1 Quân sinh ta đã lão [Chương 1]Chương 1. Chúng ta không phải vừa sinh ra là đã lớn lên như vậy, khi còn trẻ, ước mơ, thất vọng, chùn chân, mê võng… những điều này trải qua không ít.
2 Quân sinh ta đã lão [Chương 3]Chương 3. Tuy rằng nhân tình lạnh lùng là bệnh trạng chung của xã hội hiện tại, nhưng hai nhà cửa sát bên như vậy cả ngày ra ra vào vào dù sao vẫn có khả năng đối mặt, thời gian lâu, cũng dần dần quen thuộc hơn.
3 Quân sinh ta đã lão [Chương 5]Chương 5. Liên vũ bất tri xuân khứ, nhất tình phương giác hạ thâm. (连雨不知春去, 一晴方觉夏深 : câu thơ này đại khái là xuân đi hạ tới trong chớp mắt.
4 Quân sinh ta đã lão [Chương 8]Chương 8. Vốn là cơ hội thuận lợi cho tôi rút lui có trật tự, đặc biệt La Lỵ cô nàng này học người ta chơi trò bất ngờ gì đó, gần 2 năm đại học không gặp, ngay cả một lời thông báo cũng không có đột nhiên từ Thượng Hải trở về đây, hiện tại đang mang bao lớn bao nhỏ ngây ngốc đứng ngay tại nhà ga chờ tôi.
5 Quân sinh ta đã lão [Chương 11]Chương 11. “Lương ~ phong hữu tín, thu ~ nguyệt vô biên, khuy ngã tư kiều ~ đích tình tự hảo bỉ độ, nhật, như, niên ——”“凉 ~ 风有信, 秋 ~ 月无边, 亏我思娇 ~ 的情绪好比度, 日, 如, 年 ——”(hình như là mấy câu thơ thì phải – lười search mà edit cũng không ra vần điệu gì nên để nguyên âm Hán Việt luôn.
6 Quân sinh ta đã lão [Chương 14]Chương 14Cậu còn đang trong thời kỳ trưởng thành, thân thể cao lớn lên rất nhanh, có lẽ là quá nhanh, nên đặc biệt mảnh mai.
7 Quân Sinh Ta Đã Lão [Chương 17]Chương 17. Dường như không ngờ đến trễ như vậy tôi còn chưa ngủ, cậu kinh ngạc ngẩng đầu, khóe miệng bị rách da, khuỷu tay bị trầy, vạt áo đồng phục mơ hồ có vài vết bùn đất…“Nhâm Tây Cố, em đi đánh nhau?”Cậu không trả lời, cúi đầu lấy ra chìa khóa mở cửa.
8 Quân Sinh Ta Đã Lão Chương 20Chương 20. Cưỡi xe đạp đi qua phố lớn ngõ nhỏ, tôi ngồi ở phía sau Nhâm Tây Cố tay nắm lấy thắt lưng cậu, vốn tưởng rằng cậu sẽ làm một tay đua, may là còn nhớ rõ trái tim tôi yếu đuối, cậu bảo trì tốc độ trung bình, nhàn nhã băng qua một loạt cây ngô đồng thật cao…Lá cây vàng óng ánh liên miên thành một mảnh, đường phố cuối thu, chỉ có vài người đi đường lác đác.
9 Quân Sinh Ta Đã Lão Chương 23Chương 23. Tiệc sinh nhật buổi tối tổ chức ở một nhà hàng lớn nhất trong thành phố, ba Tây Cố đã có vài năm không thấy bóng dáng vẫn ngạo mạn hò hét, đặt riêng một tầng lầu để hiếu kính con trai.
10 Quân Sinh Ta Đã Lão Chương 25Chương 25. Cậu dường như rất kích động, vô pháp khống chế động tác cùng cảm tình quyết liệt…Môi tôi đã tê rần, bị đầu lưỡi cường thế xâm nhập vào trong khoang miệng.
11 Quân Sinh Ta Đã Lão Chương 27Chương 27. Có đôi khi tôi thấy tôi vừa vứt bỏ đi thứ gì đó, mơ mơ hồ hồ, trong lòng hốt hoảng chạm không được. Đại đa số thời gian lý trí lại nói cho tôi biết như vậy là tốt, thiên tính sở trường nguyên bản của nhân loại là xu cát tị hung.
12 Quân Sinh Ta Đã Lão Chương 29Chương 29. Tôi sửng sốt, tay chân hơi luống cuống xê dịch vị trí: “Ôi, cậu làm sao mà có thời gian đến?” Qua tiếp một tháng nữa sẽ kết hôn, thời gian này không phải nên cùng bạn gái bàn bạc việc hôn sự sao.
13 Quân Sinh Ta Đã Lão Chương 30Chương 30. “Nếu là em, mới càng làm cho chị thương tâm…”Nhâm Tây Cố bỗng nhiên giật mình ngừng lại: “Đây là cái ý tứ gì.
14 Quân Sinh Ta Đã Lão Chương 32Chương 32. Tại ngày đầu xuân vẫn còn thấm ý lạnh này, trên hoa viên lầu hai, hoa nghênh xuân đón gió hơi phấp phới. Hoa nghênh xuân: baike.
15 Quân Sinh Ta Đã Lão Chương 34Chương 34. Khoảnh khắc xe lửa chuyển động ấy, tôi ngửa đầu nhìn về phía bầu trời bị màn xe mỏng manh che đi mờ nhạt, khi lăn bánh toa hành khách rung động vài giây, liền sau đó là tiếng kêu ầm ầm, dần dần ổn định chở tôi bước lên trạm hành trình tiếp theo.
16 Quân Sinh Ta Đã Lão Chương 36Chương 36. Nếu không phải đi vào siêu thị này là một hồi ý nghĩ tạm thời, tô sẽ cho rằng giá trị chữ tín của Chung Ý đã rớt xuống con số âm.
17 Quân Sinh Ta Đã Lão Chương 38Chương 38. Con người là loại sinh vật mâu thuẫn. Thường hay quanh quẩn lưỡng lự giữa cảm tính cùng lý tính, ý chí bị tiêu mòn hết lần này đến lần khác dần dần trở nên mềm yếu mà lơ là.
18 Quân Sinh Ta Đã Lão Chương 40Chương 40. Trên trán mơ hồ đau đau. Tôi trước lui một bước để cho hai người bọn họ đi vào, nguyên liệu nấu ăn Tây Cố cầm trong tay đưa cho tôi, cúi đầu nhìn tôi liếc mắt: “Nếu không thì, tôi đi về trước?”Tôi lắc đầu: “Không sao, em vào nhà đi.
19 Quân Sinh Ta Đã Lão Chương 42. Chương 42. Hành trình đi suối nước nóng sau cùng quyết định là ngày sinh nhật tôi. Ngày sinh nhật tôi là lịch âm, cách ngày chia tay một tháng, năm nay còn hết sức hiếm thấy nhằm ngày cuối tuần, chỉ là nguyên bản những dự định hẹn họ lãng mạn ngạc nhiên đã chuẩn bị trước đó triệt để gạt hết qua một bên.
20 Quân Sinh Ta Đã Lão Chương 43. Chương 43. Tựa như một mộng cảnh không chân thật. Đan xen giữa hiện thực cùng ác mộng là mê man cùng e sợ. Tôi cau mày nhìn sơ qua, trong suối nước nóng hơi nước trắng xóa lộ ra không khí lạnh đêm xuân, cảm quan dường như bị cướp đoạt, tất cả giống như che một tầng sa mỏng, tôi nhìn không phân biệt rõ.