1 "Bàn Cổ khai thiên tích địa.
Đại thế giới thành hình.
Bàn Cổ tự diệt.
Hóa thân mình thành thương khung.
Đại thế giới thành khí.
Đại thế giới phân bạo.
2 Tiểu Phàm nhìn xung quanh…
- Đây là đâu? Sao tay ta lại bị xích như thế này?
Hắn tự hỏi.
Quanh hắn bây giờ có rất nhiều người, đủ cả già, trẻ, trai, gái,…đủ kiểu quần áo, có những kiểu hắn đã từng thấy, cũng có những kiểu mà hắn chưa thấy bao giờ… nhưng tất cả đều có một điểm chung, đó là: hai tay đều hoàn toàn bị xích lại!
- Anh gì ơi, chúng ta đang ở đâu vậy?
Tiểu Phàm quay sang hỏi một người nam nhân trung niên đang đi bên cạnh hắn.
3 "Vạn vật trong thiên địa luân hồi
Thiên đạo chính là chia luân hồi thất kiếp
Vật, Nhân, Tiên, Yêu, Ma, Phật, Quỷ
Thất đạo dẫn thất kiếp…"
(Dịch nghĩa: "Mọi vật trong trời đất luân hồi
Đạo trời chính là chia luân hồi thành bảy kiếp
Vật, Nhân, Tiên, Yêu, Ma, Phật, Quỷ
Bảy đường dẫn đến bảy kiếp…")
Thiên địa này chính là tam thiên ức đại giới (ba tỷ thế giới lớn) cùng với hàng tỷ tỷ tiểu giới cấu thành.
4 Hai phụ tử họ Lâm ra khỏi phòng, tới một đình hiên nhỏ liền ngồi xuống.
- Tần nhi, ta gọi con ra đây chính là muốn bàn chuyện đưa Tiểu Phàm đi tối nay… Ban đầu ta chỉ định đưa nó tới một sơn trang nhỏ của một người bạn cũ để sống ẩn dật, sau này nó sẽ có một cuộc sống an ổn, không phải tranh đấu với ai.
5 Tiểu Phàm nghe vù vù…bên tai, hai mắt liền nhẹ mở ra. Xung quanh là một loạt những hình ảnh nhòe mờ. Hắn nhớ ra đêm qua chính là hắn đã chia tay gia đình đi theo sư phụ Dương Quá.
6 Không gian hắc ám một mảng tĩnh lặng…
- Tên tiểu tử cứng đầu kia… còn sống không đó?
Một giọng nói vang lên phá vỡ bầu không khí tĩnh mịch.
Không một âm thanh đáp lời.
7 - Ồ! Có khí phách. Ngươi sẵn sàng rồi chứ?
Phạm Nhất Tiêu hơi kinh ngạc, nhưng trong giọng nói đồng thời lại còn ẩn dấu đôi chút mừng vui.
"Tiểu Nguyệt… ta không chỉ nhất định tìm được nàng, mà ta sẽ còn biến nàng trở thành nữ tử hạnh phúc nhất trời đất này… Đợi ta!"
Tiểu Phàm trong lòng xẹt qua dòng suy nghĩ.
8 - Thiên Vấn, ngươi đến rồi hả?
Một lão giả đang bị xích vào một cấy hắc thiết trụ (trụ sắt màu đen) ngửa mặt lên thiên không ( không trung) cười nhạt hỏi.
9 - Kẹo Hồ Lô đây… Mua đi… Mua đi…
- Vị tiểu huynh đệ, xem hàng đi… xích thiết này là loại hảo hạng đó nha, chỉ 3 ngân tệ thôi… Ê ê. . sao không trả giá chứ?.
10 Trong ngôi miếu hoang thuộc Nghênh Lai Trấn…
- Vậy chúng ta làm thế nào?
Tiểu Phàm lên tiếng hỏi.
- Đơn giản thôi mà… Ta sẽ dùng chân khí duy trì bảo vệ viên đá này.
11 Nghênh Lai Trấn tấp nập người mua kẻ bán…
Tiểu Phàm đi trên đường phố, vừa ngắm nghía vừa quan sát.
- Đại ca, cho ta hỏi ở đâu có bán vật phẩm xác định phương hướng vậy?
Tiểu Phàm hỏi một người bán linh phẩm trên vệ đường.
12 Tiểu Phàm ngồi nghỉ dưới một gốc cây ven đường, giở bản đồ và linh bàn mới mua ra, xem lại lộ trình lần nữa…
Trên bản đồ có một dấu khoanh tròn nhỏ hai màu hắc ngân, chính là tạo nên bằng Thần Ma lực của hắn… Nơi đánh dấu có đồ hình của một tòa nhà cổ kính, bên cạnh đó có mấy chữ: "Vô Cực Viện".
13 Tiểu Phàm đứng dậy, phủi phủi y phục.
- Trời sáng rồi…
Hắn nhìn lên trời, vừa hít vào một hơi không khí trong lành buổi sớm vừa tự nói.
"Thái Tổ Trường Quyền ba mươi sáu lộ, mỗi đường đều đơn giản nhưng hiệu quả vô cùng…"
Phách… phách… phách
Trong lòng hắn vừa thuật lại toàn bộ khẩu quyết của Thái Tổ Trường Quyền vừa đánh ra đủ bộ ba mươi sáu chiêu của quyền pháp.
14 Trên con đường hướng tới Tử Vân thành, cả đoàn người của Tiểu Phàm hát vang một bài ca, khí thế vô cùng…
" Chưa bao giờ oán hận vận mệnh đau thương này.
15 A Cát vội chạy ra, giữ lấy Triệu Hỏa Phượng, hỏi nhanh:
- Sơn tặc ở đâu?
Hỏa Phượng kinh hãi ngoảnh mật về sau, vừa chỉ tay vừa run rẩy đáp:
- Đằng kia.
16 Tiểu Phàm vừa đánh với hai tên sơn tặc vừa rút lui vào rừng. Vừa rồi hắn có nhìn thấy thần bí thiếu niên kia và tên Mã Thượng Hưu đều đang tiến sâu hơn vào khu rừng, cho nên hắn mới đi theo.
17 "Muốn đánh bại tên này có lẽ chỉ có sáu phần thành công… Muốn thắng thì có lẽ chỉ có… liều!", Tiểu Phàm nghĩ thầm.
Đoạn, hắn liền về thủ thế.
Thường Y Nhân cười gằn, lập tức gập người lao tới, tư thế tựa như một chiến lang săn mồi vậy, thập phần hung bạo, tấn tốc… Không ngờ thân ảnh y tựa như ẩn hiện, thoắt cái đã tiến xa một trượng bên trái, thoắt cái lại hiện ra bên phải.
18 Tiểu Phàm dần mở mắt ra. . .
- Đây là?
Hắn nhìn ngó xung quanh. Nơi hắn đang ở là một căn phòng làm bằng tre, được trang trí rất trang nhã, mùi trầm hương thư thái lan tỏa trong cả không gian.
19 - Đúng rồi. Hàn gia gia, người thiếu niên cao thủ trong đoàn áp tiêu đâu rồi? Hắn ta có bị thương nặng lắm không?
Ngồi trên xe ngựa, Tiểu Phàm chợt nhớ ra thần bí thiếu niên kia, liền quay sang phía Hàn lão hỏi thăm.
20 Hai người Tiểu Phàm vừa đi qua một hang động trên đỉnh dãy núi. Giờ họ đang đi xuống lưng chừng núi bên kia của Vô Cực Sơn…
- Thì ra bốn chiếc đèn lồng là để sử dụng trong hạng động kia.