1 - Hả? – Triệu Noãn Noãn bị câu hỏi này làm cho đầu óc rối loạn, ngẩn ngơ một lúc lâu mới ấp úng đáp: – Có chứ…- Ở thành phố chứ?- Lạy hồn, nhà anh em tới bao nhiêu lần rồi, đương nhiên ở thành phố còn gì!Đừng nói thừa, em hỏi cái gì anh đáp cái đấy thôi! – Tô Xán Xán tuôn thêm một tràng mắng nhiếc – Có hai phòng một sảnh không?Ba phòng hai sảnh…- Có xe riêng không?-Có…-Đời mới không?- BMW…Tốt! – Tô Xán Xán thở phào quát to.
2 - Họ tên? – Bà già làm nhiệm vụ đăng ký ở Cục Dân chính không thèm ngẩng đầu, cây bút trên tay động đậy. -Gì ạ?- Tôi đang hỏi họ tên! – Bà già lặp lại câu hỏi không sõi tiếng phổ thông, ngẩng lên lườm Tô Xán Xán đầy vẻ khinh khi.
3 Ngồi trong xe BMW của Triệu Noãn Noãn, Tô Xán Xán cầm hai bản đăng ký kết hôn trong tay, nhìn ngược nhìn xuôi, mắt cười tít, trông như vừa cướp được ngân hàng.
4 Là lá. . là la…Triệu Noãn Noãn từ nhà bếp đi ra:- Xán Xán, em sao vậy?- Sao gì? Chẳng phải là em đây sao? – Xán Xán hất hất mái tóc vốn tự cho là rất mượt của mình, vọt từ phía sau Triệu Noãn Noãn- Thơm quá! Anh đang xào món gì vậy?Triệu Noãn Noãn không biết làm sao đành nhìn ra cửa sổ, tránh cái bộ dạng không e dè giữ kẽ của cô, bỗng liếc mắt nhìn thấy trên tay cô xách va li hành lý to tướng – Xán Xán, em bỏ nhà ra đi rồi à? – Giọng rất kinh ngạc.
5 Chớp mắt, cuộc sống nhẫn nhục kiếm ăn đã vèo trôi một tuần, chiếu theo những điều ước nhục nhã, mấy ngày này, Tô Xán Xán chịu không ít áp bức. Nhưng mà ai bảo cô bỗng dưng đi ở nhờ chứ!Nhưng nói đi cũng phải nói lại, kỳ thực Triệu Noãn Noãn cũng không thoải mái gì.
6 Vì món canh gà chiên trứng,Xán Xán tính sẽ công khai tuyên chiến với Cao Vũ. Có điều, Xán Xán ngốc nghếch quên béng câu của người xưa Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, cho nên khi cô đang hớn hở ngồi chơi game trên máy tính thì Bịch !, tim như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.
7 Từ khi Cao Vũ chuyển đến, cuộc sống của Tô Xán Xán trở nên bi kịchTrước đây, cô chỉ có nghĩa vụ hàng ngày giặt giũ cho Triệu Noãn Noãn, nay còn phải giặt thêm rất nhiều, đã thế cái gã họ Cao đẹp trai rât thích làm đỏm, mỗi ngày thay một bộ quần áo, lại còn phải giặt là phẳng phiu tinh tươm nữa.
8 Buổi chiều, Tô Xán Xán đang chổng mông quét dọn, trông thấy Cao Vũ nhàn nhã ngổi sô-pha chơi game thì uất không chịu nổi. Đang nổi cơn tam bành thì điện thoại đổ chuông, là mẹ gọi tới.
9 -Xán Xán, anh thấy mấy ngày nay em chăm chi quá, đến phòng khách cũng lau dọn sạch sẽ. – Buổi tối, Triệu Noãn Noãn bỗng nhiên khen Tô Xán Xán, một việc chưa từng xảy ra.
10 -Xán Xán, không phải em khó chịu ở đâu đây chứ? – Bữa cơm tối, Triệu Noãn Noãn nhận ra Xán Xán vốn tham ăn mà hôm nay chỉ nuốt được có nửa bát rau. -Có đâu.
11 Kế hoạch giảm béo dần dần phá sản, theo đó hôn lễ của Khương Kiệt cũng tới gần. - Xán Xán, cậu nói chúng mình thật sự cần đi à? – Nhan Như Ngọc luôn luôn do dự hỏi đi hỏi lại trong điện thoại.
12 Taxi chạy thẳng tới khách sạn Tâm Ý ở trung tâm thành phố, xe dừng lại, tài xế quay đầu:Đến nơi rồi, 20 đồng. Tài xế nói với Cao Vũ, nhưng Cao Vũ không ỏ ê gì mà quay ra Xán Xán.
13 Từ lễ cưới của Khương Kiệt trờ về, Tô Xán Xán trầm ngâm mấy ngày. Nhưng như đứa trẻ hồn nhiên, mấy ngày sau cô lại hoạt như trước, muốn ăn là ăn, muốn uống là uống, muốn ngủ là…không ngủ.
14 Từ hôm đến nhà mẹ lấy chân giò hun khói về, quả thực Triệu Noãn Noãn không chút nương tình, bắt Xán Xán lau sạch máy khua mùi bếp. Tô Xán Xán đáng thương, cầm giẻ lau lau một lượt từ trong ra ngoài, vừa lau vừa rủa Triệu Noãn Noãn:- Triệu Noãn Noãn, em nguyền rủa anh suốt đời làm kẻ đàn bà trong lốt đàn ông.
15 Sớm hôm sau, Xán Xán chủ định dậy sớm, giấu mình trong phòng, nhìn rõ Cao Vũ ra khỏi cửa từ sớm mới thấy yên tâm, coi như tạm thời giải quyết được một mối lo lớn.
16 Xán Xán vội cắt ngang. – Nếu anh làm thế, mẹ anh chắc chắn sẽ nghi ngờ đấy! Đến lúc đó, mẹ mới dò xét kỹ càng thì việc của bọn mình coi như đi tong mất.
17 - Xán Xán, ăn thịt bò đi. - Xán Xán, ăn cái này này. - Cả món này nữa, Xán Xán, em thích ăn nhâ’t món này mà. Bữa tối, đột nhiên Cao Vũ trở nên khác thường, gắp thức ănlia lịa cho Xán Xán.
18 Thê’ giới này điên hết cả rồi! Điên quá lắm! Tô Xán Xán cũng sắp điên đây! Vì thế tố hôm nay, cô phát tín hiệu cầu cứu Nhan Như Ngọc. Xán Xán: Như Ngọc, tớ hỏi cậu, một kẻ râ’t hay bắt nạt cậu bỗng dưng đối râ’t tốt với cậu, là nghĩa làm sao?Nhan Như Ngọc: ừm… việc này phải xem cho kỹ mức độ đến đâu.
19 Tối đến, Xán Xán nằm trên giường, xoa cái bụng căng như trống của mình, đau khổ vô cùng. Thực quá đáng! Tại sao rốt cuộc chi mỗi mình cô bị gánh hậu quả? Chẳng phải nam nữ bình đẳng hay sao? Thế giới này thật không công bằng!Trong nỗi niềm bi phẫn cuồn cuộn, Xán Xán mơ hồ đi vào giấc ngủ…* * *Xán Xán thì ăn no uống say ngủ khò khò, nhưng trong phòng kia có một người không ngủ được, chính là Triệu Noãn Noãn.
20 Đây là ảo giác, đây là ảo giác, là ảo giác thôi…Xán Xán đã lặp đi lặp lại trong đầu vô số lần, song dù có tự thôi miên thế nào, trong đầu vẫn không ngừng hiện lên cành Cao Vũ khoác áo cho cô.