1 Cấp Bật Hậu Cung
Hoàng hậu
Chính nhất phẩm: Hoàng quý phi
Tòng nhất phầm: Quý phi
Chính nhị phẩm Tứ phi: Hiền, Thục, Huệ, Đức
Tòng nhị phẩm: Phi
Chính tam phẩm Cửu tần: Chiêu Nghi, Chiêu dung, Chiêu viện, Tu nghi, Tu dung, Tu viện, Sung nghi, Sung dung, Sung viện
Tòng tam phẩm: Tiệp dư
Chính tứ phẩm: Quý tần
Tòng tứ phẩm: Tần
Chính ngũ phẩm: Quý nhân
Tòng ngũ phẩm: Mỹ nhân
Chính lục phẩm: Tài nhân
Tòng lục phẩm: Lương nghi
Chính thất phẩm: Dung hoa
Tòng thất phẩm: Bảo lâm
Chính bác phẩm: Ngự nữ
Tòng bát phẩm: Thải nữ
Thứ nhân (cung phi bị phế)
T-HoaTinhKhoi: đây là chuyện tự sáng tác, cho nên tất cả nội dung, tên gọi cũng như phẩm cấp hay cách xưng hô đều là tác giả quy định, có chút khác với thực tế, các bạn đọc không cần thắc mắc sao nó không giống mấy truyện cung đấu khác, lần đầu viết truyện mong các bạn ủng hộ)
Chương 1: Lý An Nhiên
Giang Nam - Thục Châu nổi tiếng là phúc địa sông nước, nữ nhân Thục Châu càng nổi tiếng mỹ nhân, đâu đâu cũng thấy cô nương dáng người lả lướt che mặt đi lại trên phố.
2 Đầu tháng sáu, tuyển tú rốt cuộc bắt đầu, vòng sơ tuyển đơn giản chính là xem dung mạo thân thể, vốn dĩ đây là vòng dễ nhất, thế nhưng Lý An Nhiên lại vấp một chút ở vòng này, về dung mạo, da vẽ, dáng người nàng đều là đạt thượng đẳng trở lên, nhưng khi kiểm tra mùi vị, ma ma phụ trách đột nhiên nghiêm khắc khiển trách nàng
“Quy định đã rõ ràng, vòng này không cho dùng hương liệu, tại sao ngươi đã biết còn vi phạm”
Lý An Nhiên có chút giật mình, nàng trước giờ không dùng hương liệu mà.
3 Lý An Nhiên ngồi ở chủ vị, Lục Ly và Thanh Y đứng ở hai bên, mười hai cung nữ và thái giám cung kính đứng một góc, giữa phòng có một thái giám trung niên vẻ mặt tươi cười dẫn theo mười mấy cung nữ thái giám cung kính đứng chờ Lý An Nhiên lựa chọn
“Bẩm tiểu chủ, ngài là quý nhân chính ngũ phẩm, theo quy định tiểu chủ có thể có mười hai cung nhân hầu hạ gồm một tổng quản thái giám, hai nhị đẳng thái giám, hai tam đẳng thái giám, hai đại cung nữ, hai nhị đẳng cung nữ và ba tam đẳng cung nữ.
4 Minh Long điện, không khí uy nghiêm tràng ngập khắp nơi, bên trong ngự thư phòng được đốt địa long ấm áp như xuân, một bóng dáng cao lớn mặc long bào đang miệt mài phê duyệt tấu chương, chợt bên ngoài có tiếng nói chuyện, hoàng thượng cũng không ngẫn đầu lên, tay cầm bút khẻ viết mấy nét vào sổ con, miệng lại bình thản hỏi
“Lưu Toàn Phúc”
Ngay lập tức từ bên ngoài có một thái giám trung niên chạy vào
“Có nô tài “
“Bên ngoài có chuyện gì?”
“Bẩm hoàng thượng, có Phương thái y cầu kiến “
Tay cầm bút của hoàng thượng vẫn không dừng lại chút nào, một giây sau mới nghe hoàng thượng nói
“Cho vào “
.
5 Rất nhanh đã đến ngày mười lăm tháng mười một, ngày này chính là ngày đi thỉnh an Thọ Khang thái hậu. Sáng sớm Lý An Nhiên phải dậy sớm hơn ngày thường nửa canh giờ, sau khi chuẩn bị ăn mặc cẩn thận không thể tìm ra điểm nào có thể bắt bẻ, lúc này nàng mới lên đường đến Linh Phụng cung.
6 Từ chỗ của Hứa thái phi đi ra, Lý An Nhiên buồn chán ngồi trên kiệu trở về Trúc Mai Hiên, Lục Ly có chút buồn bực nói
“Nương nương, ngài không cần nghe lời Hứa thái phi nói nha”
“Lục Ly, ngươi cằn nhằn nảy giờ đủ chưa, ta nghe ngươi nói mà muốn nhức đầu, lúc nãy ta xem đám cung nữa kia cũng hết sức lấy lòng ngươi, thu hoạch ra sao rồi”
“Nương nương, nô tỳ không có nhận hối lộ của các nàng nha”
“Tại sao không nhận a, sau này miễn là ngân phiếu thì đều nhận hết đi, sau đó chúng ta chia nhau, thế nào”
“Nương nương, đừng đùa như vậy mà”
Lục Ly giở khóc giở cười, mấy nô tài đi cùng cũng cười theo, Lý An Nhiên tâm trạng không tệ nhìn xung quanh, đột nhiên nàng ngạc nhiên nói
“Đường này hình như không đúng nha”
Nghe Lý An Nhiên nói vậy, Tiểu Tứ Tử phụ trách dẫn đường đi ở phía trước bóng lưng hơi căng thẳng, sau đó hắn quay đầu tươi cười như thường nói
“Nương nương, mùa đông đường trơn, con đường này chính là con đường chống trơn trượt tốt nhất trong cung, chỉ mất thêm chút thời gian mà thôi”
“À …”
Lý An Nhiên à một tiếng rồi cũng không nói nữa, nhưng càng đi thì trong lòng nàng càng cảm thấy bất an, lại liếc mắt nhìn bóng lưng của Tiểu Tứ Tử, mày Lý An Nhiên hơi nhíu lại, đột nhiên lên tiếng hô
“Dừng”
Mấy người Lục Ly liền ngạc nhiên hỏi
“Nương nương, có chuyện gì vậy, nương nương thấy không thoải mái sao?”
“Ta cảm thấy khó chịu, ngừng lại nghĩ chút đi”
“Nương nương khó chịu sao? để nô tài đi gọi thái y”
Tiểu Tứ Tử lập tức tiến đến hô, Lục Ly cũng lo lắng không thôi, Lý An Nhiên lắc đầu
“Chỉ là đột nhiên cảm thấy không thoải mái mà thôi, không cần gọi thái y”
Vừa nói Lý An Nhiên vừa giả vờ lấy tay che trán, nhưng khóe mắt lại âm thầm lướt qua sắc diện của mấy nô tài xung quanh, rất nhanh nàng đã khóa vào mục tiêu Tiểu Tứ Tử.
7 Rất nhanh đã đến những ngày cuối năm, hoàng thượng gần đây bận rộn gần mười ngày không có đến hậu cung, do đó hậu cung cũng không có sóng gió gì, Lý An Nhiên vẫn ở Trúc Mai Hiên của mình nhàn nhã trôi qua như cũ.
8 Mấy ngày tiếp theo sau trừ tịch yến, trong cung vẫn bình yên như thường, đã có câu nói của hoàng thượng nên chuyện của đêm đó không lộ ra tiếng gió nào.
9 Mấy ngày sau khi Lý An Nhiên đến Tĩnh Nhàn cung, Trúc Mai Hiên so bình thường vẫn không có gì thay đổi, chỉ có điều cung nhân ở đây có một chút thay đổi về nhân sự và số lượng mà thôi.
10 Mùa xuân cuối cùng cũng đến, hậu cung trở về khung cảnh trăm hoa đua nở nhưng Lý An Nhiên vẫn không thể nào vui vẻ nổi bởi vì ngày Huệ phi sinh nở sắp đến, đối với đề nghị của Huệ phi, Lý An Nhiên không đồng ý nhưng trong tâm cũng có chút thương xót Huệ phi đồng thời cũng khâm phục bản lĩnh của nàng ấy, biết bản thân sắp chết còn có thể như vậy bình tĩnh mưu tính cho hài nhi trong bụng, nói về đảm lược thì không phải nữ nhân nào cũng có thể so sánh, ít ra nàng cho rằng nếu là bản thân mình nàng rất có thể sẽ không trấn định được như Huệ phi.
11 Năm Thiên Đức thứ tám, Huệ phi – Hạ thị mất vì lưu sản, Thiên Đức đế thương tiếc truy phong Tĩnh Huệ quý phi, an táng long trọng ở hoàng lăng.
……
Ngày thứ hai sau khi Tĩnh Huệ quý phi mất, Tô thái hậu đột nhiên gọi hoàng thượng đến Thọ Khang cung, không biết hai người đã nói những gì như sau đó lộ ra tin tức thái hậu đột nhiên ngã bệnh phải truyền thái y, mà cùng lúc đó chiếu chỉ của hoàng thượng cũng đến Trúc Mai Hiên, Lý An Nhiên được tấn phong chiêu dung, được quyền nuôi dạy tam hoàng tử Tiêu Bình.
12 Mười lăm tháng ba, ngày đầy tháng của tam hoàng tử Tiêu Bình, hoàng thượng thậm chí hạ lệnh cho mệnh phụ kinh thành vào cung chúc mừng, bởi vì chuyện của Tĩnh Huệ quý phi, lễ tắm ba ngày của tam hoàng tử có chút đơn giản hóa, lần này hoàng thượng muốn hoàng cung được dịp mở ra không khí vui mừng.
13 Trường Lạc cung hôm nay quả nhiên tràn đầy sinh khí, chúng cung phi còn cố tình đến sớm ngồi đầy trong hậu điện, người người tặng lễ miệng toàn nói lời tốt đẹp nhưng ánh mắt nhìn Lý An Nhiên lại che dấu một tia ghen ghét khó nói, Lý An Nhiên dù nhìn thấy nhưng vẫn xem như không, trong mắt nhiều người nàng là trúng phải vận may hưởng vinh quang của Tĩnh Huệ quý phi, Lý An Nhiên cũng vui vẻ để bọn họ nghĩ vậy.
14 Lý An Nhiên ngồi trên ghế quý phi nhàn nhã phẩm trà, trước mặt quỳ bảy tám cung nhân, đợi khi dùng đến non nữa ly trà Lý An Nhiên mới lên tiếng
“tối nay là ai trực đêm?”
Đám cung nhân lập tức như được ân xá, thà bị Lý An Nhiên thẩm vấn còn hơn phải chịu đựng không khí im lặng nhưng áp lực như núi đè kia, bà vú lập tức ngẩng đầu nói
“bẩm nương nương, là Minh Thảo”
Lý An Nhiên bình thản đưa mắt nhìn một tiểu cung nữ quỳ trong góc, tiểu cung nữ ngay lập tức sợ hãi tiến lên, run rẫy quỳ xuống, Lý An Nhiên im lặng nhìn nàng ta một chút đột nhiên
Ba!
Ly trà trên tay của Lý An Nhiên bay xuống đập ngay bên gối cung nữ Minh Thảo, nước trà bắn cả vào đầu gối nàng ta.
15 Thời gian trôi nhanh, thoáng cái đã đến tháng tư, Tiêu Bình cũng gần ba tháng tuổi, sau sự việc hắn bị lạnh hơn một tháng trước, cung nhân Trường Lạc cung trở nên nghiêm cẩn hơn rất nhiều, người người đều tận trách với công việc.
16 Lý An Nhiên ngồi trong Vọng Liên đình nhìn sen nở trên hồ quả thật xinh đẹp, nàng từ lúc nhập cung đến nay đã hơn một năm rồi, trước đây vì lười cũng vì tránh phiền toái nàng chưa từng lui tới mấy nơi phức tạp như ngự hoa viên, đây là lần đầu tiên nàng đến Vọng Liên đình, cảnh sắc quả thật vô cùng xinh đẹp, từng đóa hoa sen nở rộ làm người ta cảm thấy yêu thích, ngay lúc này Xuân Thảo đột nhiên kêu lên
“nương nương”
Lý An Nhiên quay đầu thì thấy một nữ tử được hai cung nữ đỡ tay đang đi đến, nữ tử này một thân lục y,thân hình mảnh khảnh như cây liễu, dung mạo thanh tú có vẻ rất dịu dàng, nhìn thấy Lý An Nhiên trong đình, hơi phúc thân cho có lệ nói
“thần thiếp tham kiến Thuần chiêu dung nương nương”
Lý An Nhiên nở nụ cười như thường nói
“Kim lương nghi không phải đang dưỡng thai sao, ra ngoài thế này không có vấn đề gì chứ?”
“thái y nói thai nhi trong bụng thần thiếp rất tốt, đã có thể ra ngoài đi dạo”
“à! thì ra là vậy”
Kim lương nghi lúc này đã bước vào lương đình, không cần Lý An Nhiên mời mà đã tự tiện ngồi xuống, mấy cung nhân Trường Lạc cung trước sự vô lễ của Kim lương nghi sắc mặt đã lộ ra vẻ tức giận nhưng bọn họ đều bị Lý An Nhiên thu phục triệt để, Lý An Nhiên chưa tỏ thái độ bọn họ cũng không ai dám vọng động.
17 Phù Dung Trai lúc này không khí căng thẳng, một thái y già quỳ gối trước mặt hoàng thượng hoàng hậu bẩm báo
“bẩm hoàng thượng, Kim lương nghi sức khỏe vốn suy yếu, lại hít vào lượng lớn xạ hương, long thai trong bụng không thể giữ được”
Nghe thái y nói vậy hoàng thượng phất tay lạnh lùng nói
“ngươi lui đi”
Thái y như được đại xá vội vã lui xuống, lúc này trong phòng không chỉ có mỗi hoàng thượng, hoàng hậu mà mấy người Đức phi, quý phi đều đã hay tin mà đến, mọi người đều cuối đầu yên vị ngồi ở vị trí của mình không lên tiếng, hoàng thượng vừa mất một đứa con, hắn đau lòng sắc mặt lạnh lùng như vậy mọi người không ai ngu ngốc đi chọc vào hắn.
18 Lý An Nhiên nhìn mọi chuyện xảy ra, từ đầu đến cuối đều dùng tâm thái xem kịch vui, mọi chuyện xảy ra đều nằm trong phạm vi dự đoán của nàng, trong chuyện này thật ra cũng không khó hiểu, mọi chuyện xuất phát khi hoàng hậu muốn mượn tay nàng đối phó Kim lương nghi nên đã mua chuột tiểu thái giám mở cửa sổ phòng Bình Nhi, ngược lại có một thế lực khác cũng bằng cách nào đó biết được kế hoạch mượn đao của hoàng hậu liền tương kế tựu kế, để con cờ của mình là Kim lương nghi cố tình tiếp xúc với nàng sau đó xảy ra chuyện, hoàng hậu lại nghĩ rằng kế hoạch của mình thành công, Lý An Nhiên nàng thật sự ra tay với Kim lương nghi chính vì thế mới dễ dàng mắc bẫy, bị kéo vào vòng chiến không thể dễ dàng rút lui nữa.
19 Vĩnh Xuân Cung không khí ngưng trọng hơn hẳn Phù Dung Trai bởi vì tiếng kêu thảm thiết của Anh sung viện thật sự khiến người ta vừa phiền vừa sợ.
Lý An Nhiên trong lòng vẫn còn trăng trở câu nói của Lâm quý tần, đưa mắt nhìn ra xung quanh, trong phòng mọi người đều im lặng, chúng cung nhân của Vĩnh Xuân cung thì sắc diện khẩn trương, chờ đợi lâu khiến cho người ta mệt mõi không chịu nỗi, ngay lúc này hoàng thượng quay sang nhìn nàng nói
“Thuần chiêu dung, tam hoàng tử còn nhỏ, nàng ở lại cũng không giúp được gì, trở về Trường Lạc cung trước đi”
Lý An Nhiên trong lòng lập tức mừng rỡ, dù Anh sung viện có thật sự như lời Lâm quý tần nói dùng khổ nhục kế hay không cũng chẳng có liên quan gì đến nàng, hiện tại chạy thoát thân trước mới là chính đạo, dù kế quả điều tra ra sao người bị nghi ngờ cũng chỉ có mỗi hoàng hậu
“thần thiếp…”
“thái hậu giá lâm!”
Lý An Nhiên còn chưa kịp tạ ơn rời đi thì tiếng hô thái hậu đến đã cắt ngang lời nàng, trong lòng nàng ngay lập tức xoay chuyển, thái hậu đến vào lúc này nhất định không bình thường, lúc Huệ phi sinh cũng không thấy thái hậu đích thân đến, hôm nay lại chạy đến Vĩnh Xuân cung, chắc là đến chủ trì thay hoàng hậu rồi.
20 Mùa hè đến mang theo cái nóng oi bức, không khí hậu cung trầm trọng nóng bỏng hơn bao giờ hết, hoàng hậu bị cấm túc trong Linh Phụng cung, Kim lương nghi bị đày đến lãnh cung, Anh sung viện sinh non tạm thời không thể xuống giường, tứ hoàng tử yếu ớt được thái y túc trực thâu đêm suốt sáng, Thọ khang cung thái hậu không được khỏe, chúng phi tần không cần thỉnh an hoàng hậu đều thu mình lại ở trong tẩm cung của mình, không ai dám có động thái nào.