1 Trong Thiển Thủy Các, Tiêu Khả một thân xiêm y trắng muốt, chân trần đứng trong phòng, đôi mắt to, lóng lánh nước đang cẩn thận đánh giá từng góc nhỏ của căn phòng.
2 "Sư thái. . . Sư thái. . . "
Tiểu ni cô lảo đảo chạy vào trong Thiện phòng của Tĩnh Hòa sư thái, thấy Tĩnh Hòa sư thái đang nhắm mắt ngồi, rụt đầu lại, chắp tay trước ngực nói: " Sư thái, người đi xem sư thúc một lúc, nàng.
3 Hôm sau, trong đại điện truyền đến tiếng mõ theo một tiết tấu nhất định cùng với tiếng tụng kinh.
Tượng Phật Tổ Như Lai được làm bằng vàng ròng, Tiêu Khả đang gục ở bậc thứ nhất phía trên chiếc mõ, đôi mắt vừa miễn cưỡng mở ra được một chút lại rũ ruống, không hiểu sao nàng lại nhớ đến kinh đô của một đất nước mà chính nàng cũng không biết.
4 “Chậc chậc, kỹ thuật này thật giả tạo quá, thật mất mặt. ” Tiêu Khả đứng ở bên trong đám đông, nhìn đoàn người đang biểu diễn đập vỡ tảng đá to bằng ngực, lắc đầu.
5 "Này, ta cũng cứu ngươi a, tiểu ni cô. " Ly Tuân đảo cặp mắt trắng dã, tại sao nàng không hỏi hắn họ gì?
Thấy Ly Dạ mặt mày xán lạn, mà tiểu ni cô kia từđầu tới cuối không thèm đểýđến hắn, bĩu môi nói: "Các ngươi cứ từ từ mà hàn huyên, ta về phủ trước để ngủ một giấc đây.
6 Edit + Beta: Phong Hàn Nguyệt
"Sư thúc, người không thể ăn nó. Đây là sát sinh! Phá giới!" Như Thủy ôm tiểu bạch thỏ đang sợ hãi lui về phía sau, quên rằng sư thúc nàng đã phá giới từ lâu.
7 Sáng sớm hôm sau, Tiêu Khả cùng Linh Nguyệt tán gẫu tại Thiện phòng của Tĩnh Hòa sư thái, bên ngoài truyền đến tiếng thét bối rối của Như Thủy.
"Không xong, sư thái, không xong rồi.
8 Ly Dạ vỗ vỗ vào thân cây hoa lê, bưng lên chén trà nóng hổi, nhẹ uống một ngụm, chuyển đề tài, "Hoa lê năm nay, đặc biệt nở sớm nhỉ. "
Mộ Khuynh Ca giương mắt nhìn, cười nói, "Quả thật, hơn nữa không chỉ nở sớm mà còn rất tươi tốt.
9 "Các ngươi đi trông chừng Minh Nguyệt am cho bổn tướng, nhất là lão ni cô và các nàng. " Tô Phó Dương phân phó hạ nhân đang quỳ trên mặt đất nói.
"Vâng thưa đại nhân.