1 Từ trên tầng cao nhất của tòa nhà Nordstrom nhìn xuống, mọi khung cảnh của thành phố New York được bao quát trước mặt, mọi nhân viên thường lên đây để chiêm ngưỡng cảnh đẹp, ngắm nhìn khung cảnh nên thơ của thành phố phồn hoa này.
2 Tỉnh lại sau cơn mê man, đầu óc còn quay cuồng bất định, dung hợp chí nhớ 20 năm khiến hắn khó có thể bình tĩnh lại được, hắn im lặng mở mắt, xung quang là một căn phòng hạng 3 dành cho bệnh nhân, trước mặt là 2 người nam nữ đang đối thoại với nhau:
- Bác sĩ, con tôi thế nào rồi?
Người trung niên bác sĩ mỉm cười trả lời:
- Không sao đâu, chỉ là bị chút vết thương ngoài da, do quá kiệt sức mà dẫn đến hôn mê, nghỉ ngơi tẩm bổ vài ngày là hết, chị nhà đừng quá lo lắng
Nhìn vào gương mặt quen thuộc của người phụ nữ kia mà hắn không kìm được nước mắt, đó là mẹ của hắn, người mẹ bao năm qua thất vọng về hắn, thức khuya dậy sớm làm việc, bản thân bị bệnh cũng không đi khám mà để dành tiền nuôi khôn lớn chỉ mong hắn có thể làm bà ấy tự hào, nhưng còn hắn….
3 Vào đến trường, Long nhìn ngó xung quanh, ngắm nhìn ngôi trường cấp 3 trước kia hắn học, kiến trúc chỉ được tính là “tầm thường” so với những ngôi trường khác nhưng lại làm hắn cảm thấy nhớ thương vô cùng, bạn bè, thầy cô….
4 Ngọc ngơ ngác một lúc, không nghĩ tới cậu nhóc này khẩu âm tốt như vậy, hơn nữa chất giọng rất tốt, bình thường đi ngoài đường nếu nghe thấy chỉ sợ cũng nghĩ là người nước ngoài đi du lịch rồi, để xem trình độ cậu ta đến đâu.
5 Nghe cái vấn đề này, cả lớp bắt đầu bàn tán, nói thật là họ không muốn làm lớp trưởng, đã thế còn phải thay giáo viên làm đủ thứ, hơn nữa cũng sợ các bạn học không nghe lời mình nói
Im lặng nãy giờ, Thiên Ân cười âm hiểm lên tiếng:
- Thưa cô em đề cử bạn Long
Cả lớp đang rầm rì chợt im lặng, có người xung phong gánh vác trách nhiệm ngại gì không cho một phiếu đây, cho nên mọi người cũng tán đồng, Ngọc nhìn Long, suy nghĩ
“ Tên nhóc này cũng không tệ, tiếng anh rất khá, chỉ không biết các môn khác thế nào”
- Nếu mọi người đều đồng ý thì cô….
6 - Trần Hoàng Long, 16 tuổi, học lực trung bình, cha hắn tên Trần Huyền Minh, trẻ mồ côi, được một người họ Trần ở Hồng Kông nhận nuôi, mất tích từ năm 1995, còn lại thông tin không tra ra được, mẹ hắn là Nguyễn Tuệ Hồng, 35 tuổi, là nhân viên bán hàng ở siêu thị điện gia dụng Thành Tín, gia cảnh bình thường, không có tiền án, cũng chỉ tra được nhiêu đó thôi à….
7 Chi nhánh tập đoàn LF tại Việt Nam chiếm cứ một khu đất hơn 1000 hecta đất, xung quanh được bảo vệ nghiêm ngặt 24/24, được trang bị như côn điện, dao găm quân dụng cùng súng lục đạn gây mê, bởi lẽ ở Việt Nam không cho phép sử dụng vũ khí nóng, mặc dù tập đoàn LF có thể sử dụng nhưng cũng chỉ là đạn gây mê, nếu có án mạng bằng đạn thật tại đây thì chính phủ sẽ không bỏ qua
Long bước đi vào trong, đến cổng thì bị một tên bảo vệ da đen, tướng người cao trên 1m9, cánh tay to như tay gấu, có thể nói bị hắn đập một phát không chết cũng mất nửa cái mạng
- Người không phận sự miễn vào! Tên bảo vệ nhìn chằm chằm Long, dùng tiếng anh nói
Long nở nụ cười thân thiện với hắn rồi nói bằng giọng tiếng anh thuần thục của mình
- Tôi có hẹn với ngài Tony, anh có thể thông báo giúp tôi chứ?
Tên bảo vệ không nghĩ tới tên nhóc này lại giỏi tiếng anh như vậy, hồ nghi nhìn hắn
- Chờ ở đây một chút! Sau đó ra hiệu cho tên bảo vệ kế bên
Một lúc sau tên kia đi ra, gật đầu với tên cao to, rồi dùng giọng cứng ngắc nói
- Vào đi, tầng 15, phòng số 2
….
8 Rời khỏi công ty LF, Long chạy xe về nhà, vẫn như trí nhớ kiếp trước, con đường này luôn luôn có những hố to, kiếp trước người ta ví con đường này như mặt trăng, mặt đường thì đầy những hố như bề mặt trăng nhưng phong cảnh xung quanh lại hết sức đẹp đẽ và trong lành
Hắn chạy xe về nhà, đường tuy xa nhưng hắn cảm thấy nhanh, cái nơi này vừa xa lạ vừa quen thuộc, hắn muốn trải nghiệm lại những gì mình đã bỏ quên
Chẳng mất bao lâu hắn đã về đến nhà, bây giờ cũng hơn 6h chiều, mẹ hắn còn chưa về, Long nhìn về phía phòng bếp, chợt nghĩ tới cảnh mẹ hắn 7h về, người lấm tấm mồ hôi mà còn phải làm thức cơm cho mình, hắn hai mắt cay cay, chua xót tự nói
- Mình đúng là khốn khiếp mà
Bật đèn bếp lên, hắn lấy từ tủ lạnh ra thịt rau củ còn lại
“Có lẽ nên làm món này không nhỉ? Biết đâu mẹ sẽ bất ngờ?”
Không sai, hắn chuẩn bị làm món thịt sốt cà chua, món mà hắn thích ăn nhất, cũng là món hắn làm ngon nhất, năm xưa khi hắn học đại học, tự nấu ăn đã thành một tay đầu bếp rất khá
Một tiếng trôi qua nhanh chóng, trời đã tối đi, chỉ thấy xa xa ánh đèn xe máy, như mọi lần mẹ hắn về nhà là đúng 7 giờ 10 phút, cũng vẫn là chạy vào bếp đầu tiên, làm đồ ăn, nấu nồi canh nóng.
9 Trải qua một tháng tập luyện SMD-1, bản thân Long cảm thấy cơ thể mình trần đầy sức lực, cơ thể ốm yếu trước kia đã thành một cơ thể gần như hoàn mỹ, các bắp thịt tuy không phô trương như những người tập thể hình nhưng lại rất cân đối, thêm nước da rám nắng của hắn khiến người ta cảm thấy rất khỏe mạnh
Một tháng này hắn cũng đã tiếp thu toàn bộ thông tin công nghệ cùng sinh học kiếp này, hơn nữa với trí nhớ tốt cùng khả năng tiếp thu khùng khiếp, hắn cũng đã hoàn thành xong toàn bộ chương trình cấp 3 cùng đại học.
10 Bước vào quán trà sữa “Hương Việt”, Uyển cảm thấy khá bất ngờ, cách trang trí mang theo chút phong cách Châu Âu, một chút cổ kính cùng hài hòa, không nghĩ tới ở Việt Nam lại có quán nước có vẻ này
- Không nghĩ tới chỗ bạn nói lại khá như vậy, không tệ đâu nha, hèn gì mới vào thấy đông người như thế
Long cười cười, cùng Uyển đi đến chiếc bàn gần đó, kéo ghế ra rất thân sĩ nói
- Mời người đẹp…
- Cám ơn! Uyển hơi đỏ mặt cùng xấu hổ nói
Một phục vụ viên bước đến, đưa menu cho Long và Uyển cười sáng lạn hỏi
- Xin hỏi 2 em uống gì?
- Cho em một ly sinh tố dâu ít đường.
11 Buổi sáng, mây đen kéo đến mây trắng tan đi, cơn gió lạnh thổi qua mọi nẻo đường, ánh mặt trời thiếu thốn đến thương cảm, trên đường đã có vài người hoạt động, Long dậy rất sớm, sáng nào hắn cũng chạy bộ trên con đường này, đã hơn 3 tháng kể từ ngày hắn trọng sinh, mọi việc đối với hắn như một giấc mơ, Long đã hoàn toàn dung hợp với quá khứ này
Từ xa một bóng người duyên dáng chạy tới, hắn cũng không ngẫu nhiên chạy trên con đường này, vì nhà của Uyển chính tại con đường này, kể từ ngày gặp bọn lưu manh, Uyển đối với Long đã nảy sinh tình cảm, chỉ là cô không nhận ra mà thôi, hơn nữa ngày nào hắn cũng chạy qua nhà cô khiến cho cô không muốn gặp cũng không được
- Dậy sớm thế? Uyển chạy đến gần cười duyên nói
- Hì, dậy sớm là một thói quen tốt, hơn nữa nhiều tập luyện tốt cho sức khỏe! Long đáp
- Tuần sau là tuần cuối cùng học sau đó là nghỉ tết, bạn tính đi đâu chơi? Về quê hay đi du lịch thế?
Uyển mấp máy môi hỏi, mỗi lần đối diện với Long cô có chút ngượng ngùng
- Có lẽ sẽ đi biển, còn bạn?
Hắn là nói thật, tết năm nay hắn phải ra biển đông để lấy những thứ kia, bởi ngày thường hắn khó có thể đi, đột nhiên biến mất mấy ngày khó tránh khỏi khiến mẹ hắn lo lắng
- Mình nghĩ đi Hà Nội, mình muốn nhìn một chút 1000 năm văn hiến như thế nào
- Vậy à, thôi mình về đây, chút còn đi học, trễ học thì không hay, hẹn gặp bạn ở trường, tạm biệt
- Bye bye!
Một tuần nói nhanh cũng không nhanh, nói chậm cũng không chậm, đối với vài người thì nó rất nhanh, còn một số thì nó rất chậm, hôm này là ngày cuối cùng nên cả lớp rất háo hức, bọn họ có hẳn 2 tuần để vui chơi, thử hỏi có ai mà không háo hức cho được
Cuối năm cũng là lúc chợ đông đúc nhất, náo nhiệt nhất, nhà nhà đều mua sắm, Long thay mẹ hắn mua những đồ bình thường mà tết nhà nhà đều cần, vừa tính tiền xong hắn nhận được được thoại của Tony
- Long, ngài khỏe chứ?
- Cám ơn, tôi rất khỏe, để một người bận bịu như ngài hỏi thăm thật có lỗi, đáng ra người gọi phải là tôi! Long cười cười, đang tính gọi cho Tony không ngờ ông ta lại gọi trước
- Long, ngài quá khách khí, ngài cũng là một cổ đông lớn của công ty, gọi hỏi thăm là chuyện tôi nên làm
Cả hai tán gẫu một lúc Long đột nhiên nói
- Tony, ngài có thể giúp tôi một chuyện được không?
- Ồ? Không biết là chuyện gì vậy? Tony tò mò hỏi
- Tôi nghĩ làm một thẻ ngân hàng, nhưng ngài cũng biết tôi còn đi học, chưa đủ tuổi để làm thẻ, hi vọng ngài giúp tôi làm một tấm, có thể không?
Tony hơi bất ngờ, đột nhiên bật cười
- Haha, là do tôi sơ sót, xém tí đã quên ngài mới 16 tuổi, thật có lỗi, trong vòng hôm nay tôi sẽ gửi thẻ cho ngài, tiền lời các đơn đặt hàng 3 tháng qua tôi sẽ chuyển vào luôn
Nhắc đến vấn đề này khiến Tony càng cười hớn hở, 3 tháng qua đơn đặt hàng phải lên tới hơn 10 tỷ USD, thử hỏi hắn làm sao không vui cho được, cũng chính nhờ việc này mà hắn đã được thăng chức thành giám đốc bộ phận quản lí, không phải tại Việt Nam, mà là của tập đoàn LF
- Vậy thì tốt quá, cuối năm tôi tính đi du lịch, đang không biết lấy tiền đâu ra đây!
Long vui mừng nói, kể hoạch của hắn xem ra đã thành công một nửa
- Đó lả việc tôi nên làm, thật tiếc quá, tôi còn có việc cần xử lí, hẹn lần khác nói chuyện, tạm biệt
- Tạm biệt
Cúp máy xong, Tony cầm tư liệu của Long, khó có thể hình dung tâm tình hắn bây giờ thế nào, bình tĩnh tâm tình hắn liền cầm điện thoại lên bấm số
- A lo, tôi là Trần Huyền Minh, xin hỏi ai ở đầu dây?
- Là tôi, Tony, chủ tịch, đã tìm được người trong tư liệu mà ngài nói
- Ông nói cái gì? Hắn bật dậy thất thanh nói
- Chủ tịch, tôi đã tìm được người mà ngài cần, tôi cũng đã gửi tư liệu qua cho ngài! Tony nghiêm nghị đáp
Hắn mở tư liệu trong máy tính ra xem, càng xem càng kích động, một lúc sau hắn nói với Tony
- Tuần sau tôi sẽ đáp chuyến bay sang Việt Nam, lần này cám ơn ông rồi
Cúp máy, hắn lại xem tư liệu trên máy
“Cuối cùng anh đã tìm được em, 15 năm, suốt 15 năm, chúng ta đã có con rồi sao? Vất vả cho em quá, chờ anh, rất nhanh anh sẽ đến”
Hắn kích động lẩm bẩm một mình, rồi rất nhanh quay lại vẻ mặt bình tĩnh hàng ngày xử lí công việc
….
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 100