1 Thành phố giải trí D, thiên đường vào ban đêm cho những người mê rượu, đèn màu xanh thắp lên khắp nơi, trông thật ma mị.
Nhan Tiểu Ngư đợi ở cửa nhà vệ sinh, đang nhìn một ông chú hơn năm mươi tuổi, áo quần không chỉnh tề nghiêng người tựa vào vách tường nhả ra những vòng khói trêu đùa cợt nhả, lấy tiền bạc dụ mời cô tình một đêm, cô không kìm được chính nghĩa trong lòng mình, bắt đầu truyền bá hệ thống lý thuyết giáo dục chính thống của Nhan thị.
2 Ở trong thế giới của bạn học Nhan, xã hội đen đi vào trong phòng bao, không phải chơi gái đánh bạc, thì chính là giao dịch phi pháp, phần lớn là làm chuyện ám muội, phần đa người trong giới xã hội đen ra ngoài đều mang thuộc hạ theo, cho nên, chỉ cần xem bọn thuộc hạ xuất hiện trước cửa phòng nào, là có thể dễ dàng tìm ra một điểm chung là… Canh phòng nghiêm ngặt.
3 Đây căn bản không phải phòng Lý Bưu bao.
Đây hoàn toàn là chỗ phần tử khủng bố tụ tập, nơi này nguy hiểm hơn so với chỗ Lý Bưu nhiều!
Nếu bây giờ cô không làm gì, chỉ chút nữa thôi, theo kinh nghiệm nhiều năm huấn luyện ở trường cảnh sát của đồng chí Nhan, không đến ba giây, chắc chắn đầu cô sẽ nở hoa, hiếp trước giết sau, bán cho bọn buôn người, ném xuống sông cho cá ăn và đủ kiểu chết đa dạng khác…
Không cần Đảng, tôi mới là một cô gái mười chín tuổi, tại sao lần đầu tiên đi làm nhiệm vụ truy bắt xã hội đen lại rơivào tay nhân vật lớn rồi…
Nhan Tiểu Ngư chớp chớp mắt, trong thời gian ba giây đưa mắt nhìn khắp bốn phía, nhanh chóng ra quyết định, vẻ mặt lập tức khôi phục lại như thểmột cô gái trẻ ngây thơ vô hại, xoa xoa chân, đứng dậy mở to đôi mắt vô tội hỏi: “Oa, trong tay mọi người cầm cái gì vậy, ai tài trợ món đồ chơi này thế… trông rất thật nha…”
Nói xong, tiến lên xem xét, nghiêng đầu ngây thơ nhìn mấy cây súng đen kịt kia, vẻ mặt rất chi là hiểu chuyện, nói: “Cái kia, tôi thấy tất cả mọi người đều đang rất bận, tôi đây.
4 Một người đàn ông ngồi trên sofa, ẩn mình trong bóng tối, cho dù ngồi trong chỗ tối, nhưng ánh mắt của anh ta vẫn trầm tĩnh như vậy, lợi hại như vậy, cảm giác áp bức mạnh hơn bất kỳ người nào mà Nhan Tiểu Ngư từng gặp.
5 Nhan tiểu thư vẫn còn nhớ mình rõ ràng đã chuẩn bị chu đáo để nằm vùng, không hiểu vì sao thẻ sĩ quan cảnh sát lại xuất hiện ở trước mặt người đàn ông này, cô đã bị người ta dẫn vào toilet, bị người đàn ông kia ấn ngồi ở trên bồn cầu, đứng từ trên nhìn xuống cô…
“Cởi.
6 “Tiếp tục. ” Người đàn ông anh tuấn lạnh lùng hạ lệnh: “Cởi. ”
Nhan Tiểu Ngư ngẩng đầu, ánh mắt phẫn nộ.
Lúc này, vừa lúc trong tai nghe truyền đến tiếng nhân viên đã hoàn tất khơi thông, phòng bao đã bị bao vây, các thành viên được thông báo bắt đầu hành động.
7 Vô cùng may mắn chính là, Nhan Tiểu Ngư chỉ là sợ bóng sợ gió một hồi.
Bởi vì cô đã đánh giá thấp tốc độ nhanh như thần của người đàn ông này, mới biết hóa ra là bom gì gì đó, oanh tạc gì gì đó, đối với người đó mà nói hoàn toàn không có bất kỳ ảnh hưởng nào.
8 Khi những tiếng kêu thảm thiết vang lên, toàn bộ những người còn lại thức thời tự sát,sau đó Nam Cung Thấu mới đứng dậy, chậm rãi đi đến trước mặt Nhan Tiểu Ngư đang bị trói, bình tĩnh nhìn cô.
9 “Người này, nhất định phải là cao thủ. ”
Một vị chuyên gia gỡ bom khác phân tích một cách chắc chắn: “Trong cơ thể Lý Bưu bị chôn kiểu bom mới, loại bom này tôi chưa từng thấy bao giờ, nhưng có lẽ có liên quan đến virus, có lẽ có tính lệ thuộc vào vào cơ thể người, cho nên có thể xâm nhập vào tế bào mạch máu, khiến chỉ trong thời gian ngắn phát nổ, làm cho người ta tử vong nhanh chóng, loại vật này, nếu như kẻ phát minh không phải là tinh thông đạn dược đến trình độ biến thái thì không thể nghiên cứu ra…”
Mắt đồng chí Tiểu Ngư trừng lớn hơn nữa, vô cùng kinh ngạc…
Vị Thấu thiếu gia kia, hóa ra là quái vật chế tạo bom làm cho người ta kinh diễm?
Sau khi pháp y đuổi tới tiến hành kiểm tra đo lường đơn giản, cũng nói: “Mấy tên thuộc hạ này, năm tên là tự sát, trong đó có một tên tổ chức thần kinh bị tính dược vật trong thời gian ngắn ngủi cưỡng chế phá hoại, tôi kiểm tra khoang miệng, không có dấu vết dược vật, có lẽ là trong một thời gian ngắn tiêm vào trong cơ thể, dồn anh ta vào tình trạng điên cuồng, cuối cùng khó chịu đau đớn mà tự sát… Thuốc tiêm vào này phải kiểm tra đo lường cụ thể mới dám xác định, dù sao tôi cũng chưa từng tiếp xúc với loại thuốc này…”
Vài câu nói của ông già từng trải 30 năm làm pháp ý, làm cho gương mặt đồng chí Tiểu Ngư trắng bệch.
10 “Tiểu Ngư. ”
Giang Phàm thấy Tiểu Ngư thất thần, không nhận lấy thẻ, ánh mắt anh đờ đẫn, hỏi: “Lúc ấy em ở hiện trường, có gặp nhân vật khả nghi nào hay không? Có bị ai uy hiếp hay không?”
Bạn học Nhan ngừng một chút, bỗng nhiên lắc đầu.
11 Trong đêm đen, một chiếc xe thể thao astonmartinone-77 màu đen đang lướt như bay, chiếc xe thiết kế thuôn dài gần như hòa thành một với màn đêm yên tĩnh.
12 Giang Phàm phán đoán, nhưng thực ra lại không đúng.
Bởi vì anh ta không biết, nhân vật mà Nhan Tiểu Ngư gặp là người như thế nào.
Khi ăn cơm, Nhan Tiểu Ngư cố gắng thế nào cũng không quên được vụ nổ mạnh chấn động lòng người, nguy hiểm suýt nữa thì bỏ mạng và vị thiếu gia xã hội đen thần bí uy vũ kia…
“Tiểu Ngư, em…”
Giang Phàm thấy cô mất hồn mất vía, cuối cùng cũng không nhịn được hỏi ra miệng: “Có phải em gặp người đàn ông nào hay không, chiếc áo khoác tây trang này…”
Bịch…!
Chiếc đũa run lên, một miếng sườn lợn tiên sinh to đùng rơi xuống áo khoác, nó còn mang theo nhiều tương, sau khi lăn nhiều vòng mới rơi xuống đất…
Bỗng nhiên Nhan Tiểu Ngư ngây người, nhìn tây trang bị mình làm bẩn, vẻ mặt đau khổ.
13 Nam Cung Thấu nói xong, lại chậm rãi đứng dậy, đi đến chỗ Nhan Tiểu Ngư…
Tiểu Ngư kinh ngạc, ngẩng mặt lên nhìn anh, anh cao như cây dâu, cô muốn nóicóquái vật, có người ngoài hành tinh, không phải con người, trong cục có phần tử xã hội đen xông vào, mau phái Siêu nhân Điện quang tới bắt yêu đi….
14 Chuyện tiếp theo, Nhan Tiểu Ngư cảm thấy như đang nằm mơ.
Phần tử xã hội đen phi nhân loại được chính cục trưởng mời đến tiếp đãi tại phòng họp, lại được các đồng nghiệp sùng bái chào đón, và được vô số ánh mắt tình yêu của nữ quan cảnh sát gửi vào…
Bởi vì một câu của Thấu thiếu gia nói ‘sĩ quan cảnh sát Nhan thật nhiệt tình’ mà Nhan Tiểu Ngưđổi được mệnh lệnh phải chiêu đãi của cục trưởng, cùng vào phòng họp, cả ngày đi theo hành trình du lịch và tiệctùng ở thành phố D…
Đi một ngày, Nhan Tiểu Ngư có thể hiểuđại khái rằng, bởi vì gần đây thành phố D đang mạnh mẽ kêu gọi các nhà đầu tư, màđúng lúc này Thấu thiếu gia lại cũng có ý, muốn bỏ vốn đầu tư một lượng lớn các hạng mục ở thành phố D, cũng bởi vìlúc xảy ra sự cố Thấu thiếu gia cũng có mặt, nên đã tự mình ra lệnh phong tỏa tin tức vụ nổi tối hôm qua, bảo vệ an ninh xã hội, đề phòng dư luận hỗn loạn.
15 Nhan Tiểu Ngư cưỡi chiếc xe điện Enma nhỏ của mình, phóng tới cửa tiệm giặt tây trang nhỏ cách nhà không xa, sau khi ôm đồ từ cửa tiệm ra, bỗng nhiên cô dừng lại, nhớ tới hình như mình quên hỏi cách thức liên lạc với vị thiếu gia phi nhân loại kia rồi.
16 “Một phút đồng hồ, vì sao lại muộn?”
Thấu thiếu gia hỏi bằng giọng điệu có chút ra lệnh, giương mắt lên, trong con ngươi đen như mực đã có vẻ không vui.
17 Ngón tay Nam Cung Thấu dừng một chút, vẻ mặt có chút khó đoán.
Một lúc lâu sau, chuyển máy tính qua đặt ở trước mặt Nhan Tiểu Ngư, lạnh lùng nói: “Nhìn xem tài sản của cô, có đủ để trả khoản nợ làm hỏng thiết kế này không.
18 Nhan Tiểu Ngư đi rồi, một vị xã hội đen tiến lên, báo cáo nói: “Thiếu Đương Gia, bối cảnh, sở thích, chỗ ở, chủ sổ tiết kiệm, quá khứ, tất cả đều đã điều tra, vị Nhan tiểu thư này không có thân phận đặc biệt gì, có lẽ chỉ là…”
“Bên phía Milan, liên hệ như thế nào rồi?” Nam Cung Thấu không hề cử động, đặt ra câu hỏi.
19 Trăm dặm bên ngoài Phương Viên.
Đường Táp tiên sinh mặc áo ngủ cúp điện thoại, sau khi ngửi được mùi thuốc súng bỗng nhiên vẻ mặt căng thẳng, nhảy ra ngoài từ cửa sổ.
20 Bị hôn!
Trong đầu Nhan Tiểu Ngư kịp thời nghĩ ra… Nụ hôn đầu tiên của cô!
Mà Nam Cung Thấu còn cầm tay cô… Cái nắm tay đầu tiên của cô!
Thậm chí, Nam Cung Thấu còn ôm eo cô… Cái ôm đầu tiên của cô!
Bị một người đàn ông chỉ mới gặp vài lần đột nhiên làm như vậy, Nhan Tiểu Ngư cảm thấy cảnh ngộ của mình đúng là bất hạnh, vô cùng bất hạnh, bởi vì loại bất hạnh này, căn bản cô không có khả năng chống cự lại!
Bạn học Nhan vô cùng cố gắng lắc đầu, trong lòng vùng vẫy gào thét, không thấy anh hôn, không thấy hôn, không thấy hôn… a a a…
Lòng tốt của Thấu thiếu gia, bỗng nhiên bị cô cho quăng phất mất.