1 “Nhà họ Trình có ba cậu thiếu gia, người trên ảnh là cậu út nhà họ Trình, vẻ ngoài đẹp trai đến ngây ngất, chỉ có điều hơi có nhiều tai tiếng, nhìn đôi mắt đào hoa này biết ngay là người đa tình.
2 Vừa mở cửa ra, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt là khuôn mặt bé nhỏ đáng yêu của Lam Tiểu Thiên, cậu nhóc vây quanh giống như con chó Nhật, cầm đôi dép lê trong tay.
3 Tập đoàn Trình thị là tập đoàn tài chính lớn nhất thành phố S, ở bên dưới có vô số công ty con, như về thương mại, thời trang, thực phẩm và vân vân, cái cần có đều có, không bao giờ đếm hết.
4 “Tiểu Doanh ơi, không xong rồi!” Vu Mỹ Kim xông thẳng vào trong phòng thay đổi, dáng vẻ hoảng hốt của bà làm mọi người chú ý. Lúc này Lam Tiểu Doanh đã thay xong quần áo cosplay, cô lách qua mọi người.
5 Thì ra nơi này là một phòng chứa đồ, rất dễ nhận ra bởi vì có một đống hàng thứ phẩm chất ở đây. Trình Mộc Trì nhìn thoáng xung quanh một cái, phút chốc nghe thấy bên kia có tiếng gọi của một cô gái.
6 Ở đại sảnh trung tâm mua sắm, cuộc thi cosplay được tổ chức sôi nổi, tạo hình cosplay với đủ mọi loại quần áo kỳ lạ, nhiều màu sắc khác nhau làm cho người xem hoa cả mắt.
7 Trên sân khấu, ánh đèn đột nhiên có hơi tối lại, khi chính thức bắt đầu mới biết, thì ra hai chị em họ biểu diễn kịch câm. Tất nhiên, mọi người ở dưới khán đài đều tỏ vẻ kinh ngạc, theo dõi lâu như vậy, cũng chưa có một đội nào có dũng cảm tham gia cuộc thi như vậy.
8 Lúc Lam Tiểu Doanh ngước mắt lên lần nữa, vừa đúng lúc nhìn thấy bóng dáng của người đàn ông lúc nãy, anh ta đứng trên lầu hai, mà đứng cách đó không xa, người vẫn cứ đi theo anh ta chính là Vu Mỹ Kim.
9 Sáu năm trước, khi Lam Tiểu Doanh vừa tròn mười tám tuổi, đang là học sinh cấp ba. Cô cũng khao khát có được một tình yêu nồng cháy như những cô gái đồng lứa khác.
10 Dịch: Thanh Dạ Bảy giờ tối, tại khu chung cư Vinh Cảnh, do hôm nay kiếm được bộn tiền, nên bữa tối của cả nhà Lam Tiểu Doanh phong phú hơn mọi ngày. Vừa đặt chén cơm xuống, thì ai nấy lo việc của mình.
11 Dịch: Thanh Dạ “Các con ngồi xuống đi, cứ tiếp tục nói chuyện, đừng vì ba mẹ đến mà ai cũng im lặng không nói. ” Trình Tuyển nở nụ cười ôn hòa trên mặt, ngồi vào ghế cùng với người vợ Đổng Như.
12 Dịch: Thanh DạDưới ánh đèn màu đỏ làm cho bóng dáng của Lam Tiểu Doanh kéo dài, cô vô tình đi dạo đến công viên bên dưới cầu vượt, quán bar không thể đến được rồi, bây giờ mà về nhà thế nào cũng bị nghi, đành phải một mình đi dạo ở bên ngoài.
13 Dịch: Thanh DạTrình Mộc Trì mỉm cười, sau đó bước ra từ chiếc Buick, đứng thẳng trước mặt cô gái đang đứng im. “Bạch Dã Kiều sao? Ha, sao nào, tôi nhìn giống người đàn ông của cô lắm sao? Hay là, cô đổi một cái cớ khác để bắt chuyện, có lẽ tôi sẽ dễ dàng chấp nhận hơn.
14 Suốt nửa tháng, Lam Tiểu Doanh không thể nào chịu đựng nổi những lời cằn nhằn của Vu Mỹ Kim, gần như mỗi một phút một giây, chỉ cần có cơ hội liền không ngừng lải nhải trách mắng cô, lời khó nghe như thế nào cũng nói ra hết, chỉ thiếu điều chưa lấy dao kề lên cổ cô, bắt cô bán chiếc vòng ngọc.
15 Dịch: Thanh DạÔng ra dấu cho cấp dưới ra khỏi phòng làm việc, khuôn mặt điềm tĩnh của ông đột nhiên trở nên nghiêm trọng, ánh mắt dò xét tỉ mĩ và sắc bén nhìn đến nỗi người khác không cách nào lẩn trốn.
16 Dịch:Thanh DạBiệt thự của Trình Mộc Hàng được thiết kế theo phong cách hiện đại, sử dụng nội thất màu sáng, kết hợp với màu trắng đen và xám với nhau.
17 Buông lỏng kìm hãm với cô gái, Trình Mộc Hàng tao nhã tỏ ý mời cô ngồi xuống, rồi bảo người giúp việc mang lên một chai rượu Everclear của Mỹ, nghe nói loại rượu này có nồng độ cồn cao đến 95%, điều này Lam Tiểu Doanh không biết rõ lắm.
18 Dịch: Thanh DạTrong lúc mơ màn, Lam Tiểu Doanh cảm giác mình đang nằm trên lưng thứ gì đó, lạnh lạnh, giống như vảy. Cô cố gắng mở mắt ra, thế nhưng đôi mắt lại vô cùng đau nhức.
19 Dịch: Thanh DạSau khi gặp phải chuyện này, bình an vô sự trôi qua được vài ngày. Hôm nay đến lượt Lam Tiểu Danh được nghỉ, cô bèn tự mình đưa Tiểu Thiên đi học.
20 Dịch: Thanh DạLam Tiểu Doanh ngừng động tác thay quần áo, cứng nhắc mang quần áo trả về chỗ cũ, ánh mắt lạnh lùng nói: “Vi Vi, cô nói cho tôi biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”Cô gái tên Vi Vi mở to hai đôi mắt long lanh, kéo tay cô, hỏi với vẻ quan tâm: “Tiểu Doanh, có phải cô chọc trúng người nào rồi phải không? Hôm nay tôi nghe có người nói với quản lý, nhất định phải sa thải cô, nếu không phải cuốn gói đi thay cô.