21 Dịch: Thanh Dạ Lam Tiểu Doanh nhìn cổ tay bị hồng lên do vặn nắn bằng ánh mắt thương xót, cô giống như một trái bong bóng xì hơi, giương đôi mắt trong veo như nước, nói với vẻ đau khổ: “Đấy, ông cũng thấy rồi, không phải tôi không bán, mà sự thật là tôi không thể tháo chiếc vòng ra được, không lẽ ông muốn lấy dao chặt đứt tay tôi sao? Sau này tôi còn phải gả cho người ta, không thể làm người tàn tật được, như vậy giá trị con người sẽ bị hạ thấp đó.
22 Dịch: Thanh DạBiệt thự của Trình Mộc Trì nằm ở vùng ngoại ô trên đỉnh núi Bạch Vân, đó là vùng đất lành với non sông nước biết. Sau khi cánh cửa sắt tự động mở ra, vừa vào cửa liền nhìn thấy một vòi phun nước, dòng nước phun nhỏ tản ra và rơi xuống giống như tiên nữ đang rải những cách hoa, vòi phun nước chia làm nhiều tầng, nhất là vào ban đêm, cả vòi phun nước bởi vì có ánh đèn lung linh nhiều màu sắc, làm cho cảnh vật càng thêm nguy nga.
23 Dịch: Thanh DạGiọng nói bất ngờ vang lên làm cho tay Lam Tiểu Doanh run rẩy, hậu quả là cái bánh quy hỏng mất rồi, bực bội thật, cô còn chưa ăn mà mà mà, thật lãng phí quá đi.
24 Dịch: Thanh DạTrước khi đến biệt thự, Kinh Phong được lệnh dẫn Lam Tiểu Doanh vào siêu thị dạo một vòng, mua những vật dụng hàng ngày, bao gồm cả quần áo, dù sao cô vẫn phải ở chỗ này một thời gian.
25 Dịch: Thanh DạNgày hôm sau, ánh mặt trời sáng chói chiếu lên tấm màn che của cửa sổ thủy tinh, đập vào tầm mắt đó là hình ảnh hoa thục quỳ nở rộ, màu tím, màu hồng, màu đỏ, màu trắng, có thể nói là đủ màu sắc sặc sỡ, chúng đang đứng vững bên trong hàng rào màu trắng, tổ điểm thêm cho vẻ đẹp bên ngoài của căn nhà.
26 Dịch: Thanh DạĐi vào một con đường lớn lót toàn đá cẩm thạch, phong cảnh nhìn vào ban ngày lại là một dáng vẻ khác, Lam Tiểu Doanh nhìn chằm chằm những cây phương tím bên ngoài cửa xe.
27 Dịch: Thanh DạLúc vừa mới lên đây, anh nhìn thấy một bóng dáng nhỏ bé xinh đẹp đứng dựa vào tường, quan sát sự thay đổi biểu cảm trên gương mặt người con gái, thật thú vị nha.
28 Dịch: Thanh DạBóng dáng đó bước đi chậm rãi đến trước mặt Trình Mộc Hàng, nhã nhặn cong đôi môi lên, đôi ngươi màu hổ phách xinh đẹp mà trong sáng. “Anh hai, anh đến tổng bộ sao không nói với em một tiếng vậy?”Trình Mộc Hàng ngồi bên cạnh Lam Tiểu Doanh, mặc dù không nói chuyện với cô, nhưng khí thế của bọn họ đủ để nói lên mối quan hệ là gì.
29 Dịch: Thanh DạLúc rời khỏi Vọng Tương viên, Lam Tiểu Doanh cũng đã ngà ngà say, ngoài miệng thì cứ la hét cô vẫn chưa có rượu, nhưng thật ra đã chẳng còn biết trời trăng mây gió gì nữa.
30 Dịch: Thanh DạBan đêm, không biết vì nguyên nhân gì, cả người Lam Tiểu Doanh nóng như lửa đốt, nếu nói là do rượu, thì cũng không gặp phải loại phản ứng này.
31 Dịch: Thanh DạNgày hôm sau, khi tỉnh lại đầu của Lam Tiểu Doanh đau như búa bổ, quả nhiên say rượu chẳng có gì hay ho. Mang máng nhớ lại chuyện tối hôm qua, hình ảnh rời tạc, nhưng vẫn làm cho cô sợ hãi đến bật dậy.
32 Dịch: Thanh DạVào mùa hè, trời cao trong xanh, trời xanh đến nỗi ngay cả một áng mây cũng không có, nhớ đến hôm nay là chủ nhật, Lam Tiểu Doanh đang tính toán xem bước tiếp theo nên làm như thế nào.
33 Dịch: Thanh Dạ “Cậu Hàng, cậu Trình, mọi người chơi vui quá đi, chúng ta cũng cùng xuống bơi đi. ” Lam Tiểu Doanh cười toe toét nói, đôi mắt sáng lấp lánh sống động nhìn chằm chằm bọn họ.
34 Dịch: Thanh DạLàn gió xuân mang theo hơi nóng của mặt trời hiu hiu thổi qua, mùi hương của nước biển bay trong không khí, ngồi che mát ở dưới cây dù, Trình Mộc Trì nắm mắt lại nghỉ ngơi, biết rõ có người đến gần, anh vẫn thờ ơ làm thinh.
35 Dịch: Thanh Dạ “Có người bị chết đuối rồi…. . ” Trong tiếng ồn ào, không biết là ai cất tiếng, gây chú ý đến mọi người xung quanh. Trình Mộc Hàng bị Vu Mỹ Kim quấn lấy không dứt ra được, mặc dù không bằng lòng cho lắm, nhưng vẫn thuận lợi lội kéo được cô, ít nhất bây giờ cô vẫn là người hợp ý mình nhất, cũng đỡ hơn Trình Mộc Trì bị nghi ngờ là gay.
36 Hồng Ngọc nở nụ cười lẳng lơ, bay đến gần Trình Mộc Trì, hành động vô cùng nhanh, ngón tay trắng nõn của hắn ta đặt trên cổ Lam Tiểu Doanh, nói: “Ta muốn giết cô ta, dễ như trở bàn tay.
37 Dịch: Thanh DạMột tia sét đánh xuống, cho dù ở dưới đáy biển vẫn nghe được tiếng sét đinh tai nhức óc đó, cái bong bóng trong phút chốc cũng tan biến không còn dấu vết, Trình Mộc Trì không cần phải tốn thời gian suy nghĩ, mà ngay lập tức giữ chặt eo của Lam Tiểu Doanh, nhắm mắt lại, niệm chú rồi biến mất trong phút chốc.
38 Dịch: Thanh DạTấm chăn đắp trên vai Lam Tiểu Doanh bởi vì cô khóc nức nở mà rớt xuống, làn váy dính cát trắng bị ngấm ướt dần trở nên trong suốt, dây thun cột tóc cũng không biết bị nới lỏng từ lúc nào, mái tóc dài tựa như rong biển buông xuống bên vai, trông thật lộn xộn.
39 Dịch: Thanh DạTiếng sấm không ngừng ầm vang, những giọt mưa đập vào cánh cửa sổ tạt vào trong phòng, còn có vài cánh hoa rơi rụng xuống mặt đất, những dấu vết thấm nước trên tấm thảm nhòe dần.
40 Dịch: Thanh DạỞ ngoài cửa xe, mưa nhỏ dần, bầu không khí trong xe vẫn kỳ lạ như cũ, gương mặt này trông rất quen thuộc, nhưng đáp lại cô lại vô cùng xa lạ, Lam tiểu Doanh cảm nhận rõ được, trong mắt người đàn ông này đã không còn bóng dáng của cô.