1 Một lần nữa tỉnh lại Diệu Diệu biết bản thân mình được cứu rồi, không còn cảm giác ngộp thở, không còn vùng vẫy dưới nước, không còn phải kêu cứu một cách yếu ớt nữa.
2 Nhoáng cái Diệu Nhi đã sống ở đây được một tuần rồi, cơ thể này cũng khỏi bệnh và có thể làm vài việc lặt vặt phụ giúp gia đình. Việc đầu tiên sau khi khỏi ốm Diệu Nhi làm đó là tổng vệ sinh từ trong ra ngoài căn nhà đất ba gian và nhà bếp nho nhỏ, sau đó cô làm nũng với đại ca và phụ thân nhờ hai người sửa sang lại hàng rào quanh nhà, đóng lại cánh cửa cổng cho vững chắc, cạnh ven hàng rào thì trồng mấy cây hoa dại do cô và đại tỷ đi nhổ ở chân núi, lúc này đã nở hoa rất đẹp.
3 Gia đình Diệu Nhi có tổng cộng bốn mẫu đất, hai mẫu ruộng cạn thường trồng ngô, khoai, đậu các loại, còn hai mẫu ruộng nước thì trồng lúa. Hàng năm thu hoạch cũng chỉ đủ cho một nhà sáu người ăn, nhưng phải nộp thuế một nửa lương thực, đôi khi có chuyện gấp cần tiền lại phải bán đi một chút lương thực nữa nên cuối cùng lâm vào tình cảnh bữa đói bữa no.
4 Sau vài ngày vất vả, một số lượng măng tươi lớn đã sơ chế xong, bây giờ chỉ cần phơi và chăm chỉ lật măng cho nó khô nữa là xong. Cả gia đình cảm thấy vô cùng phấn khích và háo hức, trông mong từng ngày, từng giờ đến ngày thu hoạch.
5 Sau khi bán đồ thêu xong, ba người nhà Diệu Nhi đi dạo chợ một vòng. Nương mua hai mươi cân gạo lức mỗi cân giá bảy văn hết một trăm bốn mươi văn, mười cân bột mì thô giá năm văn, lại cắt nửa cân thịt heo nhiều mỡ, ít nạc hết mười văn.
6 Ngày hôm sau phụ thân cùng Vương thúc thúc đi săn, nương và đại ca thì đi qua thôn kế bên bắt heo, Diệu Nhi ở nhà lôi kéo đại tỷ đi lên núi hái rau cải dại về làm dưa muối chua.
7 Một cuốn tam tự kinh mỏng, tầm hơn hai mươi trang mà Diệu Nhi phải nghiên cứu hết gần hai tháng mới hiểu rõ từng chữ. Má ơi, bạn cứ tưởng tượng chữ trung quốc vốn đã khó, thì chữ cổ đại nó còn nhiều nét, rối tung gấp ngàn lần, cũng may là kiếp trước ngành Diệu Nhi học là ngôn ngữ tiếng Trung, cũng có nghiên cứu về chữ cổ mà không sâu lắm, nên bây giờ mới tốn thời gian học lại muốn điên đầu như thế này đây.
8 Hai mẹ con lại mất một lúc nữa để an ủi Ngô thẩm. Rồi chờ thẩm ấy bình tĩnh, mới đi nấu cơm, dọn lên cho các ông đàn ông ăn. Hai phụ nữ và ba đứa trẻ gồm Diệu Nhi và hai đứa con trai của Ngô thẩm cùng ăn trong bếp.
9 Buổi trưa nhà Diệu Nhi thả bụng ăn uống, đồ ăn hai tỷ muội cô làm khá ngon, nên dạo gần đây cả nhà đều được dưỡng mập lên không ít. Ngày mùa làm việc vừa nặng vừa nhiều nên tiêu chuẩn Diệu Nhi đặt ra là phải ăn no, kết hợp với nghỉ ngơi hợp lý.
10 Nếu nói trong tháng này có ngày gì đó đặc biệt, thì đó chính là sinh nhật tuổi thứ bảy của Diệu Nhi. May mắn làm sao, cả hai kiếp làm người đều sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nếu không vào sinh nhật của kiếp trước chỉ có mình cô âm thầm lặng lẽ chúc mừng chính mình sẽ buồn lắm.
11 Ngày hôm nay Diệu Nhi được nương cho đi ăn đám cưới. Cô sẽ được chứng kiến cảnh đám cưới cổ đại đặc sắc như thế nào, ra sao, có giống trên tivi hay không.
12 Diệu Nhi mới bước vào trong nhà đã nghe thấy tiếng thở dài của nương:
"Haiz, đúng là mỗi nhà mỗi cảnh. Dù sao nhà thẩm ấy cũng khó khăn quá, mình có giúp đỡ được gì thì cứ giúp thôi, coi như là lá rách đùm lá nát.
13 Cuộc đời cô ghét nhất là thứ loài bò sát không xương, đặc biệt là rắn. Vậy mà, lúc này, chính mắt cô nhìn thấy một con rắn to bằng cổ tay của mình, màu nâu đen, nó đang vươn cổ, mắt nhỏ trừng mắt to với cô, cái lưỡi nhỏ, màu đỏ đậm thè ra thè vào, khò khè đe dọa.
14 Sau việc Diệu Nhi trị khỏi bệnh cho tiểu Hổ bị lan truyển ra toàn thôn, vậy là ai bị gì cũng chạy đến nha Diệu Nhi nhờ cô xem dùm, từ đau đầu, phong hàn, cho đến gãy tay, gãy chân, bong gân.
15 Hết mấy ngày tết, quay đi quẩn lại thì tới tết nguyên tiêu, nhà Diệu Nhi gói bánh chẻo ăn tết. Sau cái tết nguyên tiêu thì mọi người mới bắt đầu làm việc trở lại.
16 Mất khoảng gần chục ngày mới làm xong việc đồng áng, sau đó cha và Thanh Sơn thúc, Thanh Mộc ca lại vội vàng đi săn kiếm thêm thu nhập, chỉ khác thêm ở chỗ lần này có A Thành ca đi theo.
17 Trời vừa hửng nắng nương và cha đã khiêng mấy mẹt tôm ra phơi. Ở thời đại này không có mẹt to thế này, à, phải nói là không có cái tên mà "mẹt" mới đúng, nhưng vì để có cái phơi tôm nên Diệu Nhi mô tả cho cha đan cho mấy cái.
18 Thời gian này mọi người trong thôn xôn xao về việc có một hộ mới dọn đến. Họ bắt đầu dựng nhà từ ba hôm trước, mấy ngày nay cha cùng những người đàn ông khác trong thôn qua đó phụ dựng nhà, kiếm cũng được bốn mươi văn một ngày, không bao cơm.
19 Ngày hôm sau mới sáng sớm trời đã mưa ầm ầm, đây có lẽ là trận mưa lớn đầu tiên Diệu Nhi được chứng kiến. Cha thì cứ đi ra đi vào lo lắng mấy cây lúa ngoài đồng bị đổ, vì đang mùa lúa chín, hoa màu sắp thu hoạch mà mưa thì người dân ai ai cũng sợ mất mùa.
20 Mấy ngày nay ngày nào cũng mưa, Diệu Nhi hỏi nương mới biết thì ra mùa mưa đã đến. Cũng may mùa màng đã thu xong hết rồi nếu không mưa thế này sẽ hư hết.