41 Đó là một chuyện cũ rất đơn giản…
Giáp và Ất vốn là hai người không quen nhau, quen nhau trong một tình huống ngẫu nhiên. Giáp trợ giúp Ấtlàm việc, giúp tiền bạc, giúp nhân lực, nhưng bởi vì tướng mạo của Giáp hung thần ác sát, cho nên Ất vẫn không cảm kích, còn hiểu lần hắn là ác bá.
42 Thấu thiếu gia bước đến, ngồi xuống, quay đầu nhìn Tiểu Ngư nằm ở một góc trên ghế salon hỏi: “Nhan tiểu thư, có việc gì sao?"
Tiểu Ngư mãnh liệt lắc đầu: “Không.
43 "Nhan tiểu thư, nghĩ thế nào?" Thiếu gia hỏi.
Tiểu Ngư nhìn thiếu gia tươi cười, gật đầu theo bản năng, có chút ngượng ngùng: “Vậy thì. . . vậy thì từ nay về sau sẽ làm phiền anh rồi.
44 Liệp Báo: Bỏ đi, bỏ đi, hai người một người phụ trách làm người quay phim, một người làm phóng viên, chỉ cần cầm microphone, nào hiểu được diễn viên chúng tôi cực khổ như thể nào! Xem náo nhiệt cái gì!
Đinh! Lại thêm một người nữa tham gia.
45 Nữ nhân viên bị dọa phát hoảng, cô ta chật vật giãy dụa ra chỉ vào vali màu hồng dưới chân, không còn hơi sức hỏi: “Nhưng mà Nhan tiểu thư, đây không phải hành lý của cô sao? Đối tượng chúng tôi phục vụ là cô mà.
46 Có điều, quy luật phát triển của cuộc sống, lớn lên, trưởng thành rồi chết đi, chết rồi tan biến thành cát bụi, đã trở nên rất phức tạp và cao cấp ở trong trường hợp này… Đường thiếu gia nhìn bạn bằng nửa con mắt: “Đây là cậu muốn con cá còn đang sống sờ sờ bị cậu dụ dỗ mổ bụng moi ruột, sau đó tự mình tắm rửa sạch sẽ, nằm lên thớt gỗ mặc cậu làm thịt à.
47 Nhan Tiểu Ngư trời sinh không phải là người thích nhận ân huệ, vội vàng khoát tay: “Không cần đâu, tôi tự bắt xe buýt đi, thời gian vẫn còn, đi đường chỉ mất ba mươi phút.
48 "Thật xin lỗi đội trưởng, điện thoại của em bị hỏng. " Không nhớ bất cứ số điện thoại của người nào trong đội, Nhan Tiểu Ngư bày tỏ áy náy, cúi người một trăm tám mươi độ xin lỗi Giang Phàm: “Lần sau em sẽ chú ý! Nhất định chú ý!!"
"Điện thoại di động bị hỏng?" Sắc mặt Giang Phàm liền thay đổi: “Tại sao lại hỏng, có phải xảy ra chuyện gì hay không?"
"Không có gì, chỉ là chuyện nhỏ, không liên quan đến án hình sự.
49 Tiểu Ngư nương theo tiếng nói đi vào, vào đến tận trong cùng mới thấy Nam Cung Thấu lười biếng ngồi trên salon, sách còn đặt trên đùi.
Hôm nay anh có vẻ hơi đặc biệt, mặc dù vẫn là quần áo thường ngày, nhưng bởi vì cánh tay tùy ý vắt lên ghế, trên gương mặt tinh xảo lại có thêm chiếc kính gọng đen, khiến cho anh biến từ phong cách lạnh lùng thành phong độ trí thức.
50 "Dọn đi. "
Một lát sau, Thấu thiếu gia cầm khăn ăn lên, lau khóe miệng, tiêu sái đứng dậy, đi đến trước màn hình máy tính tiếp tục làm việc.
Hoàn toàn không để ý người còn lại.