệu cô tỉnh lại, tay chạm phải độ nóng khiến cô ta kinh ngạc nhảy dựng lên.
“Mau, mau đưa bạn học Thi đến phòng ý tế, bạn ấy sốt rồi!”
Nghe vậy, vài học sinh nam đi lại ôm Thi Vân Hân đi về phía phòng y tế, Tô Đậu chân thấp chân cao chạy tới, trên đường đi cầm lấy bàn tay nóng ran dọa người, đáy lòng cầu nguyện Thi Vân Hân đừng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, sao cô không để ý tình hình Thi Vân Hân chứ? Tô Đậu tự trách mình không thôi, mấy người đi tới phòng y tế đặt Thi Vân Hân lên giường bệnh, giáo viên y tế lập tức đi lên kiểm tra, còn các nam sinh lùi ra ngoài cửa, Tô Đậu vì sợ, lo lắng, cô rút điện thoại ra gọi cho chú hai, nói rõ tình hình cho đối phương rồi cúp máy, yên lặng chờ chú hai tới.
Vài phút sau, Thi Cảng Bác chạy đến, hỏi tình hình, giáo viên y tế nói: “May đưa tới đây nhanh, tôi truyền nước cho cô ấy, hạ sốt nghỉ ngơi một chút sẽ không sao đâu.” Nghe giáo viên y tế nói không nguy hiểm đến tính mạng, Tô Đậu lập tức thở phào một hơi.
“Thầy, em ở lại cùng Thi Vân Hân nhé?”
“Ừ, bạn ấy tỉnh báo tôi biết một tiếng.”
“Dạ.”
Tô Đậu ngồi bên giường nhìn Thi Vân Hân sốt cao đỏ bừng mặt lăn qua lăn lại, trong lòng thầm chửi chú Đường hung ác quá. Sau khi Thi Cảng Bác bảo mấy bạn học sinh nam trở về phòng học, anh trở lại bên cạnh Tô Đậu, vỗ nhẹ bờ vai cô an ủi nói: “Gần đây thân thể Vân Hân rất khỏe, chút dày vò nhỏ này có thể vượt qua được.”
“Chú hai, chú Đường quá xấu, chắc chắn đêm qua Thi Vân Hân bị chú Đường dày vò đến phát sốt.”
“…..”
Thi Cảng Bác hết chỗ nói,

Xem tiếp: Chương 44: Chương 44