1 "Tôi có thể viết tên anh vào di chúc không?"Trời xanh trong mây trắng trôi bồng bềnh, bác sĩ thú y của phòng khám Gia Thú Tường Hòa, chó mèo ở đây không ầm ĩ ồn ào, chú chó già "A Ma" đang nằm lim dim bên cạnh cửa.
2 "Quản tiên sinh, anh biết Tâm Luân?" Dì Lưu nhìn bầu không khí kỳ quái giữa hai người. "Đúng vậy, ồ. . . . . . Dì Lưu, dì nói muốn giới thiệu cho con một vị tác giả, chính là trạm tiểu thư sao?" Nghe nói đối phương là tác giả, Quản Mục Đông liền liên tưởng đến cô, nhưng lại cho rằng không thể trùng hợp như vậy, không ngờ sự đời lại kỳ diệu như vậy, thật sự chính là cô.
3 Quản Mục Đông để điện thoại xuống, khó mà tin được -- anh bị từ chối rồi!Lần đầu tiên trong đời, anh hẹn phụ nữ không được, hơn nữa còn gặp một đống chuyện ly kỳ cổ quái, lý do từ chối dường như rất thật nhưng lại là giả, anh chỉ mời cô ta ăn một bữa cơm thôi, sao cô ta có thể bài ra nhiều thứ như vậy? Quản Trình Hoằng nói oang oang: "Anh hẹn chị ấy không được? Anh vậy mà lại không hẹn được phụ nữ? Quản Mục Đông, có phải anh làm chuyện gì vô lễ với người ta nên chị ấy mới không đồng ý ra ngoài với anh?""Em bớt nói nhảm đi, anh giống loại đàn ông đó sao?".
4 Trạm Tâm Luân đem đồ ăn đã mua để lại trong bếp, xách theo bữa sáng trở về phòng. Mẹ và em trai đều đi ra ngoài, trong nhà yên tĩnh, tiếng vang mà một người tạo ra, cực kỳ rõ ràng.
5 Một mình Trạm Tâm Luân đi xe buýt về nhà, hai người bạn của em trai đã rời khỏi, cô tìm mẹ và em trai, bày tỏ rằng cô đã tán thành việc mẹ bỏ tiền đầu tư cho sự nghiệp của em trai.
6 Trạm Tâm Luân hồn nhiên không biết ý nghĩ đen tối của người đàn ông bên cạnh, tình cờ ngẩng đầu, phát hiện Quản Mục Đông đang ngơ ngẩn nhìn mình, cô mỉm cười hỏi: "Sao anh không ăn?""Tôi đang suy nghĩ và tiêu hóa việc cô có hình xăm như thế.
7 Quản Mục Đông bỏ điện thoại xuống, lấy bút ra viết lên giấy hai chữ "Cán Nguyệt". Tuyệt, cái tên khác của người con gái mà anh thích, rất độc đáo, càng nhìn càng thích, đợi lát nữa không làm gì lập tức đi vơ vét sách của cô.
8 Ngồi trên xe Nguyên Khả Vân về đến nhà, Trạm Tâm Luân vừa bước vào cửa, vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy nhà cửa hỗn loạn, một đống hộp giấy vứt lung tung.
9 Trạm Tâm Luân vừa mới kéo cái nơ trên thùng giấy ra, loa bỗng phát ra tiếng nhạc chưa từng được nghe trong hai mươi lăm năm qua, cô tưởng là mình nghe nhầm, kinh ngạc nhìn về phía màn hình, trên màn hình là bộ phim trong ký ức của cô, lời bộc bạch quen thuộc.
10 Gần đây, mẹ Trạm gặp người ta liền khoe khoang, con gái của bà có bạn trai rồi, chẳng bao lâu nữa sẽ kết hôn. Hàng xóm láng giềng đều chứng kiến, bạn trai của con gái nhà họ Trạm rất danh giá, khôi ngô tuấn tú lại ôn hòa nhã nhặn, mỗi ngày cậu ta đều đến đưa bạn gái ra ngoài ăn cơm, rồi đưa con bé về nhà, giống như hầu hạ công chúa, nghe nói cũng bởi vì bạn gái viết bản thảo quá vất vả, vai đau nhức, cậu ta đặc biệt đi học mát-xa, lại đi học làm bánh mì bun mà bạn gái thích ăn, những cô nàng chưa kết hôn đều ao ước hâm mộ, ngay cả những người đã kết hôn, đã làm mẹ cũng lấy anh so sánh với chồng mình, âm thầm ngưỡng mộ.