1 Trầm MiNương nói, ta sinh vào đầu xuân, lúc ấy toàn bộ hoa đào thành Trường An trong một đêm nở rộ, nhưng lại đều là màu đỏ tía. Khi bình minh đến, ngay cả nước sông cũng là màu đỏ tía.
2 Thuấn HoaSự rét buốt khiến ta đang mê man tỉnh lại. Ta mở mắt, trong tầm nhìn không có một tia ánh sáng. Núi rừng đêm khuya hắc ám như nuốt chửng toàn bộ trời đất, gió lạnh thổi qua như đang gào thét, giọt mưa buốt giá rơi xuống mang theo bí mật cùng với nó.
3 Tiết HàmLần đầu tiên gặp mặt, ta vừa tròn tám tuổi. Trầm gia nhị tiểu thư, danh tiếng ngỗ nghịch tinh quái sớm đã sớm lan xa. Ta rất ít khi ra khỏi nhà, cũng không quan tâm chuyện người khác nói này nói nọ về ta.
4 Tịnh Sơ“Cười gì vậy?”Ta quay đầu lại, Thuấn Hoa vô cảm nhìn chằm chằm ta. Dưới chân ta là một đống thảo dược cần phân loại, chất cao đến nửa người. Những rễ cây dài nhọn hoắc tỏa ra mùi thuốc đông y làm ta đau cả đầu.
5 A TửNăm Thiên Bảo thứ mười bốn, ta mười bốn tuổi, Tiết Hàm mười bảy tuổi. Từ năm ngoái, nương nói ta đã lớn, không thể suốt ngày dính chặt với Tiết Hàm, nên người đem ta ra xa khỏi móng vuốt của hắn.
6 Tô Tháp“Bao giờ ngươi đi?” Thuấn Hoa hỏi ta. Ta buông thảo dược trong tay xuống, xoay người nhìn hắn. Hắn đứng ở cửa ngược hướng ánh sáng, khuôn mặt mơ hồ, trang phục đỏ như máu, trông vừa giống tiên vừa giống quỷ.
7 Quang KỷNhững ngày theo Thuấn Hoa tu luyện trong núi vô cùng điềm nhiên thanh tịnh. Từ lúc ta khôi phục một chút trí nhớ, thái độ của Thuấn Hoa với ta liền thay đổi.
8 Phụ thânTrường An thất thủ, chúng ta phải ở yên trong nhà, trong không khí đầy áp lực chờ đợi vận mệnh. Mùa thu Trường An trong trẻo nhưng lạnh lùng suy bại, dải mây màu xám kéo dài bao phủ bầu trời, tiếng chim nhạn cô độc rền rĩ trên đỉnh đầu, dư âm lưu mãi không đi.
9 Huệ GiácĐầu ngọn trăng treo, ảnh thưa lay bóng; gió thanh tấu khúc, tuyết đọng đất dài. Ta đứng trong tuyết, nói với người con gái trước mặt: “Ngươi trầm mê bất ngộ, ta cho ngươi thời gian ba ngày để rời đi.
10 Tô ThápSau khi cha mất, An Lộc Sơn quả thật không làm khó chúng ta nữa, cũng chấm dứt lệnh giam giữ. Ta bán hết gia sản, mua một tiểu viện nơi ngoại thành u tĩnh, cùng nương và vài người hầu không chịu rời đi dọn vào.
11 Lý BácTiết Hàm tuy nhiều lần gặp chuyện, nhưng không rõ vì hắn không tin chuyện ma quỷ, hay vì sức mạnh tình yêu quá mức vĩ đại, vẫn cố chấp hộ tống hôn thê công chúa của hắn xuôi Nam.
12 Hoàng đếTa bị giam trong đại lao. Một mình một phòng, trên giường có chăn bông, dưới giường có lò sưởi, thức ăn kèm thịt, và còn cả rượu. Quãng thời gian này thật ra cũng không tệ.
13 Phần cuốiNúi cao, rừng trúc, tuyết phủ. Trong sơn cốc có tường trắng ngói xám, một khoảnh sân nhỏ tươi đẹp. Một đóa sen núi nở rộ. Vào lúc mặt trời chạm đỉnh.